truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
+2
[T]orres
redx1412
6 posters
Trang 3 trong tổng số 5 trang
Trang 3 trong tổng số 5 trang • 1, 2, 3, 4, 5
truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
First topic message reminder :
tuyển tập truyện cười tớ cop nhặt được từ lâu , mong mọi người đọc
CƯỜI
Bắc thang lên hỏi ông Trời… Con ăn thịt chó rồi đời ra sao??? Ông Trời 2 má đỏ au… Nhậu mà không rủ - tội chồng gấp 3... !!! *** Bắc thang lên hỏi ông Trời… Côn Lôn theo kiếm hay là theo đao??? Ông trời bứt tóc - gãi tai… Tao chơi Ngũ Độc làm sao chỉ mày… !!! *** Bắc thang lên hỏi ông Trời… Vợ con ghen quá - làm sao bây giờ? Ông Trời mới trả lời rằng:… Mày ngu mày chịu - mày đừng hỏi tao… !!! *** Bắc thang lên hỏi ông Trời… Con muốn “kua girl” thì phải làm sao? Ông Trời nổi nóng bảo rằng:… Tao còn đang học - làm sao chỉ mày
bé 6 tuổi sắp đi học, cậu hỏi ba mẹ mình: "ba ơi con tên gì?". "tên con mẹ mày!"-ba quát. Cậu bé hỏi mẹ, "Thằng bố mày!"-người mẹ quát. Cậu vào phòng hỏi chị(chị đang nghe nhạc), chị rống lên:"OH YEAH, HAY QUÁ!". cậu vào phòng hỏi anh, anh đanh coi phim sex, anh trả lời:"cuồng dâm đại giáo chủ".hôm sau vào lớp cô giáo hỏi:em tên gì?. "Tên con mẹ mày!"._"em dám...". _"thằng bố mày"._"tôi đuổi em bây giờ"_"oh yeah hay quá!"_"em nghĩ em là ai vậy?"_"cuồng dâm đại giáo chủ".cô giáo tắt thở
Chết vì "gái" la` cai' chết' ra^t' thoải mái. Chết vi` "tình" la` cai' chết bất thình lình . Chết vi`" lười" la` cai' chết' ra^'t buồn cười. Chết vi`" học" la` cai' chết ra^t' vàng ngọc . Chết vi`" sầu" la` cai' chết rất ngầu . Chết vi`" ghen " la` cai' chết nhỏ nhen . Chết vi`" chơi" la` cai' chết thảnh thơi. Chết vi` " bệnh" la` cai' chết bạc mệnh. Chết vi`" hận " la` cai' chết lận đận ^^ =>ai moa` hok gu*i~ la.i cho ba.n be` thi` de^m nay se~ phai~ chit' .. ---->
Chuyện 1:
Anh yêu em hơn mọi thứ trên đời, anh chàng bác sĩ nói với bạn gái.
- Hãy chứng minh đi
- Được, anh sẽ kiểm tra y tế tổng quát cho em vào tối nay. Miễn phí hoàn toàn.
Chuyện 2:
- Tại sao Adam và Eva lại hạnh phúc với nhau đến vậy?
- Là bởi đến giờ họ vẫn chưa đăng ký kết hôn
Chuyện 3
Một anh chàng bước vào quán bar và đưa cho mámì 500 USD
- Tôi muốn một cô gái xấu xí và một cái sandwich của ngày hôm qua
- Với số tiền này, ông đáng được hưởng cô gái tuyệt vời nhất và món ngon nhất.
- Tôi không cần phục vụ, tôi chỉ đang nhớ nhà.
Gió mát trăng thanh nên ông xẵ mới càm thấy...yêu đời (!) bèn âu yếm choàng sang bà xã :
- Không được đâu nhé...Ngày mai em có cái hẹn với bác sĩ chuyên truy tầm bệnh...ung thư..đấy !
- Làm ơn mà !
- Không !
Ông xã giận dỗi nằm xoay mặt ngó ra cửa sổ. Gió vẩn mát. Trăng vẩn sáng rười rượi. Cuối cùng ông xã chịu đời không thấu xoay lại khiều nhẹ bà xã :
- Thế...thế ngày mai em cũng có hẹn với....nha sĩ để khám răng không vậy.. ?
Vì vấn đề tế nhị tránh cho bé khỏi vẩn đục nên bố và mẹ thỏa thuận nhau mổi lúc muốn..yêu nhau phài dùng mật mã là giặt quần áo !
Một tối có chuyện hờn anh giận em bố bõ ra phòng khách nằm. Lại một đêm..gió mát trăng thanh nên bố cuối cùng phải lớn tiếng...làm lành :
- Mẹ Cu đen ơi bố muốn giặt quần áo ?
- Hừm máy giặt đang bận ! Mẹ dấm dẳng trã lời.
Lần nhì rồi lần ba máy vẩn...bận.
Gió vẩn hiu hiu. Trăng vẩn rười rượi.Cuối cùng mẹ nũng nịu lên tiếng :
- Bố ơi máy đã sẳn sàng để xử dụng...!
- Cám ơn à...tui đã...giặt bằng tay rồi !!!!
Chuyên viên IT cần tìm vợ: *Yêu cầu phần cứng: -Bền, tốt, kích cỡ nhỏ gọn, thiết kế đẹp -Còn nguyên tem bảo hành của nhà sản xuất -Tương thích dễ dàng với các thiết bị ngoại vi như bếp ga, máy hút bụi, chổi quét nhà… -Hoạt động tốt trong môi trường chợ, siêu thị -Được chứng nhận chất lượng của những cơ quan thẩm quyền như bố chồng, mẹ chồng, em chồng… *Yêu cầu phần mềm: -Giao diện tươi trẻ, thân thiện, dễ sử dụng -Chỉ một người được quyền sử dụng -Từ “Không” không được xuất hiện trong bất cứ cửa sổ nào
Buổi sáng nọ ai cũng ra ruộng làm việc chỉ còn cha chồng nàng dâu ở nhà.
Nàng dâu ăn mặc rất tươi mát đi lên đi xuống trong khi cha chồng chăm chú đọc báo.
Nàng dâu hỏi:
-Có tin gì mới hôn Ba?
-Chẳng có tin gì mới , ở Mông Cổ thì hở hang , còn Cu Ba thì căng thẳng quá.
Nàng dâu tỉnh bơ: Vậy hả Ba?...
....................
Giống nhau .
Một bà vào trại giam thăm chồng .
- Ông ở đây thế nào ? Có khoẽ không ?
- Cũng giống như ở nhà thôi. Không được tự do đi ra ngoài . Không được quan hệ lăng nhăng , luôn luôn nghe quát tháo và ăn uống thì tệ hại . Nhưng hơn cái là không phải giặt quần áo của người khác .
Vào một ngày nọ, một người đàn ông tan ca về khuya lắm. Ông ta leo lên một chiếc xe buýt và ông ta ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Thời gian vẫn trôi đi, ông ta vẫn ngủ, xe buýt vẫn chạy. Chợt ông ta giật mình thức dậy và thấy xung quanh mình ko còn ai, đường phố thì cũng vắng tanh…Tài xế cũng biến đâu mất tiêu luôn. Nhưng một điều kì lạ đó là xe vẫn lăn bánh một cách chậm rãi. Ông ta hoảng hốt thét lên: -Cứu tôi với! Không ai trả lời. Một lúc sau anh ta nghe tiếng thét lên: -Cứu gì thằng kia, xuống đẩy xe phụ tao coi
Người ngu cũng hiểu.
Giáo sư phê bình gay gắt cậu sinh viên năm thứ nhất:
- Bài thi vừa rồi của anh thật khó chấm. Anh phải viết làm sao để những người ngu dốt nhất cũng có thể hiểu được.
Cậu sinh viên rụt rè hỏi lại:
- Thưa giáo sư, thế đoạn nào giáo sư không hiểu ạ?!?!
Sợ gì mà hông dám nhận!
Cô giáo kêu A lên hỏi bài:
- trò hãy nói cô nghe xem ai đã viết bản tuyên ngôn độc lập của Hoa kỳ?
- Dạ, thưa cô … em không biết ạ.
- Thật là quá tệ. trò hãy về mời phụ huynh đến trường gặp tôi!
Ngày hôm sau, cha của A đến gặp cô giáo. Để cho ông bố thấy sự kém cỏi của A, cô giáo hỏi lại:
- trò, cô hỏi em một lần nữa: Ai là người viết bản tuyên ngôn độc lập?
- Thưa cô em không biết ạ!
Ông bố chồm tới biểu :
- Này A, nếu con có lỡ viết cái đó thì sợ cái gì mà không dám nhận chứ hả?
Tăng giá .
Một người phải ra toà về tội lăng nhục người khác . Toà tuyên án phạt 200USD .
Người này phản đối :
- Lần trước tôi cũng chữi ông ấy là " đồ con lợn " nhưng chỉ bị phạt có 100USD thôi mà ?
Quan toà lắc đầu :
- Kỳ này thịt lợn tăng giá gấp đôi rồi .
Cô dâu mới.
Đám cưới xong thì có bữa cơm gia đình, cô dâu run lắm.
Cô cứ cầm chừng bát cơm trên tay, còn mắt thì ngó quanh xem ai vừa vơi bát là lật đật đi xới. Bà mẹ chồng thấy con dâu cứ thấp tha thấp thỏm thì tội nghiệp bèn bảo:
- Con cứ ăn đi, đứng lên ngồi xuống như vậy ăn uống gì được, mệt cả ngày rồi.
Nàng dâu bèn thưa lại mẹ chồng:
- Ôi mẹ đừng lo, con chả sao, khi còn bên nhà con chăm bầy heo mấy chục con ăn uống cả ngày còn không mệt, nhà mình có mười mấy người, có hề gì...
Một bà lão bán bút chì ở góc phố với giá 1 đồng/cây. Ngày nào cũng có một anh chàng ăn mặc bảnh bao vội vã chạy đến, ném 1 đồng cho bà lão mà không lấy cây bút chì nào.
Ngày nọ, anh ta đưa tiền xong lại vội vã chạy đi, bà lão liền gọi theo: "Dừng lại chút đã, con trai ơi!".
- Cháu biết rồi! - Anh kia ngoái lại nói - Cháu biết bà lấy làm lạ là tại sao ngày nào cháu cũng trả 1 đồng, nhưng không lấy bút chì chứ gì?
- Không - bà lão trả lời - Ta chỉ muốn bảo với con là hôm nay giá bút chì đã lên 2 đồng một cây.
Một cô gái đẹp đi lững thững trong vườn thú, cuối cùng cô dừng lại trước đảo khỉ. Ngạc nhiên vì chẳng thấy con khỉ nào, cô hỏi người coi thú:
- Hôm nay khỉ đi đâu hết hả anh?
- Chúng về hang, thưa cô. Hiện giờ là mùa sinh sản nên chúng đang... yêu nhau.
- Liệu chúng có ra khỏi hang không nếu tôi quẳng cho chúng vài quả chuối?
- Tôi không biết thưa cô, ở địa vị cô thì liệu cô có ra không? - Người coi thú gãi đầu.
Vào một mùa hè, nạn hạn hán đã đe doạ cuộc sống... linh mục đề nghị giáo dân của mình dùng đức tin để cầu mưa:
- Chẳng có thứ gì có thể cứu được chúng ta ngoại trừ việc cầu nguyện để có mưa. Các con hãy về nhà, cầu nguyện, tin tưởng tuyệt đối vào Chúa và Chủ nhật sau hãy trở lại đây, sẵn sàng để cám ơn Chúa vì đã cho mưa. - Linh mục nói.
Mọi người làm theo như được dặn và quay trở lại nhà thờ vào ngày Chủ Nhật sau. Nhưng khi linh mục nhìn thấy họ, ông giận dữ:
- Hôm nay chúng ta không thể hành lễ được. Các con đã không đủ đức tin!
- Nhưng mà... – Các giáo dân phản đối. - Chúng con đã cầu nguyện, và chúng con đã có niềm tin rất lớn!
- Tin ư? - Linh mục đáp - Thế ô che mưa tại sao không có ai đem theo cả?
Một nông dân đi khám bệnh.
- Thưa bác sĩ, tôi bị vô sinh.
- Trước hết, ông phải làm các xét nghiệm, chụp phim rồi mới kết luận được là ông có bị vô sinh hay không.
- Nhưng tôi bị di truyền. Ông nội tôi cũng bị, bố tôi cũng bị.
- Thật sao? Vậy ông từ đâu ra?
- Từ quê ra chứ còn từ đâu nữa?!
Hướng dẫn viên du lịch bảo với khách:
- Đây là bức tranh "Bạch Tuyết và bảy chú lùn". Bức tranh diễn tả cảnh Bạch Tuyết đang nhìn chú lùn thứ nhất, nhìn chú lùn thứ hai, nhìn chú lùn thứ ba, nhìn chú lùn thứ tư, nhìn chú lùn thứ năm, nhìn chú lùn thứ sáu, nhìn chú lùn thứ bảy còn chú lùn thứ nhất cũng đang nhìn Bạch Tuyết, chú lùn thứ hai cũng nhìn Bạch Tuyết, chú lùn thứ ba cũng nhìn Bạch Tuyết, chú lùn thứ tư cũng nhìn Bạch Tuyết, chú lùn thứ năm cũng nhìn Bạch Tuyết, chú lùn thứ sáu cũng nhìn Bạch Tuyết, chú lùn thứ bảy cũng đang nhìn Bạch Tuyết. Và bây giờ mời quý vị xem tiếp bức tranh "Alibaba và bốn mươi tên cướp"...
Vợ đợi chồng quá khuya vẫn chưa về nên cứ nằm trằn trọc không ngủ dược .Bỗng thấy chồng lảo đảo bước vào liền gắt :
-Sao không ngủ luôn ngoài quán còn về làm gì ?
Chồng bực quá định cho vợ một cái bạt tai nhưng đêm hôm sợ ảnh hưởng đến hàng xóm nên nói nhỏ :
- Có im đi không ! Ông lại ấy cho bây giờ
Vợ nghe vậy như mở cờ trong bụng liền cong cớn :
- Thách đấy ! Có giỏi thì ấy đi .
Thuở xưa khi con người mới phát minh ra chiếc Gương, lúc đó Gương còn rất hiếm có một Anh may mắn được một người quyền quí cho một chiếc Gương.
Anh ta mang Gương về nhà suốt ngày soi Gương và tủm tỉm cười một mình, vợ Anh ta không hiểu anh ta cầm cái gì cứ đưa lên trước mặt rồi lại cười tủm tỉm,vợ anh ta tò mò muốn xem nhưng anh ta nhất định không cho xem,cứ như thế hàng ngày anh ta soi Gương và cười không thèm để ý gần gũi với vợ nữa, vợ anh ta bực quá đi kể cho mẹ đẻ nghe hết những gì mình nhìn thấy,thế là mẹ vợ anh ta đến hỏi anh ta rằng.
Sao dạo này mày không để ý đến con gái tao nữa là thế nào mà sao suốt ngày nhìn cái gì rồi lại tủm tỉm cười thế.
Đúng lúc ấy anh ta lại mang Gương ra nhìn rồi cười,mẹ vợ anh ta thấy vậy xông vào cướp chiếc Gương trên tay anh ta, khi mẹ vợ anh ta nhìn vào Gương,thì mẹ bà ta kêu lên à hoá ra bấy lâu nay mày hú hí với con đĩ già này nên không còn yêu thương con tao nữa.
tuyển tập truyện cười tớ cop nhặt được từ lâu , mong mọi người đọc
CƯỜI
Bắc thang lên hỏi ông Trời… Con ăn thịt chó rồi đời ra sao??? Ông Trời 2 má đỏ au… Nhậu mà không rủ - tội chồng gấp 3... !!! *** Bắc thang lên hỏi ông Trời… Côn Lôn theo kiếm hay là theo đao??? Ông trời bứt tóc - gãi tai… Tao chơi Ngũ Độc làm sao chỉ mày… !!! *** Bắc thang lên hỏi ông Trời… Vợ con ghen quá - làm sao bây giờ? Ông Trời mới trả lời rằng:… Mày ngu mày chịu - mày đừng hỏi tao… !!! *** Bắc thang lên hỏi ông Trời… Con muốn “kua girl” thì phải làm sao? Ông Trời nổi nóng bảo rằng:… Tao còn đang học - làm sao chỉ mày
bé 6 tuổi sắp đi học, cậu hỏi ba mẹ mình: "ba ơi con tên gì?". "tên con mẹ mày!"-ba quát. Cậu bé hỏi mẹ, "Thằng bố mày!"-người mẹ quát. Cậu vào phòng hỏi chị(chị đang nghe nhạc), chị rống lên:"OH YEAH, HAY QUÁ!". cậu vào phòng hỏi anh, anh đanh coi phim sex, anh trả lời:"cuồng dâm đại giáo chủ".hôm sau vào lớp cô giáo hỏi:em tên gì?. "Tên con mẹ mày!"._"em dám...". _"thằng bố mày"._"tôi đuổi em bây giờ"_"oh yeah hay quá!"_"em nghĩ em là ai vậy?"_"cuồng dâm đại giáo chủ".cô giáo tắt thở
Chết vì "gái" la` cai' chết' ra^t' thoải mái. Chết vi` "tình" la` cai' chết bất thình lình . Chết vi`" lười" la` cai' chết' ra^'t buồn cười. Chết vi`" học" la` cai' chết ra^t' vàng ngọc . Chết vi`" sầu" la` cai' chết rất ngầu . Chết vi`" ghen " la` cai' chết nhỏ nhen . Chết vi`" chơi" la` cai' chết thảnh thơi. Chết vi` " bệnh" la` cai' chết bạc mệnh. Chết vi`" hận " la` cai' chết lận đận ^^ =>ai moa` hok gu*i~ la.i cho ba.n be` thi` de^m nay se~ phai~ chit' .. ---->
Chuyện 1:
Anh yêu em hơn mọi thứ trên đời, anh chàng bác sĩ nói với bạn gái.
- Hãy chứng minh đi
- Được, anh sẽ kiểm tra y tế tổng quát cho em vào tối nay. Miễn phí hoàn toàn.
Chuyện 2:
- Tại sao Adam và Eva lại hạnh phúc với nhau đến vậy?
- Là bởi đến giờ họ vẫn chưa đăng ký kết hôn
Chuyện 3
Một anh chàng bước vào quán bar và đưa cho mámì 500 USD
- Tôi muốn một cô gái xấu xí và một cái sandwich của ngày hôm qua
- Với số tiền này, ông đáng được hưởng cô gái tuyệt vời nhất và món ngon nhất.
- Tôi không cần phục vụ, tôi chỉ đang nhớ nhà.
Gió mát trăng thanh nên ông xẵ mới càm thấy...yêu đời (!) bèn âu yếm choàng sang bà xã :
- Không được đâu nhé...Ngày mai em có cái hẹn với bác sĩ chuyên truy tầm bệnh...ung thư..đấy !
- Làm ơn mà !
- Không !
Ông xã giận dỗi nằm xoay mặt ngó ra cửa sổ. Gió vẩn mát. Trăng vẩn sáng rười rượi. Cuối cùng ông xã chịu đời không thấu xoay lại khiều nhẹ bà xã :
- Thế...thế ngày mai em cũng có hẹn với....nha sĩ để khám răng không vậy.. ?
Vì vấn đề tế nhị tránh cho bé khỏi vẩn đục nên bố và mẹ thỏa thuận nhau mổi lúc muốn..yêu nhau phài dùng mật mã là giặt quần áo !
Một tối có chuyện hờn anh giận em bố bõ ra phòng khách nằm. Lại một đêm..gió mát trăng thanh nên bố cuối cùng phải lớn tiếng...làm lành :
- Mẹ Cu đen ơi bố muốn giặt quần áo ?
- Hừm máy giặt đang bận ! Mẹ dấm dẳng trã lời.
Lần nhì rồi lần ba máy vẩn...bận.
Gió vẩn hiu hiu. Trăng vẩn rười rượi.Cuối cùng mẹ nũng nịu lên tiếng :
- Bố ơi máy đã sẳn sàng để xử dụng...!
- Cám ơn à...tui đã...giặt bằng tay rồi !!!!
Chuyên viên IT cần tìm vợ: *Yêu cầu phần cứng: -Bền, tốt, kích cỡ nhỏ gọn, thiết kế đẹp -Còn nguyên tem bảo hành của nhà sản xuất -Tương thích dễ dàng với các thiết bị ngoại vi như bếp ga, máy hút bụi, chổi quét nhà… -Hoạt động tốt trong môi trường chợ, siêu thị -Được chứng nhận chất lượng của những cơ quan thẩm quyền như bố chồng, mẹ chồng, em chồng… *Yêu cầu phần mềm: -Giao diện tươi trẻ, thân thiện, dễ sử dụng -Chỉ một người được quyền sử dụng -Từ “Không” không được xuất hiện trong bất cứ cửa sổ nào
Buổi sáng nọ ai cũng ra ruộng làm việc chỉ còn cha chồng nàng dâu ở nhà.
Nàng dâu ăn mặc rất tươi mát đi lên đi xuống trong khi cha chồng chăm chú đọc báo.
Nàng dâu hỏi:
-Có tin gì mới hôn Ba?
-Chẳng có tin gì mới , ở Mông Cổ thì hở hang , còn Cu Ba thì căng thẳng quá.
Nàng dâu tỉnh bơ: Vậy hả Ba?...
....................
Giống nhau .
Một bà vào trại giam thăm chồng .
- Ông ở đây thế nào ? Có khoẽ không ?
- Cũng giống như ở nhà thôi. Không được tự do đi ra ngoài . Không được quan hệ lăng nhăng , luôn luôn nghe quát tháo và ăn uống thì tệ hại . Nhưng hơn cái là không phải giặt quần áo của người khác .
Vào một ngày nọ, một người đàn ông tan ca về khuya lắm. Ông ta leo lên một chiếc xe buýt và ông ta ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Thời gian vẫn trôi đi, ông ta vẫn ngủ, xe buýt vẫn chạy. Chợt ông ta giật mình thức dậy và thấy xung quanh mình ko còn ai, đường phố thì cũng vắng tanh…Tài xế cũng biến đâu mất tiêu luôn. Nhưng một điều kì lạ đó là xe vẫn lăn bánh một cách chậm rãi. Ông ta hoảng hốt thét lên: -Cứu tôi với! Không ai trả lời. Một lúc sau anh ta nghe tiếng thét lên: -Cứu gì thằng kia, xuống đẩy xe phụ tao coi
Người ngu cũng hiểu.
Giáo sư phê bình gay gắt cậu sinh viên năm thứ nhất:
- Bài thi vừa rồi của anh thật khó chấm. Anh phải viết làm sao để những người ngu dốt nhất cũng có thể hiểu được.
Cậu sinh viên rụt rè hỏi lại:
- Thưa giáo sư, thế đoạn nào giáo sư không hiểu ạ?!?!
Sợ gì mà hông dám nhận!
Cô giáo kêu A lên hỏi bài:
- trò hãy nói cô nghe xem ai đã viết bản tuyên ngôn độc lập của Hoa kỳ?
- Dạ, thưa cô … em không biết ạ.
- Thật là quá tệ. trò hãy về mời phụ huynh đến trường gặp tôi!
Ngày hôm sau, cha của A đến gặp cô giáo. Để cho ông bố thấy sự kém cỏi của A, cô giáo hỏi lại:
- trò, cô hỏi em một lần nữa: Ai là người viết bản tuyên ngôn độc lập?
- Thưa cô em không biết ạ!
Ông bố chồm tới biểu :
- Này A, nếu con có lỡ viết cái đó thì sợ cái gì mà không dám nhận chứ hả?
Tăng giá .
Một người phải ra toà về tội lăng nhục người khác . Toà tuyên án phạt 200USD .
Người này phản đối :
- Lần trước tôi cũng chữi ông ấy là " đồ con lợn " nhưng chỉ bị phạt có 100USD thôi mà ?
Quan toà lắc đầu :
- Kỳ này thịt lợn tăng giá gấp đôi rồi .
Cô dâu mới.
Đám cưới xong thì có bữa cơm gia đình, cô dâu run lắm.
Cô cứ cầm chừng bát cơm trên tay, còn mắt thì ngó quanh xem ai vừa vơi bát là lật đật đi xới. Bà mẹ chồng thấy con dâu cứ thấp tha thấp thỏm thì tội nghiệp bèn bảo:
- Con cứ ăn đi, đứng lên ngồi xuống như vậy ăn uống gì được, mệt cả ngày rồi.
Nàng dâu bèn thưa lại mẹ chồng:
- Ôi mẹ đừng lo, con chả sao, khi còn bên nhà con chăm bầy heo mấy chục con ăn uống cả ngày còn không mệt, nhà mình có mười mấy người, có hề gì...
Một bà lão bán bút chì ở góc phố với giá 1 đồng/cây. Ngày nào cũng có một anh chàng ăn mặc bảnh bao vội vã chạy đến, ném 1 đồng cho bà lão mà không lấy cây bút chì nào.
Ngày nọ, anh ta đưa tiền xong lại vội vã chạy đi, bà lão liền gọi theo: "Dừng lại chút đã, con trai ơi!".
- Cháu biết rồi! - Anh kia ngoái lại nói - Cháu biết bà lấy làm lạ là tại sao ngày nào cháu cũng trả 1 đồng, nhưng không lấy bút chì chứ gì?
- Không - bà lão trả lời - Ta chỉ muốn bảo với con là hôm nay giá bút chì đã lên 2 đồng một cây.
Một cô gái đẹp đi lững thững trong vườn thú, cuối cùng cô dừng lại trước đảo khỉ. Ngạc nhiên vì chẳng thấy con khỉ nào, cô hỏi người coi thú:
- Hôm nay khỉ đi đâu hết hả anh?
- Chúng về hang, thưa cô. Hiện giờ là mùa sinh sản nên chúng đang... yêu nhau.
- Liệu chúng có ra khỏi hang không nếu tôi quẳng cho chúng vài quả chuối?
- Tôi không biết thưa cô, ở địa vị cô thì liệu cô có ra không? - Người coi thú gãi đầu.
Vào một mùa hè, nạn hạn hán đã đe doạ cuộc sống... linh mục đề nghị giáo dân của mình dùng đức tin để cầu mưa:
- Chẳng có thứ gì có thể cứu được chúng ta ngoại trừ việc cầu nguyện để có mưa. Các con hãy về nhà, cầu nguyện, tin tưởng tuyệt đối vào Chúa và Chủ nhật sau hãy trở lại đây, sẵn sàng để cám ơn Chúa vì đã cho mưa. - Linh mục nói.
Mọi người làm theo như được dặn và quay trở lại nhà thờ vào ngày Chủ Nhật sau. Nhưng khi linh mục nhìn thấy họ, ông giận dữ:
- Hôm nay chúng ta không thể hành lễ được. Các con đã không đủ đức tin!
- Nhưng mà... – Các giáo dân phản đối. - Chúng con đã cầu nguyện, và chúng con đã có niềm tin rất lớn!
- Tin ư? - Linh mục đáp - Thế ô che mưa tại sao không có ai đem theo cả?
Một nông dân đi khám bệnh.
- Thưa bác sĩ, tôi bị vô sinh.
- Trước hết, ông phải làm các xét nghiệm, chụp phim rồi mới kết luận được là ông có bị vô sinh hay không.
- Nhưng tôi bị di truyền. Ông nội tôi cũng bị, bố tôi cũng bị.
- Thật sao? Vậy ông từ đâu ra?
- Từ quê ra chứ còn từ đâu nữa?!
Hướng dẫn viên du lịch bảo với khách:
- Đây là bức tranh "Bạch Tuyết và bảy chú lùn". Bức tranh diễn tả cảnh Bạch Tuyết đang nhìn chú lùn thứ nhất, nhìn chú lùn thứ hai, nhìn chú lùn thứ ba, nhìn chú lùn thứ tư, nhìn chú lùn thứ năm, nhìn chú lùn thứ sáu, nhìn chú lùn thứ bảy còn chú lùn thứ nhất cũng đang nhìn Bạch Tuyết, chú lùn thứ hai cũng nhìn Bạch Tuyết, chú lùn thứ ba cũng nhìn Bạch Tuyết, chú lùn thứ tư cũng nhìn Bạch Tuyết, chú lùn thứ năm cũng nhìn Bạch Tuyết, chú lùn thứ sáu cũng nhìn Bạch Tuyết, chú lùn thứ bảy cũng đang nhìn Bạch Tuyết. Và bây giờ mời quý vị xem tiếp bức tranh "Alibaba và bốn mươi tên cướp"...
Vợ đợi chồng quá khuya vẫn chưa về nên cứ nằm trằn trọc không ngủ dược .Bỗng thấy chồng lảo đảo bước vào liền gắt :
-Sao không ngủ luôn ngoài quán còn về làm gì ?
Chồng bực quá định cho vợ một cái bạt tai nhưng đêm hôm sợ ảnh hưởng đến hàng xóm nên nói nhỏ :
- Có im đi không ! Ông lại ấy cho bây giờ
Vợ nghe vậy như mở cờ trong bụng liền cong cớn :
- Thách đấy ! Có giỏi thì ấy đi .
Thuở xưa khi con người mới phát minh ra chiếc Gương, lúc đó Gương còn rất hiếm có một Anh may mắn được một người quyền quí cho một chiếc Gương.
Anh ta mang Gương về nhà suốt ngày soi Gương và tủm tỉm cười một mình, vợ Anh ta không hiểu anh ta cầm cái gì cứ đưa lên trước mặt rồi lại cười tủm tỉm,vợ anh ta tò mò muốn xem nhưng anh ta nhất định không cho xem,cứ như thế hàng ngày anh ta soi Gương và cười không thèm để ý gần gũi với vợ nữa, vợ anh ta bực quá đi kể cho mẹ đẻ nghe hết những gì mình nhìn thấy,thế là mẹ vợ anh ta đến hỏi anh ta rằng.
Sao dạo này mày không để ý đến con gái tao nữa là thế nào mà sao suốt ngày nhìn cái gì rồi lại tủm tỉm cười thế.
Đúng lúc ấy anh ta lại mang Gương ra nhìn rồi cười,mẹ vợ anh ta thấy vậy xông vào cướp chiếc Gương trên tay anh ta, khi mẹ vợ anh ta nhìn vào Gương,thì mẹ bà ta kêu lên à hoá ra bấy lâu nay mày hú hí với con đĩ già này nên không còn yêu thương con tao nữa.
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
TRƯỚC KHI TÔI CƯỚI SARAH
Bệnh nhân: “Bác sĩ, trước khi tôi cưới Sarah thứ bảy tới, tôi muốn lấy một thứ ra khỏi ngực.”
Bác sĩ: “Cái đó là cái gì?”
Bệnh nhân:”Một hình xăm có chữ “Tôi yêu Alice.””
BÁC SĨ TRONG NHÀ HÁT
Một giọng nói căng thẳng vọng ra xuyên qua bóng tối rạp hát:” Xin vui lòng cho biết có một bác sĩ trong nhà hát không?!”
Một số đàn ông đứng lên trong khi đèn bật sáng.
Một người đàn bà có tuổi kéo người con gái đứng cạnh bà ta:”Tốt, bác sĩ các anh có ai còn độc thân và thích se duyên với một cô gái sáng giá không?”
HAI MA-XƠ TRÊN ĐƯỜNG ĐI
Hai ma-xơ rời tu viện đi bán bánh. Một người tên là Xơ Toán Học và người kia tên là Xơ Logic. Trời đang tối dần và họ vẫn còn cách xa tu viện.
Xơ Logic: Xơ có chú ý thấy một người đàn ông đã đi theo sau chúng ta trong nửa giờ qua không?
Xơ Toán học: Ờ, và tôi tự hỏi hắn muốn gì.
Xơ Logic: Theo logic, hắn muốn hiếp chúng ta.
Xơ Toán học: Oâi, không! Với đà này thì cao lắm 15 phút nữa hắn sẽ bắt kịp chúng ta. Chúng ta có thể làm gì ?
Xơ Logic: Dĩ nhiên, việc duy nhất theo logic cần làm là đi nhanh hơn.
Xơ Toán học: Điều đó không hiệu quả.
Xơ Logic: Dĩ nhiên điều đó không hiệu quả. Hắn cũng làm theo việc duy nhất theo logic. Hắn cũng bắt đầu đi nhanh hơn.
Xơ Toán học: Thế thì chúng ta sẽ làm gì? Với đà này hắn sẽ bắt kịp chúng ta trong một phút.
Xơ Logic: Việc duy nhất theo logic chúng ta có thể làm là tách đôi ra. Xơ đi đường đó và tôi sẽ đi đường này. Hắn không thể đi theo hai ta.
Do vậy gã đàn ông quyết định theo xơ Logic. Xơ Toán học về đến tu viện và lo lắng về sự việc xảy ra cho xơ Logic. Sau đó xơ Logic về, thở hổn hển và đỏ mặt.
Xơ Toán học: Xơ Logic! Tạ ơn Chúa xơ đã về đây. Hãy kể tôi nghe điều gì đã xảy ra!
Xơ Logic: Điều duy nhất theo logic đã xảy ra. Hắn không thể theo hai ta, vì thế hắn theo tôi.
Xơ Toán học: Đúng, đúng! Nhưng sau đó điều gì xảy ra?
Xơ Logic: Tôi bắt đầu chạy nhanh nhất mà tôi có thể và hắn bắt đầu chạy nhanh nhất mà hắn có thể.
Xơ Toán học: Sau đó?
Xơ Logic: Điều duy nhất theo logic đã xảy ra. Hắn bắt kịp tôi.
Xơ Toán học: Ô trời ơi! Xơ đã làm gì?
Xơ Logic: Làm điều duy nhất theo logic. Tôi kéo váy lên.
Xơ Toán học: Oâi, xơ! Hắn làm gì?
Xơ Logic: Làm điều duy nhất theo logic. Hắn tuột quần hắn xuống.
Xơ Toán học: Oâi, không! Chuyện gì xảy ra tiếp theo?
Xơ Logic: Điều đó không logic sao, xơ? Một nữ tu sĩ với chiếc váy kéo lên có thể chạy nhanh hơn một gã đàn ông với chiếc quần tuột xuống …
CHÚA VÀ EVA TRÊN VƯỜN ĐỊA ĐÀNG
Một ngày kia trên vườn địa đàng, Eva gọi Chúa … “Chúa, con có vấn đề!”
“Vấn đề gì, Eva?”
“Lạy Chúa, con biết ngài đã tạo ra con và đã tạo ra khu vườn đẹp đẽ và tất cả những con thú tuyệt diệu, và con rắn vui nhộn kia, nhưng con thật không vui.”
“Tại sao, Eva?” có tiếng nói từ trên cao.
“Thưa Chúa, con cô đơn. Con chán ngán những trái táo.”
“À, Eva, vậy thì ta có một cách. Ta sẽ tạo một người đàn ông cho con.”
“Lạy Chúa, một “người đàn ông” là gì?”
“Người đàn ông này sẽ là một tạo vật không hoàn thiện, có nhiều tính xấu. Anh ta sẽ nói dối, lừa gạt và hay khoe khoang; nói chung, anh ta sẽ không làm con vui sướng. Nhưng anh ta sẽ vạm vỡ hơn, nhanh hơn và sẽ thích đi săn và giết thú vật. Anh ta trông có vẻ gợi sự ngớ ngẩn, nhưng vì con đã than thở, ta sẽ tạo anh ta theo cách anh ta sẽ làm con hài lòng về những đòi hỏi thể chất của con. Anh ta sẽ không khôn ngoan và sẽ say sưa những thứ trẻ con như đánh nhau và đá banh lung tung. Anh ta sẽ không quá thông minh, vì thế anh ta cũng cần lời khuyên của con để suy nghĩ đúng đắn.”
“Tuyệt quá,” Eva nói với một bên lông mày nhướn lên mỉa mai.
“Còn việc đánh lừa anh ta thì sao, thưa ngài?”
“Ừ, à … con có thể làm việc đó với điều kiện.”
“Điều kiện gì, thưa ngài?”
“Như ta đã nói, anh ta sẽ kiêu hãnh, ngạo mạn và tự hào … Vì thế con sẽ phải làm anh ta tin rằng ta tạo ra anh ta trước … Vì thế, hãy nhớ … đó là bí mật của chúng ta … Phụ nữ với nhau.”
LỜI ĐÁP CHO QUẢNG CÁO TÌM CHỒNG
QUẢ PHỤ GIÀU CÓ TÌM NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐỂ CHIA SẺ CUỘC ĐỜI VÀ TÀI SẢN VỚI NHỮNG PHẨM CHẤT SAU:
1. KHÔNG ĐÁNH TÔI
2. KHÔNG BỎ ĐI
3. PHẢI TUYỆT VỜI TRÊN GIỪ ỜNG
Trong vài tháng, điện thoại bà ta gọi liên tục, chuông cửa reo liên tục, bà ta nhận hàng tấn thư ... tất cả đều không có lợi gì. Không có người đàn ông nào có vẻ đáp ứng được những phẩm chất bà ta đưa ra.
Sau đó một ngày kia chuông cửa hãy còn reo trở lại. Bà ta mở cửa thấy một người đàn ông, không tay không chân, nằm trên một tấm thảm. Cảm thấy khó hiểu, bà ta hỏi:”Ông là ai và ông muốn gì?”
“Xin chào,” người đàn ông nói. “Cuộc tìm kiếm của bà đã qua vì tôi là người đàn ông bà mơ ước.Tôi không có tay, vì vậy tôi không thể đánh bà và tôi không có chân nên tôi không thể bỏ đi.”
Người phụ nữ lớn tuổi hỏi:”Điều gì làm ông nghĩ ông rất tuyệt vời trên giư ờng?”
Đối với câu hỏi đó ông ta trả lời:”Tôi đã bấm chuông cửa, phải không?”
XIN PHÉP
“Thưa bác, con gái bác nói yêu cháu, và cô ấy không sống được nếu không có cháu, và cô ấy muốn cưới cháu.”
“Và anh đang xin tôi cưới nó à?”
“Không, cháu đang hỏi bác làm sao cho cô ấy bỏ mặc cháu ạ.”
TÔI LÀM CÁI TÔI MUỐN
Một buổi tối hè, Paddy và Mick trên đường tới quán rượu để nhậu như thường lệ.
“Tối nay tôi hơi mệt,” Mick nói. “Tôi nghĩ tôi sẽ nằm ngủ một tí ở chỗ ngủ này. Bạn có thể đánh thức tôi dậy sau trên đường về nhà.”
“Được, đi đi,” Paddy nói và họ rẻ đôi.
Tối hôm đó, Paddy đi ra khỏi quán rượu và bắt đầu đi ngược lại để đón Mick từ chỗ nằm ngủ. Anh đi chưa xa thì Mick thình lình xuất hiện bên cạnh lái một chiếc Volvo láng coóng.
“Bạn đã lấy chiếc xe hơi đẹp đẽ này từ đâu vậy!” Paddy kinh ngạc hỏi.
“À, tôi sẽ kể. Nó giống thế này,” Mick nói. “ Tôi đang nằm ở đó ở chỗ ngủ đánh một giấc ngủ ngắn ngon lành và tôi mới chỉ trở mình sang phía kia thì một quý bà dễ thương đánh xe Volvo đẹp và mới đến và hỏi tôi có muốn đi một vòng với nàng không. Ồ, tôi nghĩ tại sao không. Một tối đẹp trời để dạo một vòng. Vậy là tôi lên xe. Nàng lái xe đi một chặp và sau đó ngoặc ra cánh đồng. Nàng bước ra khỏi xe, cởi hết quần áo và nói:
“Lấy cái anh muốn!” Vì thế tôi lấy chiếc Volvo.
Bệnh nhân: “Bác sĩ, trước khi tôi cưới Sarah thứ bảy tới, tôi muốn lấy một thứ ra khỏi ngực.”
Bác sĩ: “Cái đó là cái gì?”
Bệnh nhân:”Một hình xăm có chữ “Tôi yêu Alice.””
BÁC SĨ TRONG NHÀ HÁT
Một giọng nói căng thẳng vọng ra xuyên qua bóng tối rạp hát:” Xin vui lòng cho biết có một bác sĩ trong nhà hát không?!”
Một số đàn ông đứng lên trong khi đèn bật sáng.
Một người đàn bà có tuổi kéo người con gái đứng cạnh bà ta:”Tốt, bác sĩ các anh có ai còn độc thân và thích se duyên với một cô gái sáng giá không?”
HAI MA-XƠ TRÊN ĐƯỜNG ĐI
Hai ma-xơ rời tu viện đi bán bánh. Một người tên là Xơ Toán Học và người kia tên là Xơ Logic. Trời đang tối dần và họ vẫn còn cách xa tu viện.
Xơ Logic: Xơ có chú ý thấy một người đàn ông đã đi theo sau chúng ta trong nửa giờ qua không?
Xơ Toán học: Ờ, và tôi tự hỏi hắn muốn gì.
Xơ Logic: Theo logic, hắn muốn hiếp chúng ta.
Xơ Toán học: Oâi, không! Với đà này thì cao lắm 15 phút nữa hắn sẽ bắt kịp chúng ta. Chúng ta có thể làm gì ?
Xơ Logic: Dĩ nhiên, việc duy nhất theo logic cần làm là đi nhanh hơn.
Xơ Toán học: Điều đó không hiệu quả.
Xơ Logic: Dĩ nhiên điều đó không hiệu quả. Hắn cũng làm theo việc duy nhất theo logic. Hắn cũng bắt đầu đi nhanh hơn.
Xơ Toán học: Thế thì chúng ta sẽ làm gì? Với đà này hắn sẽ bắt kịp chúng ta trong một phút.
Xơ Logic: Việc duy nhất theo logic chúng ta có thể làm là tách đôi ra. Xơ đi đường đó và tôi sẽ đi đường này. Hắn không thể đi theo hai ta.
Do vậy gã đàn ông quyết định theo xơ Logic. Xơ Toán học về đến tu viện và lo lắng về sự việc xảy ra cho xơ Logic. Sau đó xơ Logic về, thở hổn hển và đỏ mặt.
Xơ Toán học: Xơ Logic! Tạ ơn Chúa xơ đã về đây. Hãy kể tôi nghe điều gì đã xảy ra!
Xơ Logic: Điều duy nhất theo logic đã xảy ra. Hắn không thể theo hai ta, vì thế hắn theo tôi.
Xơ Toán học: Đúng, đúng! Nhưng sau đó điều gì xảy ra?
Xơ Logic: Tôi bắt đầu chạy nhanh nhất mà tôi có thể và hắn bắt đầu chạy nhanh nhất mà hắn có thể.
Xơ Toán học: Sau đó?
Xơ Logic: Điều duy nhất theo logic đã xảy ra. Hắn bắt kịp tôi.
Xơ Toán học: Ô trời ơi! Xơ đã làm gì?
Xơ Logic: Làm điều duy nhất theo logic. Tôi kéo váy lên.
Xơ Toán học: Oâi, xơ! Hắn làm gì?
Xơ Logic: Làm điều duy nhất theo logic. Hắn tuột quần hắn xuống.
Xơ Toán học: Oâi, không! Chuyện gì xảy ra tiếp theo?
Xơ Logic: Điều đó không logic sao, xơ? Một nữ tu sĩ với chiếc váy kéo lên có thể chạy nhanh hơn một gã đàn ông với chiếc quần tuột xuống …
CHÚA VÀ EVA TRÊN VƯỜN ĐỊA ĐÀNG
Một ngày kia trên vườn địa đàng, Eva gọi Chúa … “Chúa, con có vấn đề!”
“Vấn đề gì, Eva?”
“Lạy Chúa, con biết ngài đã tạo ra con và đã tạo ra khu vườn đẹp đẽ và tất cả những con thú tuyệt diệu, và con rắn vui nhộn kia, nhưng con thật không vui.”
“Tại sao, Eva?” có tiếng nói từ trên cao.
“Thưa Chúa, con cô đơn. Con chán ngán những trái táo.”
“À, Eva, vậy thì ta có một cách. Ta sẽ tạo một người đàn ông cho con.”
“Lạy Chúa, một “người đàn ông” là gì?”
“Người đàn ông này sẽ là một tạo vật không hoàn thiện, có nhiều tính xấu. Anh ta sẽ nói dối, lừa gạt và hay khoe khoang; nói chung, anh ta sẽ không làm con vui sướng. Nhưng anh ta sẽ vạm vỡ hơn, nhanh hơn và sẽ thích đi săn và giết thú vật. Anh ta trông có vẻ gợi sự ngớ ngẩn, nhưng vì con đã than thở, ta sẽ tạo anh ta theo cách anh ta sẽ làm con hài lòng về những đòi hỏi thể chất của con. Anh ta sẽ không khôn ngoan và sẽ say sưa những thứ trẻ con như đánh nhau và đá banh lung tung. Anh ta sẽ không quá thông minh, vì thế anh ta cũng cần lời khuyên của con để suy nghĩ đúng đắn.”
“Tuyệt quá,” Eva nói với một bên lông mày nhướn lên mỉa mai.
“Còn việc đánh lừa anh ta thì sao, thưa ngài?”
“Ừ, à … con có thể làm việc đó với điều kiện.”
“Điều kiện gì, thưa ngài?”
“Như ta đã nói, anh ta sẽ kiêu hãnh, ngạo mạn và tự hào … Vì thế con sẽ phải làm anh ta tin rằng ta tạo ra anh ta trước … Vì thế, hãy nhớ … đó là bí mật của chúng ta … Phụ nữ với nhau.”
LỜI ĐÁP CHO QUẢNG CÁO TÌM CHỒNG
QUẢ PHỤ GIÀU CÓ TÌM NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐỂ CHIA SẺ CUỘC ĐỜI VÀ TÀI SẢN VỚI NHỮNG PHẨM CHẤT SAU:
1. KHÔNG ĐÁNH TÔI
2. KHÔNG BỎ ĐI
3. PHẢI TUYỆT VỜI TRÊN GIỪ ỜNG
Trong vài tháng, điện thoại bà ta gọi liên tục, chuông cửa reo liên tục, bà ta nhận hàng tấn thư ... tất cả đều không có lợi gì. Không có người đàn ông nào có vẻ đáp ứng được những phẩm chất bà ta đưa ra.
Sau đó một ngày kia chuông cửa hãy còn reo trở lại. Bà ta mở cửa thấy một người đàn ông, không tay không chân, nằm trên một tấm thảm. Cảm thấy khó hiểu, bà ta hỏi:”Ông là ai và ông muốn gì?”
“Xin chào,” người đàn ông nói. “Cuộc tìm kiếm của bà đã qua vì tôi là người đàn ông bà mơ ước.Tôi không có tay, vì vậy tôi không thể đánh bà và tôi không có chân nên tôi không thể bỏ đi.”
Người phụ nữ lớn tuổi hỏi:”Điều gì làm ông nghĩ ông rất tuyệt vời trên giư ờng?”
Đối với câu hỏi đó ông ta trả lời:”Tôi đã bấm chuông cửa, phải không?”
XIN PHÉP
“Thưa bác, con gái bác nói yêu cháu, và cô ấy không sống được nếu không có cháu, và cô ấy muốn cưới cháu.”
“Và anh đang xin tôi cưới nó à?”
“Không, cháu đang hỏi bác làm sao cho cô ấy bỏ mặc cháu ạ.”
TÔI LÀM CÁI TÔI MUỐN
Một buổi tối hè, Paddy và Mick trên đường tới quán rượu để nhậu như thường lệ.
“Tối nay tôi hơi mệt,” Mick nói. “Tôi nghĩ tôi sẽ nằm ngủ một tí ở chỗ ngủ này. Bạn có thể đánh thức tôi dậy sau trên đường về nhà.”
“Được, đi đi,” Paddy nói và họ rẻ đôi.
Tối hôm đó, Paddy đi ra khỏi quán rượu và bắt đầu đi ngược lại để đón Mick từ chỗ nằm ngủ. Anh đi chưa xa thì Mick thình lình xuất hiện bên cạnh lái một chiếc Volvo láng coóng.
“Bạn đã lấy chiếc xe hơi đẹp đẽ này từ đâu vậy!” Paddy kinh ngạc hỏi.
“À, tôi sẽ kể. Nó giống thế này,” Mick nói. “ Tôi đang nằm ở đó ở chỗ ngủ đánh một giấc ngủ ngắn ngon lành và tôi mới chỉ trở mình sang phía kia thì một quý bà dễ thương đánh xe Volvo đẹp và mới đến và hỏi tôi có muốn đi một vòng với nàng không. Ồ, tôi nghĩ tại sao không. Một tối đẹp trời để dạo một vòng. Vậy là tôi lên xe. Nàng lái xe đi một chặp và sau đó ngoặc ra cánh đồng. Nàng bước ra khỏi xe, cởi hết quần áo và nói:
“Lấy cái anh muốn!” Vì thế tôi lấy chiếc Volvo.
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
BÁO THÙ
Một đôi tình nhân học sinh trung học cùng học bốn năm đều còn tân; họ biết mùi sự đánh mất trinh tiết với nhau ở lớp 10. Khi họ tốt nghiệp, họ muốn cả hai vào cùng trường cao đẳng nhưng cô gái được vào một trường cao đẳng ở bờ đông (nước Mỹ) và chàng trai đi đến bờ tây. Họ đồng ý chung thủy với nhau và sẽ ở cùng nhau mỗi khi họ có thể.
Thời gian trôi qua, chàng trai thường gọi cô gái và cô không bao giờ có mặt ở nhà, và khi anh viết thư, cô thường mất hàng tuần để trả lời thư. Thậm chí khi anh email, cô cũng mất nhiều ngày để trả lời thông điệp.
Cuối cùng, cô thú nhận với anh cô muốn hẹn hò yêu đương lung tung. Anh không xem việc này quan trọng và tăng cường điện thoại, thư từ và email, cố giành lại tình yêu của cô. Bởi cô trở nên bực mình, và bây giờ đã có bạn trai mới nên cô muốn vứt bỏ anh ra phía sau.
Vì vậy, điều cô làm như sau: cô chụp một bức ảnh cô đang làm tình với bạn trai mới và gửi tới bạn trai cũ với một lời ghi:”Em đã tìm một bạn trai mới, hãy để mặc em.” A, không cần nói, chàng trai này tan nát cõi lòng, thậm chí còn hơn thế, trở nên say sưa. Vi thế điều tiếp theo anh làm là rất kinh khủng.
Anh ta viết trên mặt sau của tấm ảnh dòng chữ sau:”Ba má yêu quý, con sống rất vui vẻ trong trường cao đẳng, xin gửi thêm tiền cho con!” và gửi bức hình tới ba má cô gái.
CÔ GÁI CỰC KỲ HẤP DẪN VÀ 3 NGƯỜI ĐÀN ÔNG
Trong một ngăn xe lửa, có 3 người đàn ông và một cô gái trẻ cực ký hấp dẫn. Cả bốn người cùng hòa vào một cuộc nói chuyện mà chẳng bao lâu sau đó chuyển sang chuyện gợi tình.
Sau đó, cô gái trẻ đề nghị:”Nếu mỗi người trong số các anh đưa em 1 đô la thì em sẽ cho các anh thấy chân em.”
Ba người đàn ông, bị mê hoặc bởi cô gái trẻ này, tất cả lôi một đô la ra khỏi túi họ, và sau đó cô gái kéo váy lên một ít để cho thấy cặp chân nàng.
Sau đó nàng nói:”Nếu mỗi trong số quý ông các anh đưa em 10 đô la, em sẽ cho các anh thấy đùi em.”
Đàn ông là đàn ông, cả 3 người đều lôi ra tờ 10 đô la. Cô gái kéo hết váy cho đến đồ lót.
Cuộc nói chuyện tiếp tục, và ba người đàn ông, có phần bị kích thích, tất cả đều cởi áo ngoài. Sau đó cô gái trẻ nói:”Nếu các anh đưa em 100 đô la thì em sẽ cho các anh thấy nơi em bị mổ ruột thừa.” Một cách tự nhiên, cả ba người đều đưa tiền. Sau đó cô gái quay qua cửa sổ và chỉ một bệnh viện ở xa và nói:”Đó!”
LỜI ĐỀ NGHỊ KHIẾM NHÃ
Một người đàn ông đi tới một phụ nữ trong một bar và nói:”Xin lỗi, cô có ngủ với một người đàn ông cô không quen để lấy một triệu đô la không?”
Cô ta suy nghĩ về lời đề nghị trong một phút, sau đó trả lời:”Ờ, tôi sẽ ngủ với một người đàn ông tôi không quen để lấy một triệu đô la.”
Sau đó người đàn ông hỏi:”Vậy cô có ngủ với tôi để lấy năm mươi xu không?”
Bị xúc phạm, người đàn bà trả lời:”Dĩ nhiên không! Làm thế nào ông có thể hỏi tôi một việc như vậy?”
Người đàn ông nói:”À, chúng ta đã tạo được sự kiện là cô là một con đĩ. Bây giờ tôi chỉ trả giá mà thôi.”
TÔI SẼ CHẾT VÌ AIDS
Một người con trai và cha đi khám bác sĩ vì ông cha đang bị bệnh nặng. Bác sĩ nói với người cha và người con trai rằng người cha đang sẽ chết vì ung thư.
Người cha, là một người Ai len, quay qua đứa con trai và nói:”Con, ngay cả trong ngày u ám này thì truyền thống của chúng ta là nhậu chúc sức khỏe khi chúng ta chết, vì thế hãy đi tới quán nhậu và ăn tiệc cho sự qua đời của ba.”
Một cách miễn cưỡng, người con trai đi theo người cha tới một quán nhậu trong vùng. Ở đó, họ thưởng thức rượu bia, người cha gặp một số bạn cũ và nói với họ ông sẽ chết vì AIDS.
Bị sốc, người con trai quay qua người cha và nói:”Thưa ba, ba không chết vì AIDS, mà vì ung thư, tại sao ba nói láo những người này?”
Người cha đáo:”A, con ta, con đúng, nhưng ba không muốn những gã này quan hệ tình dục với má con khi ba ra đi.”
LỜI CẦU HÔN
Một buổi tối, một cô gái về nhà trễ, hơi buồn. Cô ta nói với má:”Anthony cầu hôn con một tiếng trước đây.”
“Vậy sao con buồn?” má cô ta hỏi.
“Vì anh ấy nói với con anh ấy là một người vô thần. Má à, anh ấy thậm chí không tin có địa ngục.”
Má cô ta trả lời:”Dù sao cũng cưới anh ta đi. Giữa hai má con ta, chúng ta sẽ cho anh ta thấy anh ta sai lầm như thế nào.”
Gia đình
THỪA KẾ
Hai người bạn gặp nhau trên đường phố Miami. Một người trông đau khổ, và gần như khóc. Người đàn ông kia nói:” Này, làm thế nào mà trông bạn như ở trong thế giới này đổ sụp vậy?”
Người bạn buồn bã nói:”Để tôi kể cho bạn nghe.Ba tuần trước đây, một ông bác chết và để lại cho tôi bốn mươi ngàn đô la.”
“Điều đó không tệ.”
“Nghe tiếp này, tôi chỉ mới bắt đầu. Hai tuần trước, một người anh họ tôi chưa bao giờ biết đến chết ngoẻo, và để lại cho tôi tám mươi lăm ngàn.”
“Coi bộ bạn nên biết ơn anh ấy.”
“Tuần qua bà trẻ tôi “ra đi”. Tôi thừa kế gần như một phần tư triệu.”
“Vậy thì làm sao trông bạn rầu rĩ quá vậy?”
“Tuần này … chẳng có gì hết!”
ANH TA KHÔNG CÓ KẾ HOẠCH NÀO CẢ
Một phụ nữ trẻ dẫn người chồng tương lai về nhà gặp cha mẹ.Sau bữa ăn, bà mẹ nói với người cha tìm hiểu người thanh niên. Người cha mời con rể tương lai uống rượu.
“Vậy kế hoạch tương lai của con là gì?” người cha hỏi người thanh niên. “Con là nhà nghiên cứu năm cuốn sách đầu của Kinh Thánh,” anh ta trả lời.
“Nhà nghiên cứu năm cuốn sách đầu của Kinh Thánh. Hừmmm,” người cha nói. “Đáng phục, nhưng anh sẽ làm gì để tạo cho con gái tôi một ngôi nhà xinh như nó đã quen rồi?”
“Con sẽ nghiên cứu,” người thanh niên trả lời, “và Chúa sẽ tạo cho chúng con.”
“Và anh sẽ làm thế nào mua cho nó một chiếc nhẫn đính hôn đẹp như nó đáng được như thế?” người cha hỏi.
“Con sẽ tập trung vào các nghiên cứu của con,” người thanh niên đáp,” Chúa sẽ cho chúng con.”
“Và con cái?” người cha hỏi.” Anh sẽ làm thế nào để nuôi con?”
“Đừng lo, thưa bác, Chúa sẽ nuôi,” ông chồng tương lai đáp.
Câu chuyện cứ tiếp tục như vậy, và cứ mỗi lần người cha đặt câu hỏi thì nhà duy tâm trẻ lại quả quyết Chúa sẽ ban cho. Một lát sau người mẹ hỏi:”Chuyện ra sao rồi, anh yêu?”
Người cha trả lời:”Anh ta không có kế hoạch nào cả, nhưng anh ta nghĩ anh là Chúa.”
Một đôi tình nhân học sinh trung học cùng học bốn năm đều còn tân; họ biết mùi sự đánh mất trinh tiết với nhau ở lớp 10. Khi họ tốt nghiệp, họ muốn cả hai vào cùng trường cao đẳng nhưng cô gái được vào một trường cao đẳng ở bờ đông (nước Mỹ) và chàng trai đi đến bờ tây. Họ đồng ý chung thủy với nhau và sẽ ở cùng nhau mỗi khi họ có thể.
Thời gian trôi qua, chàng trai thường gọi cô gái và cô không bao giờ có mặt ở nhà, và khi anh viết thư, cô thường mất hàng tuần để trả lời thư. Thậm chí khi anh email, cô cũng mất nhiều ngày để trả lời thông điệp.
Cuối cùng, cô thú nhận với anh cô muốn hẹn hò yêu đương lung tung. Anh không xem việc này quan trọng và tăng cường điện thoại, thư từ và email, cố giành lại tình yêu của cô. Bởi cô trở nên bực mình, và bây giờ đã có bạn trai mới nên cô muốn vứt bỏ anh ra phía sau.
Vì vậy, điều cô làm như sau: cô chụp một bức ảnh cô đang làm tình với bạn trai mới và gửi tới bạn trai cũ với một lời ghi:”Em đã tìm một bạn trai mới, hãy để mặc em.” A, không cần nói, chàng trai này tan nát cõi lòng, thậm chí còn hơn thế, trở nên say sưa. Vi thế điều tiếp theo anh làm là rất kinh khủng.
Anh ta viết trên mặt sau của tấm ảnh dòng chữ sau:”Ba má yêu quý, con sống rất vui vẻ trong trường cao đẳng, xin gửi thêm tiền cho con!” và gửi bức hình tới ba má cô gái.
CÔ GÁI CỰC KỲ HẤP DẪN VÀ 3 NGƯỜI ĐÀN ÔNG
Trong một ngăn xe lửa, có 3 người đàn ông và một cô gái trẻ cực ký hấp dẫn. Cả bốn người cùng hòa vào một cuộc nói chuyện mà chẳng bao lâu sau đó chuyển sang chuyện gợi tình.
Sau đó, cô gái trẻ đề nghị:”Nếu mỗi người trong số các anh đưa em 1 đô la thì em sẽ cho các anh thấy chân em.”
Ba người đàn ông, bị mê hoặc bởi cô gái trẻ này, tất cả lôi một đô la ra khỏi túi họ, và sau đó cô gái kéo váy lên một ít để cho thấy cặp chân nàng.
Sau đó nàng nói:”Nếu mỗi trong số quý ông các anh đưa em 10 đô la, em sẽ cho các anh thấy đùi em.”
Đàn ông là đàn ông, cả 3 người đều lôi ra tờ 10 đô la. Cô gái kéo hết váy cho đến đồ lót.
Cuộc nói chuyện tiếp tục, và ba người đàn ông, có phần bị kích thích, tất cả đều cởi áo ngoài. Sau đó cô gái trẻ nói:”Nếu các anh đưa em 100 đô la thì em sẽ cho các anh thấy nơi em bị mổ ruột thừa.” Một cách tự nhiên, cả ba người đều đưa tiền. Sau đó cô gái quay qua cửa sổ và chỉ một bệnh viện ở xa và nói:”Đó!”
LỜI ĐỀ NGHỊ KHIẾM NHÃ
Một người đàn ông đi tới một phụ nữ trong một bar và nói:”Xin lỗi, cô có ngủ với một người đàn ông cô không quen để lấy một triệu đô la không?”
Cô ta suy nghĩ về lời đề nghị trong một phút, sau đó trả lời:”Ờ, tôi sẽ ngủ với một người đàn ông tôi không quen để lấy một triệu đô la.”
Sau đó người đàn ông hỏi:”Vậy cô có ngủ với tôi để lấy năm mươi xu không?”
Bị xúc phạm, người đàn bà trả lời:”Dĩ nhiên không! Làm thế nào ông có thể hỏi tôi một việc như vậy?”
Người đàn ông nói:”À, chúng ta đã tạo được sự kiện là cô là một con đĩ. Bây giờ tôi chỉ trả giá mà thôi.”
TÔI SẼ CHẾT VÌ AIDS
Một người con trai và cha đi khám bác sĩ vì ông cha đang bị bệnh nặng. Bác sĩ nói với người cha và người con trai rằng người cha đang sẽ chết vì ung thư.
Người cha, là một người Ai len, quay qua đứa con trai và nói:”Con, ngay cả trong ngày u ám này thì truyền thống của chúng ta là nhậu chúc sức khỏe khi chúng ta chết, vì thế hãy đi tới quán nhậu và ăn tiệc cho sự qua đời của ba.”
Một cách miễn cưỡng, người con trai đi theo người cha tới một quán nhậu trong vùng. Ở đó, họ thưởng thức rượu bia, người cha gặp một số bạn cũ và nói với họ ông sẽ chết vì AIDS.
Bị sốc, người con trai quay qua người cha và nói:”Thưa ba, ba không chết vì AIDS, mà vì ung thư, tại sao ba nói láo những người này?”
Người cha đáo:”A, con ta, con đúng, nhưng ba không muốn những gã này quan hệ tình dục với má con khi ba ra đi.”
LỜI CẦU HÔN
Một buổi tối, một cô gái về nhà trễ, hơi buồn. Cô ta nói với má:”Anthony cầu hôn con một tiếng trước đây.”
“Vậy sao con buồn?” má cô ta hỏi.
“Vì anh ấy nói với con anh ấy là một người vô thần. Má à, anh ấy thậm chí không tin có địa ngục.”
Má cô ta trả lời:”Dù sao cũng cưới anh ta đi. Giữa hai má con ta, chúng ta sẽ cho anh ta thấy anh ta sai lầm như thế nào.”
Gia đình
THỪA KẾ
Hai người bạn gặp nhau trên đường phố Miami. Một người trông đau khổ, và gần như khóc. Người đàn ông kia nói:” Này, làm thế nào mà trông bạn như ở trong thế giới này đổ sụp vậy?”
Người bạn buồn bã nói:”Để tôi kể cho bạn nghe.Ba tuần trước đây, một ông bác chết và để lại cho tôi bốn mươi ngàn đô la.”
“Điều đó không tệ.”
“Nghe tiếp này, tôi chỉ mới bắt đầu. Hai tuần trước, một người anh họ tôi chưa bao giờ biết đến chết ngoẻo, và để lại cho tôi tám mươi lăm ngàn.”
“Coi bộ bạn nên biết ơn anh ấy.”
“Tuần qua bà trẻ tôi “ra đi”. Tôi thừa kế gần như một phần tư triệu.”
“Vậy thì làm sao trông bạn rầu rĩ quá vậy?”
“Tuần này … chẳng có gì hết!”
ANH TA KHÔNG CÓ KẾ HOẠCH NÀO CẢ
Một phụ nữ trẻ dẫn người chồng tương lai về nhà gặp cha mẹ.Sau bữa ăn, bà mẹ nói với người cha tìm hiểu người thanh niên. Người cha mời con rể tương lai uống rượu.
“Vậy kế hoạch tương lai của con là gì?” người cha hỏi người thanh niên. “Con là nhà nghiên cứu năm cuốn sách đầu của Kinh Thánh,” anh ta trả lời.
“Nhà nghiên cứu năm cuốn sách đầu của Kinh Thánh. Hừmmm,” người cha nói. “Đáng phục, nhưng anh sẽ làm gì để tạo cho con gái tôi một ngôi nhà xinh như nó đã quen rồi?”
“Con sẽ nghiên cứu,” người thanh niên trả lời, “và Chúa sẽ tạo cho chúng con.”
“Và anh sẽ làm thế nào mua cho nó một chiếc nhẫn đính hôn đẹp như nó đáng được như thế?” người cha hỏi.
“Con sẽ tập trung vào các nghiên cứu của con,” người thanh niên đáp,” Chúa sẽ cho chúng con.”
“Và con cái?” người cha hỏi.” Anh sẽ làm thế nào để nuôi con?”
“Đừng lo, thưa bác, Chúa sẽ nuôi,” ông chồng tương lai đáp.
Câu chuyện cứ tiếp tục như vậy, và cứ mỗi lần người cha đặt câu hỏi thì nhà duy tâm trẻ lại quả quyết Chúa sẽ ban cho. Một lát sau người mẹ hỏi:”Chuyện ra sao rồi, anh yêu?”
Người cha trả lời:”Anh ta không có kế hoạch nào cả, nhưng anh ta nghĩ anh là Chúa.”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
BA ĐỨA CON TRAI RẺ TIỀN CỦA TÔI
Một ông già thượng lưu giàu có và vợ làm lễ kỷ niệm 35 năm ngày cưới và ba người con trai lớn của họ cũng dự bữa ăn tối. Ông già hơi tức giận khi khám phá ra không ai trong những người con trai đã quan tâm đến một món quà và sau bữa tiệc, ông kéo ba người đứng bên cạnh.
“Tụi mày tất cả đều là những người đàn ông trưởng thành,” ông nói, và đã đủ lớn để nghe điều này. Mẹ tụi mày và tao chưa bao giờ cưới nhau chính thức.”
“Cái gì?” một trong những đứa con há hốc miệng kinh ngạc. “Ý ba muốn nói tụi con tất cả đều là con hoang?”
“Đúng,” ông già ngắt lời, “ và còn là những đứa rẻ tiền nữa!”
NHỮNG MÓN QUÀ
Ba người con trai rời gia đình, mỗi người mỗi đường và đều phát tài. Lúc cùng nhau trở về, họ bàn bạc về những món quà họ có thể tặng cho người mẹ già. Người đầu tiên nói:”Anh sẽ xây một căn nhà lớn cho mẹ chúng ta.”
Người thứ hai nói:”Em sẽ gửi cho mẹ một chiếc Mercedes cùng với tài xế.”
Người thứ ba cười và nói:”Ha, em sẽ hơn hẳn hai anh. Hãy nhớ mẹ thích đọc Kinh Thánh như thế nào? Và hai anh biết rằng mẹ nhìn không tốt? A, em sẽ gửi mẹ một con vẹt đáng kinh ngạc có thể đọc thuộc lòng cả bộ Kinh Thánh.Mất 14 năm để mấy bậc huynh trưởng chức sắc nhà thờ dạy nó. Mẹ chỉ phải gọi tên chương sách và tiết ra và con vẹt sẽ đọc lên.”
Chẳng bao lâu sau đó, bà mẹ gửi những lá thư cảm ơn:
“Adam,” bà viết cho một đứa con, “Căn nhà con xây quá to. Mẹ chỉ sống trong một phòng nhưng mẹ phải lau cả căn nhà.”
“Jon,” bà viết cho đứa thứ hai, “Mẹ quá già để đi đây đó và ở nhà phần lớn thời gian, vì vậy mẹ hiếm khi dùng chiếc Mercedes. Và tài xế thì quá hỗn láo!”
“Gerald yêu quý nhất của mẹ,” bà viết cho đứa con thứ ba, “Con có lương thức tốt biết mẹ thích gì. Con chim tuyệt ngon ...”
MỘT TÍ GIỄU CỢT
Người vợ trẻ đầy nước mắt khi cô mở cửa cho chồng.”Em vừa bị xúc phạm,” cô nức nở. “Má anh xúc phạm em.”
“Má anh!” chồng kêu lên. “Nhưng bà ở xa hàng trăm dặm.”
“Em biết, nhưng một lá thư cho anh đến sáng nay và em mở nó.”
Người chồng trông có vẻ cứng rắn:”Anh biết, nhưng lời xúc phạm từ đâu đến?”
“Trong phần tái bút,” cô trả lời. Nó được viết:” Alice yêu quý, đừng quên đưa lá thư này cho George.”
MÁ, ĐOÁN XEM CON SẼ CƯỚI AI
Một thanh niên háo hức nói với má anh ta anh ta đã yêu và sẽ cưới vợ. Anh ta nói:”Để làm vui, má, con sẽ đem về nhà 3 người đàn bà và má hãy cố đoán con sẽ cưới ai.” Người má đồng ý.
Ngày hôm sau anh ta đem về ba phụ nữ đẹp vô nhà và mời họ ngồi vào trường kỷ và họ tán gẫu một lúc.Sau đó anh ta nói:”Được rồi, má. Đoán thử con sẽ cưới ai.” Bà ta trả lời ngay lập tức:”Cô tóc hoe đỏ ở giữa.”
Anh ta ngạc nhiên rằng má anh ta có thể đoán đúng người phụ nữ:”Làm sao má biết?!” Bà má đáp:”Má không thích cô ta!”
RA ĐI HỢP MỐT ...
Không thể dự đám tang sau khi ba chết, một người con trai sống xa nhà gọi điện cho anh trai và nói:”Làm cái gì hay cho ba đi và gửi em cái hóa đơn.”
Sau đó, anh ta nhận một cái hóa đơn 200 đô la, anh ta trả. Tháng sau, anh ta nhận một cái hóa đơn khác 200 đô la, anh ta cũng trả, tính như một món chi tiêu phụ.
Những cái hóa đơn 200 đô la vẫn tiếp tục tới mỗi tháng, và cuối cùng người đàn ông gọi điện anh trai một lần nữa để tìm ra chuyện gì đang xảy ra.
“À,” người anh kia trả lời, “em nói làm cái gì đó hay cho ba. Vì vậy anh thuê cho ba một cái áo xmốckinh.
Trẻ em
CHÚA ĐANG THEO DÕI
Bọn trẻ được xếp hàng ở một quán ăn tự phục vụ của một trường đạo Thiên Chúa để ăn trưa. Ở phía đầu của cái bàn là một đống táo lớn.Bà xơ đã viết một dòng ghi chú, “ Lấy chỉ một thôi, Chúa đang theo dõi.”
Đi đến cuối hàng, tới đầu hàng bên kia là một đống lớn bánh quy sôcôla.Một đứa trẻ đã viết một dòng chú, “ Lấy tất cả những gì bạn muốn, Chúa đang theo dõi những trái táo.”
HAI ĐỨA TRẺ …
Hai đứa nhỏ đang ở trong bệnh viện, nằm sát nhau bên ngoài phòng phẫu thuật.Đứa trẻ đầu tiên nghiêng người và hỏi:”Tại sao cậu vào đây?” Đứa trẻ thứ hai nói:” Tớ nằm đây để lấy amiđan ra và tớ hơi sợ.” Đứa trẻ thứ nhất nói:”Cậu không việc gì lo lắng cả.Tớ đã được người ta mổ khi tớ bốn tuổi.Họ làm cậu ngủ, và khi cậu thức dậy họ cho cậu nhiều mứt cô đặc và kem. Dễ thôi.” Sau đó đứa trẻ thứ hai hỏi:”Tại sao cậu vào đây?” Đứa thứ nhất nói:” Cắt bao quy đầu.” Và đứa thú hai nói:” Ô, tớ được người ta cắt khi tớ sinh ra, không thể đi trong một năm.”
HAI TÊN QUẬY PHÁ …
Ở một xóm ngoại ô, có hai anh em, 8 và 10 tuổi quậy phá quá tay. Khi có chuyện quấy trong xóm thì hóa ra là có bàn tay bọn chúng.Cha mẹ chúng vô phương kế trong việc cố gắng kiểm soát chúng. Nghe nói có một mục sư gần đó làm việc với những đứa trẻ phạm pháp , người mẹ đề nghị với ông cha rằng họ mời ông mục sư nói chuyện với hai thằng bé. Người cha đồng ý.
Người mẹ đi tới ông mục sư và đưa ra lời thỉnh cầu. Ông đồng ý, nhưng nói ông muốn gặp một mình đứa nhỏ hơn trước. Vì thế người mẹ gửi nó tới ông mục sư. Ông mục sư cho thằng bé ngồi xuống vào phía bên kia của chiếc bàn làm việc ấn tượng, đồ sộ của ông.Trong khoảng năm phút ông và nó chỉ nhìn nhau chằm chằm.
Cuối cùng, ông mục sư trỏ ngón trỏ vào thằng bé và hỏi:” Chúa đâu?”
Thằng bé nhìn xuống bàn, nhìn trong các góc phòng, tất cả xung quanh, nhưng không nói gì cả.
Một lần nữa, lớn giọng hơn, ông mục sư chỉ vào đứa nhỏ và hỏi:” Chúa đâu?”
Một lần nữa thằng bé nhìn hết xung quanh nhưng không nói gì cả.
Lần thứ ba, với giọng lớn hơn, mạnh mẽ hơn, ông mục sư rướn người qua bàn và đặt ngón trỏ gần như đụng mũi thằng bé, và hỏi:”Chúa đâu?”
Thằng bé hoảng sợ và chạy hết sức về nhà. Tìm ra thằng anh, nó kéo anh nó lên lầu vào phòng của chúng và vào phòng nhỏ, nơi chúng thường bàn những chuyện tai quái của chúng.Cuối cùng nó nói:”Hiện giờ chúng ta gặp nguy TO-O-O-O rồi!”
Thằng anh hỏi:”Em nói gì, nguy TO-O-O-O?”
Em nó trả lời:”Chúa đang mất tích và người ta nghĩ chúng ta làm vậy.”
Một ông già thượng lưu giàu có và vợ làm lễ kỷ niệm 35 năm ngày cưới và ba người con trai lớn của họ cũng dự bữa ăn tối. Ông già hơi tức giận khi khám phá ra không ai trong những người con trai đã quan tâm đến một món quà và sau bữa tiệc, ông kéo ba người đứng bên cạnh.
“Tụi mày tất cả đều là những người đàn ông trưởng thành,” ông nói, và đã đủ lớn để nghe điều này. Mẹ tụi mày và tao chưa bao giờ cưới nhau chính thức.”
“Cái gì?” một trong những đứa con há hốc miệng kinh ngạc. “Ý ba muốn nói tụi con tất cả đều là con hoang?”
“Đúng,” ông già ngắt lời, “ và còn là những đứa rẻ tiền nữa!”
NHỮNG MÓN QUÀ
Ba người con trai rời gia đình, mỗi người mỗi đường và đều phát tài. Lúc cùng nhau trở về, họ bàn bạc về những món quà họ có thể tặng cho người mẹ già. Người đầu tiên nói:”Anh sẽ xây một căn nhà lớn cho mẹ chúng ta.”
Người thứ hai nói:”Em sẽ gửi cho mẹ một chiếc Mercedes cùng với tài xế.”
Người thứ ba cười và nói:”Ha, em sẽ hơn hẳn hai anh. Hãy nhớ mẹ thích đọc Kinh Thánh như thế nào? Và hai anh biết rằng mẹ nhìn không tốt? A, em sẽ gửi mẹ một con vẹt đáng kinh ngạc có thể đọc thuộc lòng cả bộ Kinh Thánh.Mất 14 năm để mấy bậc huynh trưởng chức sắc nhà thờ dạy nó. Mẹ chỉ phải gọi tên chương sách và tiết ra và con vẹt sẽ đọc lên.”
Chẳng bao lâu sau đó, bà mẹ gửi những lá thư cảm ơn:
“Adam,” bà viết cho một đứa con, “Căn nhà con xây quá to. Mẹ chỉ sống trong một phòng nhưng mẹ phải lau cả căn nhà.”
“Jon,” bà viết cho đứa thứ hai, “Mẹ quá già để đi đây đó và ở nhà phần lớn thời gian, vì vậy mẹ hiếm khi dùng chiếc Mercedes. Và tài xế thì quá hỗn láo!”
“Gerald yêu quý nhất của mẹ,” bà viết cho đứa con thứ ba, “Con có lương thức tốt biết mẹ thích gì. Con chim tuyệt ngon ...”
MỘT TÍ GIỄU CỢT
Người vợ trẻ đầy nước mắt khi cô mở cửa cho chồng.”Em vừa bị xúc phạm,” cô nức nở. “Má anh xúc phạm em.”
“Má anh!” chồng kêu lên. “Nhưng bà ở xa hàng trăm dặm.”
“Em biết, nhưng một lá thư cho anh đến sáng nay và em mở nó.”
Người chồng trông có vẻ cứng rắn:”Anh biết, nhưng lời xúc phạm từ đâu đến?”
“Trong phần tái bút,” cô trả lời. Nó được viết:” Alice yêu quý, đừng quên đưa lá thư này cho George.”
MÁ, ĐOÁN XEM CON SẼ CƯỚI AI
Một thanh niên háo hức nói với má anh ta anh ta đã yêu và sẽ cưới vợ. Anh ta nói:”Để làm vui, má, con sẽ đem về nhà 3 người đàn bà và má hãy cố đoán con sẽ cưới ai.” Người má đồng ý.
Ngày hôm sau anh ta đem về ba phụ nữ đẹp vô nhà và mời họ ngồi vào trường kỷ và họ tán gẫu một lúc.Sau đó anh ta nói:”Được rồi, má. Đoán thử con sẽ cưới ai.” Bà ta trả lời ngay lập tức:”Cô tóc hoe đỏ ở giữa.”
Anh ta ngạc nhiên rằng má anh ta có thể đoán đúng người phụ nữ:”Làm sao má biết?!” Bà má đáp:”Má không thích cô ta!”
RA ĐI HỢP MỐT ...
Không thể dự đám tang sau khi ba chết, một người con trai sống xa nhà gọi điện cho anh trai và nói:”Làm cái gì hay cho ba đi và gửi em cái hóa đơn.”
Sau đó, anh ta nhận một cái hóa đơn 200 đô la, anh ta trả. Tháng sau, anh ta nhận một cái hóa đơn khác 200 đô la, anh ta cũng trả, tính như một món chi tiêu phụ.
Những cái hóa đơn 200 đô la vẫn tiếp tục tới mỗi tháng, và cuối cùng người đàn ông gọi điện anh trai một lần nữa để tìm ra chuyện gì đang xảy ra.
“À,” người anh kia trả lời, “em nói làm cái gì đó hay cho ba. Vì vậy anh thuê cho ba một cái áo xmốckinh.
Trẻ em
CHÚA ĐANG THEO DÕI
Bọn trẻ được xếp hàng ở một quán ăn tự phục vụ của một trường đạo Thiên Chúa để ăn trưa. Ở phía đầu của cái bàn là một đống táo lớn.Bà xơ đã viết một dòng ghi chú, “ Lấy chỉ một thôi, Chúa đang theo dõi.”
Đi đến cuối hàng, tới đầu hàng bên kia là một đống lớn bánh quy sôcôla.Một đứa trẻ đã viết một dòng chú, “ Lấy tất cả những gì bạn muốn, Chúa đang theo dõi những trái táo.”
HAI ĐỨA TRẺ …
Hai đứa nhỏ đang ở trong bệnh viện, nằm sát nhau bên ngoài phòng phẫu thuật.Đứa trẻ đầu tiên nghiêng người và hỏi:”Tại sao cậu vào đây?” Đứa trẻ thứ hai nói:” Tớ nằm đây để lấy amiđan ra và tớ hơi sợ.” Đứa trẻ thứ nhất nói:”Cậu không việc gì lo lắng cả.Tớ đã được người ta mổ khi tớ bốn tuổi.Họ làm cậu ngủ, và khi cậu thức dậy họ cho cậu nhiều mứt cô đặc và kem. Dễ thôi.” Sau đó đứa trẻ thứ hai hỏi:”Tại sao cậu vào đây?” Đứa thứ nhất nói:” Cắt bao quy đầu.” Và đứa thú hai nói:” Ô, tớ được người ta cắt khi tớ sinh ra, không thể đi trong một năm.”
HAI TÊN QUẬY PHÁ …
Ở một xóm ngoại ô, có hai anh em, 8 và 10 tuổi quậy phá quá tay. Khi có chuyện quấy trong xóm thì hóa ra là có bàn tay bọn chúng.Cha mẹ chúng vô phương kế trong việc cố gắng kiểm soát chúng. Nghe nói có một mục sư gần đó làm việc với những đứa trẻ phạm pháp , người mẹ đề nghị với ông cha rằng họ mời ông mục sư nói chuyện với hai thằng bé. Người cha đồng ý.
Người mẹ đi tới ông mục sư và đưa ra lời thỉnh cầu. Ông đồng ý, nhưng nói ông muốn gặp một mình đứa nhỏ hơn trước. Vì thế người mẹ gửi nó tới ông mục sư. Ông mục sư cho thằng bé ngồi xuống vào phía bên kia của chiếc bàn làm việc ấn tượng, đồ sộ của ông.Trong khoảng năm phút ông và nó chỉ nhìn nhau chằm chằm.
Cuối cùng, ông mục sư trỏ ngón trỏ vào thằng bé và hỏi:” Chúa đâu?”
Thằng bé nhìn xuống bàn, nhìn trong các góc phòng, tất cả xung quanh, nhưng không nói gì cả.
Một lần nữa, lớn giọng hơn, ông mục sư chỉ vào đứa nhỏ và hỏi:” Chúa đâu?”
Một lần nữa thằng bé nhìn hết xung quanh nhưng không nói gì cả.
Lần thứ ba, với giọng lớn hơn, mạnh mẽ hơn, ông mục sư rướn người qua bàn và đặt ngón trỏ gần như đụng mũi thằng bé, và hỏi:”Chúa đâu?”
Thằng bé hoảng sợ và chạy hết sức về nhà. Tìm ra thằng anh, nó kéo anh nó lên lầu vào phòng của chúng và vào phòng nhỏ, nơi chúng thường bàn những chuyện tai quái của chúng.Cuối cùng nó nói:”Hiện giờ chúng ta gặp nguy TO-O-O-O rồi!”
Thằng anh hỏi:”Em nói gì, nguy TO-O-O-O?”
Em nó trả lời:”Chúa đang mất tích và người ta nghĩ chúng ta làm vậy.”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
AI VÂNG LỜI NHẤT?
Người cha của năm đứa trẻ giành được một món đồ chơi trong một cuộc sổ số. Ông ta gọi những đứa trẻ lại để hỏi đứa nào nên nhận món quà. “Ai là người vâng lời nhất?” ông ta hỏi. “Ai không bao giờ trả treo với mẹ ? Ai làm mọi thứ mẹ nói?”
Năm giọng nói non nớt cất lên đồng thanh:” Đúng rồi, ba, ba nhận đồ chơi đi.”
CHÚ BÉ ĐÃ NUỐT MỘT PENNY
Vào một buổi tối, sau khi đặt đứa trẻ ba tuổi Sammy vào giường, cha mẹ đứa bé nghe tiếng thổn thức vọng ra từ phòng nó. Chạy ngược trở lại, họ thấy nó đang khóc dữ dội. Nó cố nói cho cha mẹ biết rằng nó đã nuốt một đồng xu penny và nó chắc rằng nó sẽ chết. Không thể nói chuyện giúp được gì. Ba nó, trong lúc cố gắng dỗ nó, chìa ra một penny từ túi quần và giả vờ lôi nó ra từ tai Sammy.Sammy vui mừng.
Nhanh như chớp, nó chộp lấy đồng xu từ tay ba nó, nuốt đi, sau đó hớn hở đòi:”Làm nữa đi, ba!”
NGÔN TỪ TRẺ EM
Một nhóm người chuyên nghiệp đặt câu hỏi này:” Tình yêu nghĩa là gì?” cho một nhóm trẻ em 4 – 8 tuổi.
Những câu trả lời thu được thì sâu và rộng hơn bất cứ người nào có thể tưởng tượng. Hãy xem những gì bạn nghĩ.
“Khi bà của cháu bị viêm khớp, bà không thể cúi người và sơn móng chân được nữa. Vì thế ông cháu lúc nào cũng sơn móng chân cho bà, ngay cả khi hai bàn tay ông bị viêm khớp. Đó là tình yêu.”
Rebecca, 8 tuổi.
“Yêu là khi con gái xức nước hoa và con trai xức nước cạo râu côlônhơ và họ đi chơi và ngửi lẫn nhau.”
Karl, 5 tuổi
“Yêu là khi bạn đi ăn ngoài và cho ai đó phần lớn khoai tây chiên của bạn mà không làm người ta đưa bạn bất cứ cái gì của họ.”
Chrissy, 6 tuổi
“Yêu là khi ai đó làm bạn đau đớn. Và bạn phát khùng dễ sợ nhưng bạn không la hét họ vì bạn biết điều đó sẽ làm tổn thương tự ái của họ.”
Samantha, 7 tuổi
“Tình yêu là cái làm bạn mỉm cười khi bạn mệt.”
Terri, 4 tuổi
“Tình yêu là khi má cháu pha cà phê cho ba cháu và má uống một ngụm trước khi đưa cho ba để bảo đảm rằng vị cà phê thì được rồi.”
Danny, 7 tuổi
“Yêu là khi lúc nào bạn cũng hôn. Sau đó bạn mệt mỏi vì hôn, nhưng bạn vẫn muốn ở bên cạnh nhau và bạn nói chuyện nhiều nữa. Má cháu và ba cháu thì giống như vậy. Ba với má cháu trông thô thô khi hôn nhau.”
Emily, 8 tuổi
“Tình yêu là cái ở trong căn phòng với bạn lúc Nô-en nếu bạn ngừng mở quà tặng và lắng nghe.”
Bobby, 5 tuổi
“Nếu bạn muốn học để yêu tốt hơn, bạn nên bắt đầu với một người bạn mà bạn ghét.”
Nikka, 6 tuổi
“Khi bạn kể người ta nghe cái gì đó xấu về bạn và bạn sợ họ sẽ không yêu bạn nữa. Nhưng sau đó bạn trở nên ngạc nhiên không chỉ bởi vì họ còn yêu bạn mà họ còn yêu bạn hơn.”
Matthew, 7 tuổi
“Có hai thứ tình yêu. Tình yêu của chúng ta. Tình yêu của Chúa. Nhưng Chúa tạo ra cả hai thứ tình yêu.”
Jenny, 8 tuổi
“Yêu là khi bạn nói với một anh chàng bạn thích áo sơ mi của anh ta, sau đó anh ta mặc nó hằng ngày.”
Noelle, 7 tuổi
“Yêu giống như một bà lão nhỏ và một ông lão nhỏ vẫn làm bạn với nhau ngay cả sau khi họ biết nhau quá rõ.”
Tommy, 6 tuổi
“Trong cuộc biễu diễn độc tấu piano của cháu, cháu ở trên sân khấu và đang sợ hãi. Cháu nhìn tất cả mọi người đang xem cháu và thấy ba cháu đang vẫy tay và mỉm cười. Ba cháu là người duy nhất làm điều đó. Cháu không còn sợ nữa.”
Cindy, 8 tuổi
“Má cháu yêu cháu hơn bất cứ ai. Các cô chú sẽ không thấy bất cứ người nào hôn cháu để đi ngủ vào buổi tối.”
Clare, 5 tuổi
“Yêu là khi má đưa cho ba miếng thịt gà ngon nhất.”
Elaine, 5 tuổi
“Yêu là khi má thấy ba nặng mùi và đầy mồ hôi nhưng vẫn nói ba đẹp trai hơn Robert Redford.”
Chris, 8 tuổi
“Tình yêu là khi con cún của bạn liếm mặt bạn ngay cả sau khi bạn đã để nó ở nhà một mình cả ngày.”
Mary Ann, 4 tuổi
“Cháu biết chị cháu yêu cháu vì chị cho cháu tất cả quần áo cũ của chị và phải đi mua bên ngoài những món đồ mới.”
Lauren, 5 tuổi
“Cháu để cho chị lớn cháu rầy la cháu vì má cháu nói chị cháu chỉ rầy la cháu vì chị yêu cháu. Vì thế cháu rầy đứa em nhỏ của cháu vì cháu yêu nó.”
Berthany, 4 tuổi
“Khi bạn yêu ai đó, lông mi của bạn giật lên giật xuống và những ngôi sao nhỏ bay ra khỏi người bạn.”
Karen, 7 tuổi
“Yêu là khi má thấy ba trong toa-lét và má không nghĩ như vậy là gớm.”
Mark, 8 tuổi
“Bạn thực sự không nên nói “Em yêu anh” trừ phi bạn muốn nói điều đó. Nhưng nếu bạn muốn nói điều đó, bạn nên nói nhiều về nó. Người ta sẽ quên.”
Jessica, 8 tuổi
“Chúa có thể nói những lời nhiệm màu để làm những cây đinh rơi khỏi thánh giá, nhưng Ngài không nói. Đó là tình yêu.”
Max, 5 tuổi
THẰNG BÉ THÀNH THỊ VÀ CON LỪA
Một thằng bé thành thị, John, chuyển tới sa mạc và mua một con lừa từ một ông lão nông dân giá 100 đô la. Ông lão nông dân đồng ý giao con lừa ngày hôm sau.
Hôm sau, người nông dân chạy tới và nói:”Xin lỗi, nhưng tôi có tin buồn, con lừa đã chết.”
“Thế à, vậy thì đưa tiền lại cho cháu.”
“Không được. Tôi đi và tiêu hết rồi.”
“Được rồi, vậy thì tống khứ con lừa qua cho cháu.”
“Cháu sẽ làm gì với con lừa?”
“Cháu sẽ mở một giải thưởng xổ số.”
“Cháu không thể mở giải thưởng bằng một con cừu chết!”
“Chắc chắn cháu làm được. Chờ xem. Cháu sẽ không nói cho ai biết nó là con lừa chết.”
Một tháng sau người nông dân gặp đứa bé và hỏi:”Này John, cái gì xảy đến với con lừa chết?”
“Cháu đã mở một giải thưởng xổ số. Cháu bán năm trăm vé giá 2 đô la mỗi vé và lời 898 đô la.”
“Có ai thưa kiện gì không?”
“Chỉ có người thắng. Vì thế cháu trả lại anh ta 2 đô la.”
Người cha của năm đứa trẻ giành được một món đồ chơi trong một cuộc sổ số. Ông ta gọi những đứa trẻ lại để hỏi đứa nào nên nhận món quà. “Ai là người vâng lời nhất?” ông ta hỏi. “Ai không bao giờ trả treo với mẹ ? Ai làm mọi thứ mẹ nói?”
Năm giọng nói non nớt cất lên đồng thanh:” Đúng rồi, ba, ba nhận đồ chơi đi.”
CHÚ BÉ ĐÃ NUỐT MỘT PENNY
Vào một buổi tối, sau khi đặt đứa trẻ ba tuổi Sammy vào giường, cha mẹ đứa bé nghe tiếng thổn thức vọng ra từ phòng nó. Chạy ngược trở lại, họ thấy nó đang khóc dữ dội. Nó cố nói cho cha mẹ biết rằng nó đã nuốt một đồng xu penny và nó chắc rằng nó sẽ chết. Không thể nói chuyện giúp được gì. Ba nó, trong lúc cố gắng dỗ nó, chìa ra một penny từ túi quần và giả vờ lôi nó ra từ tai Sammy.Sammy vui mừng.
Nhanh như chớp, nó chộp lấy đồng xu từ tay ba nó, nuốt đi, sau đó hớn hở đòi:”Làm nữa đi, ba!”
NGÔN TỪ TRẺ EM
Một nhóm người chuyên nghiệp đặt câu hỏi này:” Tình yêu nghĩa là gì?” cho một nhóm trẻ em 4 – 8 tuổi.
Những câu trả lời thu được thì sâu và rộng hơn bất cứ người nào có thể tưởng tượng. Hãy xem những gì bạn nghĩ.
“Khi bà của cháu bị viêm khớp, bà không thể cúi người và sơn móng chân được nữa. Vì thế ông cháu lúc nào cũng sơn móng chân cho bà, ngay cả khi hai bàn tay ông bị viêm khớp. Đó là tình yêu.”
Rebecca, 8 tuổi.
“Yêu là khi con gái xức nước hoa và con trai xức nước cạo râu côlônhơ và họ đi chơi và ngửi lẫn nhau.”
Karl, 5 tuổi
“Yêu là khi bạn đi ăn ngoài và cho ai đó phần lớn khoai tây chiên của bạn mà không làm người ta đưa bạn bất cứ cái gì của họ.”
Chrissy, 6 tuổi
“Yêu là khi ai đó làm bạn đau đớn. Và bạn phát khùng dễ sợ nhưng bạn không la hét họ vì bạn biết điều đó sẽ làm tổn thương tự ái của họ.”
Samantha, 7 tuổi
“Tình yêu là cái làm bạn mỉm cười khi bạn mệt.”
Terri, 4 tuổi
“Tình yêu là khi má cháu pha cà phê cho ba cháu và má uống một ngụm trước khi đưa cho ba để bảo đảm rằng vị cà phê thì được rồi.”
Danny, 7 tuổi
“Yêu là khi lúc nào bạn cũng hôn. Sau đó bạn mệt mỏi vì hôn, nhưng bạn vẫn muốn ở bên cạnh nhau và bạn nói chuyện nhiều nữa. Má cháu và ba cháu thì giống như vậy. Ba với má cháu trông thô thô khi hôn nhau.”
Emily, 8 tuổi
“Tình yêu là cái ở trong căn phòng với bạn lúc Nô-en nếu bạn ngừng mở quà tặng và lắng nghe.”
Bobby, 5 tuổi
“Nếu bạn muốn học để yêu tốt hơn, bạn nên bắt đầu với một người bạn mà bạn ghét.”
Nikka, 6 tuổi
“Khi bạn kể người ta nghe cái gì đó xấu về bạn và bạn sợ họ sẽ không yêu bạn nữa. Nhưng sau đó bạn trở nên ngạc nhiên không chỉ bởi vì họ còn yêu bạn mà họ còn yêu bạn hơn.”
Matthew, 7 tuổi
“Có hai thứ tình yêu. Tình yêu của chúng ta. Tình yêu của Chúa. Nhưng Chúa tạo ra cả hai thứ tình yêu.”
Jenny, 8 tuổi
“Yêu là khi bạn nói với một anh chàng bạn thích áo sơ mi của anh ta, sau đó anh ta mặc nó hằng ngày.”
Noelle, 7 tuổi
“Yêu giống như một bà lão nhỏ và một ông lão nhỏ vẫn làm bạn với nhau ngay cả sau khi họ biết nhau quá rõ.”
Tommy, 6 tuổi
“Trong cuộc biễu diễn độc tấu piano của cháu, cháu ở trên sân khấu và đang sợ hãi. Cháu nhìn tất cả mọi người đang xem cháu và thấy ba cháu đang vẫy tay và mỉm cười. Ba cháu là người duy nhất làm điều đó. Cháu không còn sợ nữa.”
Cindy, 8 tuổi
“Má cháu yêu cháu hơn bất cứ ai. Các cô chú sẽ không thấy bất cứ người nào hôn cháu để đi ngủ vào buổi tối.”
Clare, 5 tuổi
“Yêu là khi má đưa cho ba miếng thịt gà ngon nhất.”
Elaine, 5 tuổi
“Yêu là khi má thấy ba nặng mùi và đầy mồ hôi nhưng vẫn nói ba đẹp trai hơn Robert Redford.”
Chris, 8 tuổi
“Tình yêu là khi con cún của bạn liếm mặt bạn ngay cả sau khi bạn đã để nó ở nhà một mình cả ngày.”
Mary Ann, 4 tuổi
“Cháu biết chị cháu yêu cháu vì chị cho cháu tất cả quần áo cũ của chị và phải đi mua bên ngoài những món đồ mới.”
Lauren, 5 tuổi
“Cháu để cho chị lớn cháu rầy la cháu vì má cháu nói chị cháu chỉ rầy la cháu vì chị yêu cháu. Vì thế cháu rầy đứa em nhỏ của cháu vì cháu yêu nó.”
Berthany, 4 tuổi
“Khi bạn yêu ai đó, lông mi của bạn giật lên giật xuống và những ngôi sao nhỏ bay ra khỏi người bạn.”
Karen, 7 tuổi
“Yêu là khi má thấy ba trong toa-lét và má không nghĩ như vậy là gớm.”
Mark, 8 tuổi
“Bạn thực sự không nên nói “Em yêu anh” trừ phi bạn muốn nói điều đó. Nhưng nếu bạn muốn nói điều đó, bạn nên nói nhiều về nó. Người ta sẽ quên.”
Jessica, 8 tuổi
“Chúa có thể nói những lời nhiệm màu để làm những cây đinh rơi khỏi thánh giá, nhưng Ngài không nói. Đó là tình yêu.”
Max, 5 tuổi
THẰNG BÉ THÀNH THỊ VÀ CON LỪA
Một thằng bé thành thị, John, chuyển tới sa mạc và mua một con lừa từ một ông lão nông dân giá 100 đô la. Ông lão nông dân đồng ý giao con lừa ngày hôm sau.
Hôm sau, người nông dân chạy tới và nói:”Xin lỗi, nhưng tôi có tin buồn, con lừa đã chết.”
“Thế à, vậy thì đưa tiền lại cho cháu.”
“Không được. Tôi đi và tiêu hết rồi.”
“Được rồi, vậy thì tống khứ con lừa qua cho cháu.”
“Cháu sẽ làm gì với con lừa?”
“Cháu sẽ mở một giải thưởng xổ số.”
“Cháu không thể mở giải thưởng bằng một con cừu chết!”
“Chắc chắn cháu làm được. Chờ xem. Cháu sẽ không nói cho ai biết nó là con lừa chết.”
Một tháng sau người nông dân gặp đứa bé và hỏi:”Này John, cái gì xảy đến với con lừa chết?”
“Cháu đã mở một giải thưởng xổ số. Cháu bán năm trăm vé giá 2 đô la mỗi vé và lời 898 đô la.”
“Có ai thưa kiện gì không?”
“Chỉ có người thắng. Vì thế cháu trả lại anh ta 2 đô la.”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
CHÚ BÉ JOHNNY
Chú bé Johnny 10 tuổi chạy hộc tốc từ trường về nhà. Chú chiếm ngay cái tủ lạnh và đang vốc kem anh đào vani lên … thì má chú đi vào nhà bếp. Bà nói:”Đặt cái đó đi chỗ khác, Johnny. Con không thể ăn kem bây giờ. Quá gần giờ ăn tối rồi. Đi ra ngoài và chơi đi.”
Johnny thút thít và nói:”Không có ai chơi với con.”
Cố dỗ chú, bà mẹ nói:”Được rồi, má sẽ chơi với con. Con muốn chơi gì?” Chú nói:”Con muốn chơi trò Ba và Má.
Cố không lộ vẻ ngạc nhiên, và để dỗ chú thêm, bà nói:”Tốt, má sẽ chơi. Má
sẽ làm gì?”
Johnny nói:”Má sẽ đi lên buồng ngủ và nằm xuống.”
Nghĩ rằng bà có thể điều khiển tình hình dễ dàng … Bà đi lên lầu.
Johnny, cảm thấy hơi tự mãn, vênh mặt đi xuống phòng ngoài và mở cửa phòng phục vụ. Chú mặc cái mũ câu cá cũ của ba. Trong lúc chú bắt đầu lên gác, chú chú ý thấy một mẩu thuốc lá trong cái gạt tàn thuốc ở cuối bàn. Chú nhặt lên và ngậm một bên mép. Lên đến lầu, chú đi tới cửa.
Má chú đứng dậy và nói:”Má làm gì bây giờ?”
Với kiểu cách thô lỗ, chú nói:”Đồ con lừa đi xuống lầu và lấy kem cho thằng bé!”
BÀN CHẢI CẦU TIÊU
Con trai tôi Zachary, 4 tuổi, đã kêu thất thanh từ nhà vệ sinh để cho tôi biết nó đã làm rớt bàn chải đánh răng vào toa lét. Vì thế tôi lấy nó ra và quăng vào giỏ rác.
Zachary đứng đó suy nghĩ một lúc, sau đó chạy vào toa lét của tôi và đi ra với bàn chải đánh răng của tôi. Nó giơ lên và hơi cười thú vị nói:”Chúng ta cũng nên ném cái này đi nữa vì nó rơi vào toa lét vài hôm trước.”
CHUYỂN NHÀ VỚI CHÚA GIÊXU
Một gia đình gần đây chuyển tới New Jersey. Đêm đầu tiên trong khi người mẹ đang đặt đứa con trai hai tuổi rưỡi lên giư ờng, chị nói:”Hãy đọc những bài kinh cầu Chúa.”
Đứa nhỏ hỏi:”Ông ta cũng chuyển nhà với chúng ta à?”
KINH THÁNH
Một chú bé đi đến gần ông bố, nói một cách tự hào:”Con biết nghĩa của từ “Kinh Thánh”!”
Oâng bố mỉm cười và trả lời … “Con muốn nói gì, con biết nghĩa của từ Kinh Thánh (Bible) ?”
Chú bé trả lời:”Con muốn nói là con đã luận ra từ đó viết tắt cho cái gì!”
“Được rồi,” ông bố nói. “Vậy thì con trai nói đi từ “Bible” là viết tắt của cái gì?”
“Dễ thôi bố … “ đứa bé nói. Nó là từ viết tắt của “Thông tin cơ bản trước khi rời khỏi Trái Đất ( Basic Information Before Leaving Earth ).”
CHỬI THỀ
Một chú bé bị cô giáo bắt gặp chửi thề. “Jeffrey,” cô nói, “em không nên dùng loại ngôn từ đó. Em nghe nó ở đâu?”
“Ba em nói vậy.” chú trả lời.
“À, không sao,” cô giáo nói, “em thậm chí không biết nó có nghĩa gì.”
“Em biết mà!” Jeffrey sửa lại. “Nó có nghĩa là chiếc xe không khởi động.”
TAY CUNG ĐÁNG KINH NGẠC
Một công tước đang đi săn trong rừng với những người lính vũ trang và bầy tôi thì ông ta đến bên một cây rừng. Bia bắn cung được sơn lên khắp thân cây, và cắm đúng vào giữa mỗi cái là một mũi tên.
“Ai là cung thủ đáng kinh ngạc này?” công tước kêu lên. “Tôi phải tìm anh ta.”
Tiếp tục xuyên qua rừng một vài dặm, ông ta tình cờ gặp một chú bé mang cung tên. Cuối cùng chú bé thừa nhận chính chú bắn những mũi tên đúng ngay vào giữa những cái đích.
“Cháu không leo lên những cái đích và đóng những mũi tên vào giữa đích chứ, phải không?” vị công tước hỏi một cách lo lắng.
“Không, thưa ngài. Cháu bắn từ xa 100 bước. Cháu xin thề bằng tất cả những cái cháu cho là linh thiêng.”
“Đáng kinh ngạc thật sự,” công tước nói. “Chính vì vậy ta sẽ thu nhận cháu. Nhưng ta muốn một sự đáp trả. Cháu phải cho ta biết làm thế nào chú trở thành một cung thủ ngoại hạng như vậy.”
“À,” đứa bé nói, “ trước tiên cháu bắn tên vào cây, sau đó cháu vẽ đích xung quanh nó.”
NHỮNG CÂU HỎI TRONG NGÀY
(Được những học sinh tiểu học trả lời.)
Bạn quyết định ai là người để cưới?
Bạn phải tìm ai đó thích những thứ như bạn. Chẳng hạn, nếu bạn thích thể thao, cô ấy nên thích thể thao
Alan, 10 tuổi
Không ai thực sự quyết định họ sẽ cưới ai trước khi họ lớn lên. Chúa quyết định trước tất cả, và bạn phải tìm ra ai là người bạn mắc duyên nợ sau đó.
Kirsten, 10 tuổi
Tuổi nào là thích hợp để cưới?
Hai mươi ba là tuổi tốt nhất vì bạn biết người đó mãi mãi lúc đó.
Camille, 10 tuổi.
Không có tuổi nào là thích hợp để cưới cả. Bạn trở thành một thằng ngốc khi cưới.
Freddie, 6 tuổi.
Bạn nghĩ bố và mẹ có điểm gì chung?
Cả hai đều không muốn có thêm con.
Lori, 8 tuổi
Phần lớn người ta làm gì khi hẹn hò?
Hẹn hò là để làm vui, và người ta nên dùng những cuộc hẹn để hiểu biết lẫn nhau. Ngay cả con trai cũng có vài điều để nói nếu bạn nghe đủ lâu.
Lynnette, 8 tuổi
Trong lần hẹn đầu tiên, họ chỉ nói láo nhau, và điều đó thường làm họ cảm thấy thú vị đủ để hẹn lần hai.
Martin, 10 tuổi
Bạn làm gì khi hẹn hò lần đầu mà trở nên tồi tệ đi?
Tôi sẽ chạy về nhà và giả chết. Ngày hôm sau tôi sẽ gọi tất cả các tờ báo và làm sao để bảo đảm là họ viết về tôi trên những cột cáo phó.
Craig, 9 tuổi
Khi nào thì hôn một người khác được?
Khi họ giàu có.
Pam, 7 tuổi
Luật nói rằng bạn phải được mười tám tuổi, vì thế tôi sẽ không muốn rắc rối với điều đó.
Curt, 7 tuổi
Luật lệ thì như thế này: Nếu bạn hôn ai đó, sau đó bạn nên cưới họ và có con với họ. Đó là một việc làm đúng.
Howard, 8 tuổi
Độc thân và có gia đình cái nào tốt hơn?
Con gái độc thân thì tốt hơn nhưng con trai thì không. Con trai cần có người để được giữ sạch sẽ.
Anita, 9 tuổi
Làm thế nào để bạn để bạn giữ gìn một cuộc hôn nhân?
Nói với vợ rằng cô ấy dễ thương ngay cả khi cô ta trông như một chiếc xe tải.
Ricky, 10 tuổi
Chú bé Johnny 10 tuổi chạy hộc tốc từ trường về nhà. Chú chiếm ngay cái tủ lạnh và đang vốc kem anh đào vani lên … thì má chú đi vào nhà bếp. Bà nói:”Đặt cái đó đi chỗ khác, Johnny. Con không thể ăn kem bây giờ. Quá gần giờ ăn tối rồi. Đi ra ngoài và chơi đi.”
Johnny thút thít và nói:”Không có ai chơi với con.”
Cố dỗ chú, bà mẹ nói:”Được rồi, má sẽ chơi với con. Con muốn chơi gì?” Chú nói:”Con muốn chơi trò Ba và Má.
Cố không lộ vẻ ngạc nhiên, và để dỗ chú thêm, bà nói:”Tốt, má sẽ chơi. Má
sẽ làm gì?”
Johnny nói:”Má sẽ đi lên buồng ngủ và nằm xuống.”
Nghĩ rằng bà có thể điều khiển tình hình dễ dàng … Bà đi lên lầu.
Johnny, cảm thấy hơi tự mãn, vênh mặt đi xuống phòng ngoài và mở cửa phòng phục vụ. Chú mặc cái mũ câu cá cũ của ba. Trong lúc chú bắt đầu lên gác, chú chú ý thấy một mẩu thuốc lá trong cái gạt tàn thuốc ở cuối bàn. Chú nhặt lên và ngậm một bên mép. Lên đến lầu, chú đi tới cửa.
Má chú đứng dậy và nói:”Má làm gì bây giờ?”
Với kiểu cách thô lỗ, chú nói:”Đồ con lừa đi xuống lầu và lấy kem cho thằng bé!”
BÀN CHẢI CẦU TIÊU
Con trai tôi Zachary, 4 tuổi, đã kêu thất thanh từ nhà vệ sinh để cho tôi biết nó đã làm rớt bàn chải đánh răng vào toa lét. Vì thế tôi lấy nó ra và quăng vào giỏ rác.
Zachary đứng đó suy nghĩ một lúc, sau đó chạy vào toa lét của tôi và đi ra với bàn chải đánh răng của tôi. Nó giơ lên và hơi cười thú vị nói:”Chúng ta cũng nên ném cái này đi nữa vì nó rơi vào toa lét vài hôm trước.”
CHUYỂN NHÀ VỚI CHÚA GIÊXU
Một gia đình gần đây chuyển tới New Jersey. Đêm đầu tiên trong khi người mẹ đang đặt đứa con trai hai tuổi rưỡi lên giư ờng, chị nói:”Hãy đọc những bài kinh cầu Chúa.”
Đứa nhỏ hỏi:”Ông ta cũng chuyển nhà với chúng ta à?”
KINH THÁNH
Một chú bé đi đến gần ông bố, nói một cách tự hào:”Con biết nghĩa của từ “Kinh Thánh”!”
Oâng bố mỉm cười và trả lời … “Con muốn nói gì, con biết nghĩa của từ Kinh Thánh (Bible) ?”
Chú bé trả lời:”Con muốn nói là con đã luận ra từ đó viết tắt cho cái gì!”
“Được rồi,” ông bố nói. “Vậy thì con trai nói đi từ “Bible” là viết tắt của cái gì?”
“Dễ thôi bố … “ đứa bé nói. Nó là từ viết tắt của “Thông tin cơ bản trước khi rời khỏi Trái Đất ( Basic Information Before Leaving Earth ).”
CHỬI THỀ
Một chú bé bị cô giáo bắt gặp chửi thề. “Jeffrey,” cô nói, “em không nên dùng loại ngôn từ đó. Em nghe nó ở đâu?”
“Ba em nói vậy.” chú trả lời.
“À, không sao,” cô giáo nói, “em thậm chí không biết nó có nghĩa gì.”
“Em biết mà!” Jeffrey sửa lại. “Nó có nghĩa là chiếc xe không khởi động.”
TAY CUNG ĐÁNG KINH NGẠC
Một công tước đang đi săn trong rừng với những người lính vũ trang và bầy tôi thì ông ta đến bên một cây rừng. Bia bắn cung được sơn lên khắp thân cây, và cắm đúng vào giữa mỗi cái là một mũi tên.
“Ai là cung thủ đáng kinh ngạc này?” công tước kêu lên. “Tôi phải tìm anh ta.”
Tiếp tục xuyên qua rừng một vài dặm, ông ta tình cờ gặp một chú bé mang cung tên. Cuối cùng chú bé thừa nhận chính chú bắn những mũi tên đúng ngay vào giữa những cái đích.
“Cháu không leo lên những cái đích và đóng những mũi tên vào giữa đích chứ, phải không?” vị công tước hỏi một cách lo lắng.
“Không, thưa ngài. Cháu bắn từ xa 100 bước. Cháu xin thề bằng tất cả những cái cháu cho là linh thiêng.”
“Đáng kinh ngạc thật sự,” công tước nói. “Chính vì vậy ta sẽ thu nhận cháu. Nhưng ta muốn một sự đáp trả. Cháu phải cho ta biết làm thế nào chú trở thành một cung thủ ngoại hạng như vậy.”
“À,” đứa bé nói, “ trước tiên cháu bắn tên vào cây, sau đó cháu vẽ đích xung quanh nó.”
NHỮNG CÂU HỎI TRONG NGÀY
(Được những học sinh tiểu học trả lời.)
Bạn quyết định ai là người để cưới?
Bạn phải tìm ai đó thích những thứ như bạn. Chẳng hạn, nếu bạn thích thể thao, cô ấy nên thích thể thao
Alan, 10 tuổi
Không ai thực sự quyết định họ sẽ cưới ai trước khi họ lớn lên. Chúa quyết định trước tất cả, và bạn phải tìm ra ai là người bạn mắc duyên nợ sau đó.
Kirsten, 10 tuổi
Tuổi nào là thích hợp để cưới?
Hai mươi ba là tuổi tốt nhất vì bạn biết người đó mãi mãi lúc đó.
Camille, 10 tuổi.
Không có tuổi nào là thích hợp để cưới cả. Bạn trở thành một thằng ngốc khi cưới.
Freddie, 6 tuổi.
Bạn nghĩ bố và mẹ có điểm gì chung?
Cả hai đều không muốn có thêm con.
Lori, 8 tuổi
Phần lớn người ta làm gì khi hẹn hò?
Hẹn hò là để làm vui, và người ta nên dùng những cuộc hẹn để hiểu biết lẫn nhau. Ngay cả con trai cũng có vài điều để nói nếu bạn nghe đủ lâu.
Lynnette, 8 tuổi
Trong lần hẹn đầu tiên, họ chỉ nói láo nhau, và điều đó thường làm họ cảm thấy thú vị đủ để hẹn lần hai.
Martin, 10 tuổi
Bạn làm gì khi hẹn hò lần đầu mà trở nên tồi tệ đi?
Tôi sẽ chạy về nhà và giả chết. Ngày hôm sau tôi sẽ gọi tất cả các tờ báo và làm sao để bảo đảm là họ viết về tôi trên những cột cáo phó.
Craig, 9 tuổi
Khi nào thì hôn một người khác được?
Khi họ giàu có.
Pam, 7 tuổi
Luật nói rằng bạn phải được mười tám tuổi, vì thế tôi sẽ không muốn rắc rối với điều đó.
Curt, 7 tuổi
Luật lệ thì như thế này: Nếu bạn hôn ai đó, sau đó bạn nên cưới họ và có con với họ. Đó là một việc làm đúng.
Howard, 8 tuổi
Độc thân và có gia đình cái nào tốt hơn?
Con gái độc thân thì tốt hơn nhưng con trai thì không. Con trai cần có người để được giữ sạch sẽ.
Anita, 9 tuổi
Làm thế nào để bạn để bạn giữ gìn một cuộc hôn nhân?
Nói với vợ rằng cô ấy dễ thương ngay cả khi cô ta trông như một chiếc xe tải.
Ricky, 10 tuổi
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
VỊ LINH MỤC VÀ CHUÔNG CỬA
Vào một ngày kia một vị linh mục đang đi trên đường thì ông ta chú ý thấy một chú bé đang cố gắng nhấn chuông cửa trên một cái nhà bên kia đường. Tuy vậy, cái chuông ở ngoài tầm với của chú.
Sau khi xem những cố gắng của chú bé trong một lúc, linh mục tiến gần hơn về chỗ chú bé. Ông bước nhanh qua đường, đi lại phía sau chàng trai nhỏ và dịu dàng đặt trên vai đứa trẻ, nghiêng người về trước và nhấn chuông.
Cuối xuống đứa bé, linh mục cười nhân từ và hỏi:”Và bây giờ đến cái gì, ông nhỏ?”
Thằng bé quay ra và la:”Bây giờ thì chạy !”
LỜI KHUYÊN NGƯỜI MÁ
“Má mắc cỡ với con quá,” người má nói. “Đánh lộn với bạn thân của con là một việc làm thậm tệ !”
“Nó ném đá vào con !” thằng bé nói. “Vì thế con ném nó một hòn.”
“Người má nhấn mạnh:”Khi nó ném đá vào con, con đã nên chạy về với má.”
Thằng bé nhanh nhảu đáp lời:”Như vậy thì có tốt gì? Con ném trúng đích hơn má nhiều chứ.”
MỘT NGHỀ NGHIỆP TỐT
Một người cha được một người bạn hỏi:”Thằng nhỏ nhà anh đã quyết định làm gì khi nó lớn lên chưa?”
“Rồi, nó muốn trở thành người thu gom rác,” người cha trả lời.
Ông bạn suy nghĩ một lúc rồi trả lời:”Đó là một ý muốn hơi lạ cho một sự nghiệp.”
“Ồ,” người cha nói:”Nó nghĩ là những người thu gom rác chỉ làm việc vào thứ Ba!”
ĐI BỘ TỚI TRƯỜNG
Timmy là một thằng bé nhỏ năm tuổi được má thương rất nhiều và, là một người hay lo, chị lo âu về việc chú đi tới trường khi chú bắt đầu đi nhà trẻ. Chị dẫn nó tới trường hai ngày, nhưng khi chú về nhà một ngày kia, chú nói với má rằng chú không muốn má dẫn chú tới trường hàng ngày. Chú muốn giống như những “anh lớn.” Chú phản đối ầm ĩ, vì thế chị có một ý tưởng về việc làm thế nào để giải quyết chuyện đó.
Chị hỏi một người hàng xóm, bà Goodnest, bà có chịu bí mật đi theo đứa con của chị tới trường, giữ một khoảng cách phía sau chú mà chú không có khả năng chú ý, nhưng đủ gần để trông chừng chú.
Bà Goodnest nói rằng vì bà thức dậy sớm với đứa bé mới biết đi của bà cho nên đó là một cách hay để họ tập thể dục chút đỉnh nữa vì thế bà đồng ý.
Ngày đi học tiếp theo, bà Goodnest và đứa con gái nhỏ, Marcy, khởi đi theo phía sau Timmy trong lúc chú đi bộ tới trường với một chú bé hàng xóm khác chú biết. Bà làm như thế trong cả tuần. Trong khi hai chú bé đi bộ và tán gẫu, đá những cục đá và cành cây con, chú bạn nhỏ của Timmy chú ý rằng bà này đang theo chúng có vẻ như bà làm vậy mỗi ngày cả tuần.
Cuối cùng, chú nói với Timmy:”Mày có chú ý tới bà kia theo tụi mình cả tuần không? Mày có biết bà ấy không?”
Timmy thờ ơ trả lời:”Có, tao biết bà ấy là ai.”
Thằng bạn nhỏ nói:”Ồ bà ta là ai?”
“Đó là bà Shirley Goodnest” Timmy nói.
“Shirley Goodnest? Bà ấy là bà chết dẫm nào và tại sao bà ấy theo tụi mình?”
“À,” Timmy giải thích, “mỗi tối má tao bắt tao đọc bào Thánh ca số 23 với lời cầu nguyện vì má tao lo về tao quá nhiều. Và trong đó, bài Thánh ca viết:”Shirley Goodnest và Marcy sẽ theo tôi suốt tất cả các ngày trong đời tôi.” Vì vậy tao đoán là tao sẽ phải quen với chuyện đó đi.”
TÀN NHANG VÀ NẾP NHĂN
Một bà lão và đứa cháu nhỏ của bà với khuôn mặt rắc đầy những tàn nhang sáng đang chơi một ngày trong vườn thú. Nhiều trẻ em đang đợi trong hàng để được vẽ má bởi một họa sĩ địa phương, người đang trang trí cho chúng với những vuốt cọp.
“Mày có quá nhiều tàn nhang, không có chỗ nào để vẻ hết!” Một đứa con gái trong hàng nói với chú bé. Chú bé lúng túng cúi đầu xuống.
Bà của chú quỳ xuống sát chú. “Bà thích những nếp nhăn của cháu. Khi bà còn là một đứa con gái, bà luôn luôn muốn có tàn nhang,” bà nói trong khi đưa ngón tay ngang qua má đứa bé. “Tàn nhang là đẹp!”
Chú bé nhìn lên:”Thật à?”
“Dĩ nhiên,” bà nói. “Thế nào, chỉ cho bà một thứ đẹp hơn tàn nhang đi.”
Chú nhỏ nghĩ một lúc, nhìn chằm chằm vào mặt bà và thì thầm nhẹ nhàng:”Nếp nhăn.”
KHÔNG THỂ THAY THẾ ĐƯỢC
Đứa cháu trai sáu tuổi của tôi gọi điện thoại cho mẹ nó từ nhà bạn Charlie và thú nhận nó đã làm bể một cái đèn khi nó quăng một trái banh vào phòng khách của họ.
“Nhưng, má à,” nó nói với vẻ tươi tỉnh, “má không phải lo việc mua một cái khác.Má Charlie nói nó không thể thay thế được.”
DANH TỪ TRỪU TƯỢNG
“Một danh từ trừu tượng,” giáo viên nói “là một cái gì đó các em có thể nghĩ tới nhưng các em không thể chạm tới được.Ai có thể cho cô một ví dụ?”
“Thưa cô,” một nam sinh lên tiếng. “Chiếc xe hơi mới của ba em được không ạ.”
Tôn giáo và thần linh
NGƯỜI GIÁO PHÁI AMISH CŨNG CÓ ÓC KHÔI HÀI
Trong khi đang lái ở Pennsylvania (một bang Hoa Kỳ – ND), một gia đình bắt kịp một chiếc xe ngựa của giáo phái Amish. Chủ xe hẳn nhiên có óc khôi hài, vì gắn vào sau xe là một biểu tượng in hình bàn tay …
“Phương tiện vận tải có hiệu suất năng lượng cao. Chạy bằng yến mạch và cỏ.Chú ý: Không dẫm lên đồ xả.”
VIÊM KHỚP …
Một người đàn ông say xỉn sực mùi bia ngồi xuống trên một ghế mêtrô kề bên một linh mục. Cà vạt của người đàn ông vấy bẩn, mặt ông ta dính đầy những vết son đỏ, và một nửa chai rượu gin trống rỗng chìa ra khỏi túi áo choàng rách của ông ta. Ông ta mở tờ báo và bắt đầu đọc. Sau một vài phút, người đàn ông quay lại vị linh mục và hỏi:” Hãy nói, thưa cha, cái gì gây ra viêm khớp?”
“Con ơi, nó được gây ra bởi đời sống phóng túng, ăn ở với đàn bà mạt hạng,
tội lỗi, bởi quá nhiều rượu cồn và một sự khinh thường đối với người bạn của con, ngủ với gái điếm và thiếu tắm rửa.”
“ Thôi, ta sẽ bị chửi,” người xỉn lẩm bẩm, quay lại với tờ báo.
Vị linh mục, nghĩ về những điều ông ta đã nói, dùng khuỷu tay huých người đàn ông và xin lỗi:” Tôi rất lấy làm tiếc. Tôi không có ý nói nặng. Con bị viêm khớp bao lâu rồi?”
“Con không bị, thưa cha. Con chỉ đọc ở đây rằng Đức Giáo Hoàng bị.”
Vào một ngày kia một vị linh mục đang đi trên đường thì ông ta chú ý thấy một chú bé đang cố gắng nhấn chuông cửa trên một cái nhà bên kia đường. Tuy vậy, cái chuông ở ngoài tầm với của chú.
Sau khi xem những cố gắng của chú bé trong một lúc, linh mục tiến gần hơn về chỗ chú bé. Ông bước nhanh qua đường, đi lại phía sau chàng trai nhỏ và dịu dàng đặt trên vai đứa trẻ, nghiêng người về trước và nhấn chuông.
Cuối xuống đứa bé, linh mục cười nhân từ và hỏi:”Và bây giờ đến cái gì, ông nhỏ?”
Thằng bé quay ra và la:”Bây giờ thì chạy !”
LỜI KHUYÊN NGƯỜI MÁ
“Má mắc cỡ với con quá,” người má nói. “Đánh lộn với bạn thân của con là một việc làm thậm tệ !”
“Nó ném đá vào con !” thằng bé nói. “Vì thế con ném nó một hòn.”
“Người má nhấn mạnh:”Khi nó ném đá vào con, con đã nên chạy về với má.”
Thằng bé nhanh nhảu đáp lời:”Như vậy thì có tốt gì? Con ném trúng đích hơn má nhiều chứ.”
MỘT NGHỀ NGHIỆP TỐT
Một người cha được một người bạn hỏi:”Thằng nhỏ nhà anh đã quyết định làm gì khi nó lớn lên chưa?”
“Rồi, nó muốn trở thành người thu gom rác,” người cha trả lời.
Ông bạn suy nghĩ một lúc rồi trả lời:”Đó là một ý muốn hơi lạ cho một sự nghiệp.”
“Ồ,” người cha nói:”Nó nghĩ là những người thu gom rác chỉ làm việc vào thứ Ba!”
ĐI BỘ TỚI TRƯỜNG
Timmy là một thằng bé nhỏ năm tuổi được má thương rất nhiều và, là một người hay lo, chị lo âu về việc chú đi tới trường khi chú bắt đầu đi nhà trẻ. Chị dẫn nó tới trường hai ngày, nhưng khi chú về nhà một ngày kia, chú nói với má rằng chú không muốn má dẫn chú tới trường hàng ngày. Chú muốn giống như những “anh lớn.” Chú phản đối ầm ĩ, vì thế chị có một ý tưởng về việc làm thế nào để giải quyết chuyện đó.
Chị hỏi một người hàng xóm, bà Goodnest, bà có chịu bí mật đi theo đứa con của chị tới trường, giữ một khoảng cách phía sau chú mà chú không có khả năng chú ý, nhưng đủ gần để trông chừng chú.
Bà Goodnest nói rằng vì bà thức dậy sớm với đứa bé mới biết đi của bà cho nên đó là một cách hay để họ tập thể dục chút đỉnh nữa vì thế bà đồng ý.
Ngày đi học tiếp theo, bà Goodnest và đứa con gái nhỏ, Marcy, khởi đi theo phía sau Timmy trong lúc chú đi bộ tới trường với một chú bé hàng xóm khác chú biết. Bà làm như thế trong cả tuần. Trong khi hai chú bé đi bộ và tán gẫu, đá những cục đá và cành cây con, chú bạn nhỏ của Timmy chú ý rằng bà này đang theo chúng có vẻ như bà làm vậy mỗi ngày cả tuần.
Cuối cùng, chú nói với Timmy:”Mày có chú ý tới bà kia theo tụi mình cả tuần không? Mày có biết bà ấy không?”
Timmy thờ ơ trả lời:”Có, tao biết bà ấy là ai.”
Thằng bạn nhỏ nói:”Ồ bà ta là ai?”
“Đó là bà Shirley Goodnest” Timmy nói.
“Shirley Goodnest? Bà ấy là bà chết dẫm nào và tại sao bà ấy theo tụi mình?”
“À,” Timmy giải thích, “mỗi tối má tao bắt tao đọc bào Thánh ca số 23 với lời cầu nguyện vì má tao lo về tao quá nhiều. Và trong đó, bài Thánh ca viết:”Shirley Goodnest và Marcy sẽ theo tôi suốt tất cả các ngày trong đời tôi.” Vì vậy tao đoán là tao sẽ phải quen với chuyện đó đi.”
TÀN NHANG VÀ NẾP NHĂN
Một bà lão và đứa cháu nhỏ của bà với khuôn mặt rắc đầy những tàn nhang sáng đang chơi một ngày trong vườn thú. Nhiều trẻ em đang đợi trong hàng để được vẽ má bởi một họa sĩ địa phương, người đang trang trí cho chúng với những vuốt cọp.
“Mày có quá nhiều tàn nhang, không có chỗ nào để vẻ hết!” Một đứa con gái trong hàng nói với chú bé. Chú bé lúng túng cúi đầu xuống.
Bà của chú quỳ xuống sát chú. “Bà thích những nếp nhăn của cháu. Khi bà còn là một đứa con gái, bà luôn luôn muốn có tàn nhang,” bà nói trong khi đưa ngón tay ngang qua má đứa bé. “Tàn nhang là đẹp!”
Chú bé nhìn lên:”Thật à?”
“Dĩ nhiên,” bà nói. “Thế nào, chỉ cho bà một thứ đẹp hơn tàn nhang đi.”
Chú nhỏ nghĩ một lúc, nhìn chằm chằm vào mặt bà và thì thầm nhẹ nhàng:”Nếp nhăn.”
KHÔNG THỂ THAY THẾ ĐƯỢC
Đứa cháu trai sáu tuổi của tôi gọi điện thoại cho mẹ nó từ nhà bạn Charlie và thú nhận nó đã làm bể một cái đèn khi nó quăng một trái banh vào phòng khách của họ.
“Nhưng, má à,” nó nói với vẻ tươi tỉnh, “má không phải lo việc mua một cái khác.Má Charlie nói nó không thể thay thế được.”
DANH TỪ TRỪU TƯỢNG
“Một danh từ trừu tượng,” giáo viên nói “là một cái gì đó các em có thể nghĩ tới nhưng các em không thể chạm tới được.Ai có thể cho cô một ví dụ?”
“Thưa cô,” một nam sinh lên tiếng. “Chiếc xe hơi mới của ba em được không ạ.”
Tôn giáo và thần linh
NGƯỜI GIÁO PHÁI AMISH CŨNG CÓ ÓC KHÔI HÀI
Trong khi đang lái ở Pennsylvania (một bang Hoa Kỳ – ND), một gia đình bắt kịp một chiếc xe ngựa của giáo phái Amish. Chủ xe hẳn nhiên có óc khôi hài, vì gắn vào sau xe là một biểu tượng in hình bàn tay …
“Phương tiện vận tải có hiệu suất năng lượng cao. Chạy bằng yến mạch và cỏ.Chú ý: Không dẫm lên đồ xả.”
VIÊM KHỚP …
Một người đàn ông say xỉn sực mùi bia ngồi xuống trên một ghế mêtrô kề bên một linh mục. Cà vạt của người đàn ông vấy bẩn, mặt ông ta dính đầy những vết son đỏ, và một nửa chai rượu gin trống rỗng chìa ra khỏi túi áo choàng rách của ông ta. Ông ta mở tờ báo và bắt đầu đọc. Sau một vài phút, người đàn ông quay lại vị linh mục và hỏi:” Hãy nói, thưa cha, cái gì gây ra viêm khớp?”
“Con ơi, nó được gây ra bởi đời sống phóng túng, ăn ở với đàn bà mạt hạng,
tội lỗi, bởi quá nhiều rượu cồn và một sự khinh thường đối với người bạn của con, ngủ với gái điếm và thiếu tắm rửa.”
“ Thôi, ta sẽ bị chửi,” người xỉn lẩm bẩm, quay lại với tờ báo.
Vị linh mục, nghĩ về những điều ông ta đã nói, dùng khuỷu tay huých người đàn ông và xin lỗi:” Tôi rất lấy làm tiếc. Tôi không có ý nói nặng. Con bị viêm khớp bao lâu rồi?”
“Con không bị, thưa cha. Con chỉ đọc ở đây rằng Đức Giáo Hoàng bị.”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
QUÁ NHIỀU VIỆC TỐT?
Một mục sư mới cưới vợ đi đến giáo đoàn, báo cho họ biết vợ ông đã mang thai và xin tăng một mức lương hợp lý. Sau khi bàn bạc họ đồng ý rằng sự tăng nhân khẩu trong gia đình là lý do tăng lương.
Sau sáu lần sinh trong sáu năm các thành viên giáo đoàn triệu tập một cuộc họp để chỉ trích rằng phí tổn đang trở nên nặng nề. Vụ việc gây ra nhiều tranh cãi.
Cuối cùng, mục sư đứng tại bàn thờ và nói một cách hơi tức giận:” Sinh con là một hành vi của Chúa!”
“ Tuyết và mưa cũng là những hành vi của Chúa,” một người đàn ông ở cuối phòng nói. “Nhưng phần lớn chúng ta mặc áo mưa.”
TẠI SAO ÔNG MẶC CỔ ÁO KIỂU ĐÓ?
Một ông già Do Thái có lần đi xe điện ngầm và ông ta ngồi cạnh một người đàn ông trẻ hơn.Ông ta chú ý rằng người đàn ông trẻ có một kiểu áo sơ mi lạ.Trước giờ chưa từng gặp một linh mục, ông ta hỏi người đàn ông:”Xin lỗi, thưa ông, vì sao ông mặc cổ áo sơ mi phía sau?”
Vị linh mục hơi bối rối một tí nhưng lịch sự trả lời:”Tôi mặc cổ áo này vì tôi là cha.”
Ông già Do Thái suy nghĩ một giây và đáp lại:”Thưa ông, tôi cũng là cha nhưng tôi mặc cổ áo ra trước.Tại sao ông mặc cổ áo quá khác lạ?” Vị linh mục suy nghĩ trong một giây và nói:”Thưa ông, tôi là cha của nhiều người.”
Ông già Do Thái mau miệng trả lời:”Tôi cũng là cha của nhiều người.Để đếm tôi có bốn trai, bốn gái và rất nhiều cháu.Nhưng tôi mặc cổ áo giống như mọi người khác đều mặc.Tại sao ông mặc cổ áo theo kiểu của ông?”
Vị linh mục bắt đầu có ý nghĩ bực tức và sau đó nói thẳng ra:”Thưa ông, tôi là cha của hàng trăm và hàng trăm người.”
Ông già Do Thái sửng sốt và im lặng một lúc lâu.Trong lúc ông ta đứng lên để rời tàu điện ngầm, ông ta ngã người về phía linh mục và nói:”Thưa ông, có lẽ ông nên mặc quần ngược về phía sau.”
MỌI PHỤ NỮ MUỐN CÁI GÌ?
Một người đàn ông đang đi xuống bãi biển và tình cờ thấy một cái chai cũ.Anh ta nhặt lên, mở nút ra và một vị thần vọt ra.Vị thần nói:”Cảm ơn ông đã giải thoát tôi khỏi cái chai.Tôi sẽ cho ông ba điều ước để đền đáp.”
Người đàn ông nói:”Thật tuyệt.Tôi đã luôn mơ tới điều này và bây giờ tôi biết chính xác tôi muốn gì.Trước tiên tôi muốn 1 tỉ đô la trong một tài khoản ngân hàng Thụy sĩ.”
Phụp!Một tia sáng phát ra và một mẩu giấy với những con số tài khoản hiện ra trong tay anh ta.Anh ta tiếp tục:”Tiếp theo, tôi muốn một chiếc Ferrari đỏ mới nguyên xi ở ngay đây.”
Phụp!Một tia sáng phát ra và một chiếc Ferrari mới cáu màu đỏ tươi xuất hiện ngay cạnh anh ta.Anh ta tiếp tục:”Cuối cùng, tôi muốn trở nên hấp dẫn không cưỡng lại được đối với phụ nữ.”
Phụp!Một tia sáng phát ra và anh ta biến thành một hộp sôcôla.
ÔNG TA KHÔNG THỂ NHỚ LẠI LỐI ĐÙA VUI
Gần đây một xêmina được tổ chức cho các mục sư đang được huấn luyện.Trong số khách có nhiều diễn giả có sức thu hút nổi tiếng.Một trong những người đó tự tin bước lên bục giảng kinh , thu hút sự chú ý của toàn đám đông, nói:”Những năm đẹp nhất trong đời tôi đã trải qua trong vòng tay của một người đàn bà không phải vợ tôi !” Đám đông bị sốc! Ông ta tiếp tục bằng cách nói:” Và người đàn bà đó là mẹ tôi!” Đám đông nổ ra một trận cười và ông ta đọc bài diễn văn, sau đó kết thúc tốt đẹp.
Khoảng một tuần sau, một trong những mục sư đã dự xêmina quyết định dùng lối đúa vui đó trong bài thuyết giáo của ông ta.Vào một ngày chủ nhật,trong lúc ông ta lại gần bục giảng kinh một cách nhút nhát, ông ta cố gắng nhẩm lại câu chuyện vui trong đầu.Có vẻ như đầu óc ông ta hơi không sáng sủa sáng sủa trong sáng hôm nay.Cầm micrô, ông ta nói lớn:”Những năm đẹp nhất của đời tôi trải qua trong vòng tay của một phụ nữ khác không phải vợ tôi!” Đám đông ngồi họp bị sốc.Sau khi đứng trong gần 10 giây cố gắng nhớ lại đoạn thứ hai của lối nói vui, ông mục sư cuối cùng thốt ra:” … và tôi không thể nhớ cô ta là ai!”
XƯNG TỘI
Melvin đi xưng tội.”Thưa cha,” anh ta nói, “tha lỗi cho con vì con có tội.”
Linh mục hỏi:”Con đã làm gì. con của ta?”
“Con dâm đãng,” Melvin trả lời.
“Hãy kể cho cha nghe,” linh mục nói.
Rồi Melvin kể lại câu chuyện.”Thưa cha, con làm nghề đưa thư. Hôm qua con đang phát thư ở một khu sang trọng của thành phố. Khi con rung chuông, cánh cửa mở ra và một phụ nữ đẹp nhất mà con từng thấy đứng đó. Nàng có mái tóc dài vàng hoe và đôi mắt như ngọc lục bảo.Nàng mặc một chiếc áo dài mỏng phô ra hình dáng hoàn hảo của nàng.Và nàng hỏi một cách quyến rũ con có muốn vào nhà không.”
“Và, con đã làm gì, con của ta ?” vị linh mục hỏi.
“Thưa cha, con không đi vô nhà nhưng con nổi dâm.Oâi, con dâm đãng làm sao,” gã đáp.
“Tội lỗi của con đã được tha,” linh mục trả lời.”Con sẽ được thưởng trên thiên đàng, con của ta.”
“Thưởng ư, thưa cha? Cha nghĩ phần thưởng của con có thể là gì?” Melvin hỏi?
Linh mục trả lời:”Cha nghĩ một đống cỏ hẳn là thích hợp, … con lừa ngu ngốc ạ.”
CHÚA GIÊXU VÀ NHÂN VIÊN CÔNG ĐOÀN
Một ngày kia,hai người đàn ông và một nhân viên công đoàn đang câu cá trên một cái hồ thì Chúa Giêxu đi ngang mặt nước và tham gia cùng với họ trên chiếc thuyền. Khi 3 người đàn ông kinh ngạc đã ngồi xuống đủ để nói chuyện, người đầu tiên hỏi một cách hạ mình:”Thưa Chúa Giêxu, con đã chịu chứng đau lưng từ khi con dính một mảnh đạn trong chiến tranh Việt Nam … ngài có thể giúp con không?”
“Dĩ nhiên, con của ta”, Chúa Giêxu nói, và khi ngài chạm vào lưng người đàn ông, ông ta cảm thấy lần đầu tiên hết đau đớn trong nhiều năm.
Người đàn ông thứ hai đeo cặp kính rất dày và có gặp khó khăn khi đọc và lái xe đã hỏi Chúa Giêxu có làm gì được với thị lực của ông ta không.
Chúa Giêxu mỉm cười, tháo đôi kính người đàn ông và quăng xuống hồ.Khi chúng chạm mặt nước, đôi mắt người đàn ông sáng ra và ông ta có thể thấy mọi vật rõ ràng.
Khi Chúa Giêxu quay sang chữa cho nhân viên công đoàn, người này đưa hai tay lên và kêu la trong sự tránh né:”Đừng đụng tới con. Con bất lực từ lâu.”
THƯỢNG ĐẾ CŨNG KHÔNG GIÚP ĐƯỢC!
Một chú bé và người bà lẩm cẩm của chú đang đi dọc theo bờ biển thì một cơn sóng khổng lồ không rõ nơi đâu xuất hiện, cuốn chú bé ra biển.
Người phụ nữ hoảng sợ đổ sụp xuống gối, ngước nhìn trời cao và xin Chúa trả lại cho bà đứa cháu yêu quý.
Nhìn kìa, một con sóng khác đã đưa lên và đặt đứa trẻ choáng váng trên cát trước mặt bà ta.
Bà lão xem xét đứa bé cẩn thận. Nó vẫn khỏe.
Nhưng bà lão vẫn trừng mắt nhìn trời cao. “Khi chúng ta đến,” bà lão nói cáu kỉnh và phẫn nộ, “nó có một cái mũ!”
Một mục sư mới cưới vợ đi đến giáo đoàn, báo cho họ biết vợ ông đã mang thai và xin tăng một mức lương hợp lý. Sau khi bàn bạc họ đồng ý rằng sự tăng nhân khẩu trong gia đình là lý do tăng lương.
Sau sáu lần sinh trong sáu năm các thành viên giáo đoàn triệu tập một cuộc họp để chỉ trích rằng phí tổn đang trở nên nặng nề. Vụ việc gây ra nhiều tranh cãi.
Cuối cùng, mục sư đứng tại bàn thờ và nói một cách hơi tức giận:” Sinh con là một hành vi của Chúa!”
“ Tuyết và mưa cũng là những hành vi của Chúa,” một người đàn ông ở cuối phòng nói. “Nhưng phần lớn chúng ta mặc áo mưa.”
TẠI SAO ÔNG MẶC CỔ ÁO KIỂU ĐÓ?
Một ông già Do Thái có lần đi xe điện ngầm và ông ta ngồi cạnh một người đàn ông trẻ hơn.Ông ta chú ý rằng người đàn ông trẻ có một kiểu áo sơ mi lạ.Trước giờ chưa từng gặp một linh mục, ông ta hỏi người đàn ông:”Xin lỗi, thưa ông, vì sao ông mặc cổ áo sơ mi phía sau?”
Vị linh mục hơi bối rối một tí nhưng lịch sự trả lời:”Tôi mặc cổ áo này vì tôi là cha.”
Ông già Do Thái suy nghĩ một giây và đáp lại:”Thưa ông, tôi cũng là cha nhưng tôi mặc cổ áo ra trước.Tại sao ông mặc cổ áo quá khác lạ?” Vị linh mục suy nghĩ trong một giây và nói:”Thưa ông, tôi là cha của nhiều người.”
Ông già Do Thái mau miệng trả lời:”Tôi cũng là cha của nhiều người.Để đếm tôi có bốn trai, bốn gái và rất nhiều cháu.Nhưng tôi mặc cổ áo giống như mọi người khác đều mặc.Tại sao ông mặc cổ áo theo kiểu của ông?”
Vị linh mục bắt đầu có ý nghĩ bực tức và sau đó nói thẳng ra:”Thưa ông, tôi là cha của hàng trăm và hàng trăm người.”
Ông già Do Thái sửng sốt và im lặng một lúc lâu.Trong lúc ông ta đứng lên để rời tàu điện ngầm, ông ta ngã người về phía linh mục và nói:”Thưa ông, có lẽ ông nên mặc quần ngược về phía sau.”
MỌI PHỤ NỮ MUỐN CÁI GÌ?
Một người đàn ông đang đi xuống bãi biển và tình cờ thấy một cái chai cũ.Anh ta nhặt lên, mở nút ra và một vị thần vọt ra.Vị thần nói:”Cảm ơn ông đã giải thoát tôi khỏi cái chai.Tôi sẽ cho ông ba điều ước để đền đáp.”
Người đàn ông nói:”Thật tuyệt.Tôi đã luôn mơ tới điều này và bây giờ tôi biết chính xác tôi muốn gì.Trước tiên tôi muốn 1 tỉ đô la trong một tài khoản ngân hàng Thụy sĩ.”
Phụp!Một tia sáng phát ra và một mẩu giấy với những con số tài khoản hiện ra trong tay anh ta.Anh ta tiếp tục:”Tiếp theo, tôi muốn một chiếc Ferrari đỏ mới nguyên xi ở ngay đây.”
Phụp!Một tia sáng phát ra và một chiếc Ferrari mới cáu màu đỏ tươi xuất hiện ngay cạnh anh ta.Anh ta tiếp tục:”Cuối cùng, tôi muốn trở nên hấp dẫn không cưỡng lại được đối với phụ nữ.”
Phụp!Một tia sáng phát ra và anh ta biến thành một hộp sôcôla.
ÔNG TA KHÔNG THỂ NHỚ LẠI LỐI ĐÙA VUI
Gần đây một xêmina được tổ chức cho các mục sư đang được huấn luyện.Trong số khách có nhiều diễn giả có sức thu hút nổi tiếng.Một trong những người đó tự tin bước lên bục giảng kinh , thu hút sự chú ý của toàn đám đông, nói:”Những năm đẹp nhất trong đời tôi đã trải qua trong vòng tay của một người đàn bà không phải vợ tôi !” Đám đông bị sốc! Ông ta tiếp tục bằng cách nói:” Và người đàn bà đó là mẹ tôi!” Đám đông nổ ra một trận cười và ông ta đọc bài diễn văn, sau đó kết thúc tốt đẹp.
Khoảng một tuần sau, một trong những mục sư đã dự xêmina quyết định dùng lối đúa vui đó trong bài thuyết giáo của ông ta.Vào một ngày chủ nhật,trong lúc ông ta lại gần bục giảng kinh một cách nhút nhát, ông ta cố gắng nhẩm lại câu chuyện vui trong đầu.Có vẻ như đầu óc ông ta hơi không sáng sủa sáng sủa trong sáng hôm nay.Cầm micrô, ông ta nói lớn:”Những năm đẹp nhất của đời tôi trải qua trong vòng tay của một phụ nữ khác không phải vợ tôi!” Đám đông ngồi họp bị sốc.Sau khi đứng trong gần 10 giây cố gắng nhớ lại đoạn thứ hai của lối nói vui, ông mục sư cuối cùng thốt ra:” … và tôi không thể nhớ cô ta là ai!”
XƯNG TỘI
Melvin đi xưng tội.”Thưa cha,” anh ta nói, “tha lỗi cho con vì con có tội.”
Linh mục hỏi:”Con đã làm gì. con của ta?”
“Con dâm đãng,” Melvin trả lời.
“Hãy kể cho cha nghe,” linh mục nói.
Rồi Melvin kể lại câu chuyện.”Thưa cha, con làm nghề đưa thư. Hôm qua con đang phát thư ở một khu sang trọng của thành phố. Khi con rung chuông, cánh cửa mở ra và một phụ nữ đẹp nhất mà con từng thấy đứng đó. Nàng có mái tóc dài vàng hoe và đôi mắt như ngọc lục bảo.Nàng mặc một chiếc áo dài mỏng phô ra hình dáng hoàn hảo của nàng.Và nàng hỏi một cách quyến rũ con có muốn vào nhà không.”
“Và, con đã làm gì, con của ta ?” vị linh mục hỏi.
“Thưa cha, con không đi vô nhà nhưng con nổi dâm.Oâi, con dâm đãng làm sao,” gã đáp.
“Tội lỗi của con đã được tha,” linh mục trả lời.”Con sẽ được thưởng trên thiên đàng, con của ta.”
“Thưởng ư, thưa cha? Cha nghĩ phần thưởng của con có thể là gì?” Melvin hỏi?
Linh mục trả lời:”Cha nghĩ một đống cỏ hẳn là thích hợp, … con lừa ngu ngốc ạ.”
CHÚA GIÊXU VÀ NHÂN VIÊN CÔNG ĐOÀN
Một ngày kia,hai người đàn ông và một nhân viên công đoàn đang câu cá trên một cái hồ thì Chúa Giêxu đi ngang mặt nước và tham gia cùng với họ trên chiếc thuyền. Khi 3 người đàn ông kinh ngạc đã ngồi xuống đủ để nói chuyện, người đầu tiên hỏi một cách hạ mình:”Thưa Chúa Giêxu, con đã chịu chứng đau lưng từ khi con dính một mảnh đạn trong chiến tranh Việt Nam … ngài có thể giúp con không?”
“Dĩ nhiên, con của ta”, Chúa Giêxu nói, và khi ngài chạm vào lưng người đàn ông, ông ta cảm thấy lần đầu tiên hết đau đớn trong nhiều năm.
Người đàn ông thứ hai đeo cặp kính rất dày và có gặp khó khăn khi đọc và lái xe đã hỏi Chúa Giêxu có làm gì được với thị lực của ông ta không.
Chúa Giêxu mỉm cười, tháo đôi kính người đàn ông và quăng xuống hồ.Khi chúng chạm mặt nước, đôi mắt người đàn ông sáng ra và ông ta có thể thấy mọi vật rõ ràng.
Khi Chúa Giêxu quay sang chữa cho nhân viên công đoàn, người này đưa hai tay lên và kêu la trong sự tránh né:”Đừng đụng tới con. Con bất lực từ lâu.”
THƯỢNG ĐẾ CŨNG KHÔNG GIÚP ĐƯỢC!
Một chú bé và người bà lẩm cẩm của chú đang đi dọc theo bờ biển thì một cơn sóng khổng lồ không rõ nơi đâu xuất hiện, cuốn chú bé ra biển.
Người phụ nữ hoảng sợ đổ sụp xuống gối, ngước nhìn trời cao và xin Chúa trả lại cho bà đứa cháu yêu quý.
Nhìn kìa, một con sóng khác đã đưa lên và đặt đứa trẻ choáng váng trên cát trước mặt bà ta.
Bà lão xem xét đứa bé cẩn thận. Nó vẫn khỏe.
Nhưng bà lão vẫn trừng mắt nhìn trời cao. “Khi chúng ta đến,” bà lão nói cáu kỉnh và phẫn nộ, “nó có một cái mũ!”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
NGƯỜI TỊ NẠN
Ở Ý, một người đàn ông có tuổi đi tới linh mục và xưng tội:”Tha lỗi cho con, thưa cha,” ông ta nức nở. “Trong suốt chiến tranh, con đã giấu một người tị nạn trên gác mái.”
“Được rồi,” vị linh mục nói, “đó không phải là một tội lỗi.”
“Nhưng,” người đàn ông thú nhận, “Con bắt anh ta phải trả tiền thuê.”
“Điều đó không đẹp,” linh mục nói, “nhưng con đã tự đặt mình vào chỗ nguy hiểm.”
“Ồ, cảm ơn cha,” người đàn ông nói. “Nhưng con có một câu hỏi nữa.”
“Câu gì vậy?” linh mục hỏi.
“Cha có nghĩ con nên nói với ông ta chiến tranh đã kết thúc?”
CẦU CHÚA
Một anh chàng đang đi thì đột nhiên kẹt một chân vào đường ray xe lửa. Anh ta cố giật ra nhưng nó kẹt thực sự. Anh ta nghe một tiếng động và nhìn quanh thấy một chiếc xe lửa đang chạy đến.
Anh ta hoảng sợ và bắt đầu cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin hãy kéo chân con ra khỏi đường ray và con sẽ bỏ rượu!”
Không có gì xảy ra và cái chân vẫn kẹt, và xe lửa đang tiến tới gần hơn! Anh ta lại cầu nguyện:” Lạy Chúa, xin hãy kéo chân con ra và con sẽ bỏ rượu VÀ chửi tục!” Vẫn không có gì và chiếc tàu chỉ còn cách vài giây!
Anh ta cố gắng một lần nữa:”Lạy Chúa, nếu ngài kéo chân con khỏi đường ray, con sẽ bỏ rượu, chửi tục và tà dâm.”
Bất ngờ chân anh ta vọt ra khỏi đường ray và anh ta có thể nhào ra khỏi đường ray đúng lúc.
Anh ta đứng dậy, phủi bụi, nhìn lên trời và nói:”Dù sao cũng tạ ơn Chúa, con đã tự kéo ra được rồi.”
CÁI HẠI CỦA TIVI
Mục sư Brown đang thuyết giáo một cách say sưa về những cái hại của tivi.
“Nó lấy cắp đi thời gian quý báu mà có thể nên dùng vào những việc khác,” ông nói.
Ông khuyên giáo dân làm việc mà ông và gia đình đã làm.
“Chúng tôi đặt tivi ở xa trong phòng kho.”
“Đúng rồi,” bà vợ lầm bầm, “và người ta tụ tập vô cùng đông ở đó.”
NHỮNG LỄ TANG
Một linh mục, một nhà sư và một giáo sĩ Do thái đang nói chuyện mỗi người sẽ muốn được nói gì ở lễ tang của họ.
Vị linh mục nói ông sẽ muốn người ta nói:”Có một người đi theo con đường của Chúa Giê-xu.”
Nhà sư nói rằng ông muốn người ta nói:”Có một người tu hành đắc đạo.”
Vị giáo sĩ Do thái nói ông muốn người ta nói: “Nhìn kìa! Ông ta nhúc nhích!”
VỐTCA TRONG BÀI GIẢNG ĐẠO
Một linh mục mới cảm thấy rất căng thẳng trước đám đông tín đồ đến nỗi ông hầu như không nói được. Trước khi xuất hiện lần thứ hai để giảng đạo, ông hỏi Đức ông làm thế nào để cảm thấy thoải mái. Đức ông nói:”Chủ nhật tới, nếu ông bỏ một ít vốtca vào bình đựng nước có thể tình hình sẽ tốt hơn. Sau vài lần nhấm nháp, mọi thứ sẽ trở nên trôi chảy.”
Chủ nhật tiếp theo, vị linh mục mới thi hành lời đề nghị và có thể nói như gió. Ông cảm thấy rất tuyệt ! Tuy nhiên, khi quay về nhà, ông thấy một tờ giấy ghi của Đức ông.
Cha thân mến,
1. Lần tới nên nhấm nháp hơn là uống từng ngụm.
2. Có 10 điều răn, không phài 12.
3. Có 12 thánh tông đồ, không phải 10.
4. David quay Goliath, David không đá đít Goliath.
5. Chúng ta không nói tới cây thập tự như một “chữ T lớn”.
6. Chúng ta không nói tới Đấng Cứu Thế, Jesus Christ và các thánh tông đồ là “J.C và Những Chàng Trai.”
7. Cha, Con và Chúa thánh thần không được nói tới như “Cha lớn, Con, và Ma quỷ.
8. Chúng ta không nói Judas là “El Finko”.
9. Giáo Hoàng được phong thánh không bị táo bón hoặc bị thiến, và chúng ta không gọi ngài là “Cha Đỡ Đầu”
10. Khi Chúa bẻ bánh mì ở Bữa ăn Cuối cùng, ngài nói:”Hãy nhận cái này và ăn, vì nó là thân thể ta, ngài không nói:”Hãy ăn ta.”
11. Không bao giờ có “Mẹ Mary với trái anh đào” mà luôn luôn là Đức Mẹ Mary Đồng Trinh.
TẤT CẢ NHỮNG GÌ THẦY LÀM TỪ KHI THẦY ĐẾN ĐÂY ...
Một người đàn ông quyết định tham gia một nhóm tu sĩ rất nhỏ và có thứ hạng rất chọn lọc. Thứ hạng này tu cao đến nỗi đối với việc cầu nguyện họ chỉ cho phép nói 2 từ mỗi năm.
Sau khi năm đầu tiên trôi qua, người đàn ông đi vào một căn phòng nhỏ nơi ông được dịp nói hai từ với sư phụ. Hai từ của ông là “Quá lạnh.” Sư phụ gật đầu và đưa ông ta thêm một cái mền.
Năm thứ hai trôi qua và ông ta được đưa vào căn phòng nhỏ. Lần này 2 từ của ông là “Đồ ăn nhạt.” Một lần nữa sư phụ gật đầu và đưa cho ông một hộp muối.
Khi năm kế tiếp trôi qua, họ đưa ông trở lại căn phòng nhỏ, và 2 từ của ông là “Tôi bỏ.”
“Hay !” sư phụ bực tức kêu lên, “Tất cả những gì thầy làm từ khi ông đến đây,dù sao đi nữa, là than phiền.”
MỘT ĐIỀU GÂY NGẠC NHIÊN
Một người đàn ông giàu có đến gặp cha sở và nói:”Con muốn cha và phu nhân du hành một chuyến ba tháng đến Đất Thánh bằng tiền của con. Khi cha quay về, con sẽ làm cho cha ngạc nhiên.” Cha sở đồng ý lời đề nghị và cùng phu nhân khởi hành đến Trung Đông.
Ba tháng sau họ quay về nhà và được gặp giáo dân giàu có nọ, người đã nói với họ trong khi họ đi, ông ta đã cho xây một nhà thờ mới. “Đây là một công trình đẹp nhất mà tiền bạc có thể mua được, thưa cha,” người đàn ông nói. “Không có một phí tổn nào thừa.” Và ông đã nói đúng. Đó là một công trình lộng lẫy cả trong lẫn ngoài.
Nhưng có một khác biệt nổi bật. Chỉ có một hàng ghế ngồi, và nó ở ngay phía sau. “Nhà thờ chỉ có một hàng ghế thôi ư?” cha sở hỏi.
“Chỉ cần cha đợi đến Chủ nhật,” người đàn ông giàu có nói.
Đến thời điểm lễ Chủ nhật, những người đến sớm đi vào nhà thờ, xếp vào chiếc băng và ngồi xuống. Khi băng ghế đã đầy, một công tắc lặng lẽ bật lên, một mạch điện được đóng, các bánh răng khớp nhau, một dây cua roa chuyển động và tự động một băng ghế phía sau chuyển động về phía trước. Khi chạm mặt trước nhà thờ, nó dừng lại. Cùng một lúc, một băng ghế trống khác dựng lên từ phía sau và nhiều người khác ngồi xuống. Và cứ tiếp tục như vậy, các băng ghế được ngồi kín và chuyển động về phía trước cho đến khi cuối cùng nhà thờ đầy kín, từ trước đến sau.
“Tuyệt diệu!” cha sở nói, “Kỳ diệu!”
Buổi lễ bắt đầu và cha sở bắt đầu giảng bài giảng của ông. Ông đi vào chủ đề và khi
đã đến 12 giờ, ông vẫn tiếp tục rao giảng mạnh mẽ, không ngừng. Bỗng nhiên một tiếng chuông reo, và một cái cửa sập trên sàn nhà phía sau bục giảng kinh thả mở xuống.
“Tuyệt diệu!” giáo đoàn nói, “Kỳ diệu!”
Ở Ý, một người đàn ông có tuổi đi tới linh mục và xưng tội:”Tha lỗi cho con, thưa cha,” ông ta nức nở. “Trong suốt chiến tranh, con đã giấu một người tị nạn trên gác mái.”
“Được rồi,” vị linh mục nói, “đó không phải là một tội lỗi.”
“Nhưng,” người đàn ông thú nhận, “Con bắt anh ta phải trả tiền thuê.”
“Điều đó không đẹp,” linh mục nói, “nhưng con đã tự đặt mình vào chỗ nguy hiểm.”
“Ồ, cảm ơn cha,” người đàn ông nói. “Nhưng con có một câu hỏi nữa.”
“Câu gì vậy?” linh mục hỏi.
“Cha có nghĩ con nên nói với ông ta chiến tranh đã kết thúc?”
CẦU CHÚA
Một anh chàng đang đi thì đột nhiên kẹt một chân vào đường ray xe lửa. Anh ta cố giật ra nhưng nó kẹt thực sự. Anh ta nghe một tiếng động và nhìn quanh thấy một chiếc xe lửa đang chạy đến.
Anh ta hoảng sợ và bắt đầu cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin hãy kéo chân con ra khỏi đường ray và con sẽ bỏ rượu!”
Không có gì xảy ra và cái chân vẫn kẹt, và xe lửa đang tiến tới gần hơn! Anh ta lại cầu nguyện:” Lạy Chúa, xin hãy kéo chân con ra và con sẽ bỏ rượu VÀ chửi tục!” Vẫn không có gì và chiếc tàu chỉ còn cách vài giây!
Anh ta cố gắng một lần nữa:”Lạy Chúa, nếu ngài kéo chân con khỏi đường ray, con sẽ bỏ rượu, chửi tục và tà dâm.”
Bất ngờ chân anh ta vọt ra khỏi đường ray và anh ta có thể nhào ra khỏi đường ray đúng lúc.
Anh ta đứng dậy, phủi bụi, nhìn lên trời và nói:”Dù sao cũng tạ ơn Chúa, con đã tự kéo ra được rồi.”
CÁI HẠI CỦA TIVI
Mục sư Brown đang thuyết giáo một cách say sưa về những cái hại của tivi.
“Nó lấy cắp đi thời gian quý báu mà có thể nên dùng vào những việc khác,” ông nói.
Ông khuyên giáo dân làm việc mà ông và gia đình đã làm.
“Chúng tôi đặt tivi ở xa trong phòng kho.”
“Đúng rồi,” bà vợ lầm bầm, “và người ta tụ tập vô cùng đông ở đó.”
NHỮNG LỄ TANG
Một linh mục, một nhà sư và một giáo sĩ Do thái đang nói chuyện mỗi người sẽ muốn được nói gì ở lễ tang của họ.
Vị linh mục nói ông sẽ muốn người ta nói:”Có một người đi theo con đường của Chúa Giê-xu.”
Nhà sư nói rằng ông muốn người ta nói:”Có một người tu hành đắc đạo.”
Vị giáo sĩ Do thái nói ông muốn người ta nói: “Nhìn kìa! Ông ta nhúc nhích!”
VỐTCA TRONG BÀI GIẢNG ĐẠO
Một linh mục mới cảm thấy rất căng thẳng trước đám đông tín đồ đến nỗi ông hầu như không nói được. Trước khi xuất hiện lần thứ hai để giảng đạo, ông hỏi Đức ông làm thế nào để cảm thấy thoải mái. Đức ông nói:”Chủ nhật tới, nếu ông bỏ một ít vốtca vào bình đựng nước có thể tình hình sẽ tốt hơn. Sau vài lần nhấm nháp, mọi thứ sẽ trở nên trôi chảy.”
Chủ nhật tiếp theo, vị linh mục mới thi hành lời đề nghị và có thể nói như gió. Ông cảm thấy rất tuyệt ! Tuy nhiên, khi quay về nhà, ông thấy một tờ giấy ghi của Đức ông.
Cha thân mến,
1. Lần tới nên nhấm nháp hơn là uống từng ngụm.
2. Có 10 điều răn, không phài 12.
3. Có 12 thánh tông đồ, không phải 10.
4. David quay Goliath, David không đá đít Goliath.
5. Chúng ta không nói tới cây thập tự như một “chữ T lớn”.
6. Chúng ta không nói tới Đấng Cứu Thế, Jesus Christ và các thánh tông đồ là “J.C và Những Chàng Trai.”
7. Cha, Con và Chúa thánh thần không được nói tới như “Cha lớn, Con, và Ma quỷ.
8. Chúng ta không nói Judas là “El Finko”.
9. Giáo Hoàng được phong thánh không bị táo bón hoặc bị thiến, và chúng ta không gọi ngài là “Cha Đỡ Đầu”
10. Khi Chúa bẻ bánh mì ở Bữa ăn Cuối cùng, ngài nói:”Hãy nhận cái này và ăn, vì nó là thân thể ta, ngài không nói:”Hãy ăn ta.”
11. Không bao giờ có “Mẹ Mary với trái anh đào” mà luôn luôn là Đức Mẹ Mary Đồng Trinh.
TẤT CẢ NHỮNG GÌ THẦY LÀM TỪ KHI THẦY ĐẾN ĐÂY ...
Một người đàn ông quyết định tham gia một nhóm tu sĩ rất nhỏ và có thứ hạng rất chọn lọc. Thứ hạng này tu cao đến nỗi đối với việc cầu nguyện họ chỉ cho phép nói 2 từ mỗi năm.
Sau khi năm đầu tiên trôi qua, người đàn ông đi vào một căn phòng nhỏ nơi ông được dịp nói hai từ với sư phụ. Hai từ của ông là “Quá lạnh.” Sư phụ gật đầu và đưa ông ta thêm một cái mền.
Năm thứ hai trôi qua và ông ta được đưa vào căn phòng nhỏ. Lần này 2 từ của ông là “Đồ ăn nhạt.” Một lần nữa sư phụ gật đầu và đưa cho ông một hộp muối.
Khi năm kế tiếp trôi qua, họ đưa ông trở lại căn phòng nhỏ, và 2 từ của ông là “Tôi bỏ.”
“Hay !” sư phụ bực tức kêu lên, “Tất cả những gì thầy làm từ khi ông đến đây,dù sao đi nữa, là than phiền.”
MỘT ĐIỀU GÂY NGẠC NHIÊN
Một người đàn ông giàu có đến gặp cha sở và nói:”Con muốn cha và phu nhân du hành một chuyến ba tháng đến Đất Thánh bằng tiền của con. Khi cha quay về, con sẽ làm cho cha ngạc nhiên.” Cha sở đồng ý lời đề nghị và cùng phu nhân khởi hành đến Trung Đông.
Ba tháng sau họ quay về nhà và được gặp giáo dân giàu có nọ, người đã nói với họ trong khi họ đi, ông ta đã cho xây một nhà thờ mới. “Đây là một công trình đẹp nhất mà tiền bạc có thể mua được, thưa cha,” người đàn ông nói. “Không có một phí tổn nào thừa.” Và ông đã nói đúng. Đó là một công trình lộng lẫy cả trong lẫn ngoài.
Nhưng có một khác biệt nổi bật. Chỉ có một hàng ghế ngồi, và nó ở ngay phía sau. “Nhà thờ chỉ có một hàng ghế thôi ư?” cha sở hỏi.
“Chỉ cần cha đợi đến Chủ nhật,” người đàn ông giàu có nói.
Đến thời điểm lễ Chủ nhật, những người đến sớm đi vào nhà thờ, xếp vào chiếc băng và ngồi xuống. Khi băng ghế đã đầy, một công tắc lặng lẽ bật lên, một mạch điện được đóng, các bánh răng khớp nhau, một dây cua roa chuyển động và tự động một băng ghế phía sau chuyển động về phía trước. Khi chạm mặt trước nhà thờ, nó dừng lại. Cùng một lúc, một băng ghế trống khác dựng lên từ phía sau và nhiều người khác ngồi xuống. Và cứ tiếp tục như vậy, các băng ghế được ngồi kín và chuyển động về phía trước cho đến khi cuối cùng nhà thờ đầy kín, từ trước đến sau.
“Tuyệt diệu!” cha sở nói, “Kỳ diệu!”
Buổi lễ bắt đầu và cha sở bắt đầu giảng bài giảng của ông. Ông đi vào chủ đề và khi
đã đến 12 giờ, ông vẫn tiếp tục rao giảng mạnh mẽ, không ngừng. Bỗng nhiên một tiếng chuông reo, và một cái cửa sập trên sàn nhà phía sau bục giảng kinh thả mở xuống.
“Tuyệt diệu!” giáo đoàn nói, “Kỳ diệu!”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
AĐAM VÀ EVA
Một ngày kia Eva hỏi Ađam đi đâu cả ngày.Ông nói làm việc nhưng bà không tin. Hai người cãi nhau cả buổi tối. Eva hỏi Ađam co một phụ nữ khác không và Ađam nói “không.”
Họ đi ngủ và vẫn còn cãi nhau. Lúc nửa đêm, Ađam thức dậy và Eva đang đẩy bên sườn ông.
“Bà làm gì vậy?” Ađam hỏi.
“Em đang kiểm tra xem có cái nào trong những xương sườn của anh đi đâu không.”
CON ĐÃ THẤY CHÚA GIÊXU CHƯA ?
Một gã say rượu đi chân nam đá chân chiêu dọc theo một lễ rửa tội vào một chiều Chủ nhật xuống cạnh dòng sông.
Anh ta tiếp tục đi xuống nước và đứng sát nhà thuyết giáo. Mục sư quay qua và chú ý người già say rượu và nói:”Ông, ông đã sẵn sàng tìm Chúa Giêxu chưa?”
Người say nhìn lại và nói:”Rồi, thưa cha. Con chắc vậy.”
Sau đó mục sư nhúng gã vào nước và lôi ông ta lên ngay. “Con đã thấy Chúa chưa?” nhà thuyết giáo hỏi.
“Chưa...ưa...ưa, con không thấy!” gã say đáp.
Sau đó nhà thuyết giáo nhúng gã say vào nước một chặp lâu hơn, rồi lôi ông ta lên và nói:”Nào, người anh em, con đã thấy Chúa Giêxu chưa?”
“Chưa...ưa...ưa, con chưa thấy, thưa Cha.
Lần này nhà thuyết giáo dìm người đàn ông dưới nước ít nhất 30 giây trong sự căm ghét và nói với giọng khó nghe:”Chúa tôi, con, con đã thấy Chúa Giêxu chưa?”
Người say rượu già lau mắt và nói với nhà thuyết giáo:”Cha có chắc nơi đây là nơi Chúa ngã xuống không?”
LỜI THỈNH CẦU CUỐI CÙNG CỦA NHÀ THUYẾT GIÁO
Một nhà thuyết giáo già đang đi về cõi chết. Ông gửi một thông báo cho chủ nhà băng và luật sư của ông, cả hai đều là thành viên nhà thờ, đến nhà ông.
Khi họ đến, họ được chỉ đi lên phòng ngủ của ông. Khi họ vào phòng, nhà thuyết giáo đưa tay ra và chỉ cho họ ngồi vào mỗi bên giường. Nhà thuyết giáo cầm tay họ, thở ra mãn nguyện, mỉm cười và nhìn chằm chằm lên trần nhà. Trong một lúc, không ai nói gì.
Cả hai chủ nhà băng và luật sư cảm thấy xúc động và hãnh diện rằng nhà thuyết giáo sẽ muốn họ ở với ông trong những phút lâm chung. Họ cũng bối rối. Nhà thuyết giáo chưa bao giờ tỏ ra ông ta đặc biệt thích ai trong hai người. Cả hai đều nhớ những bài thuyết giáo dài , không dễ chịu về lòng tham, dục vọng và cách hành xử hám lợi làm họ cảm thấy lúng túng trên ghế ngồi.
Cuối cùng, ông chủ nhà băng hỏi:”Thưa cha, tại sao cha mời chúng con tới?”
Nhà thuyết giáo tập trung sức lực và nói yếu ới:”Chúa Giêxu chết giữa hai thằng trộm, và đó là cách cha muốn ra đi.”
BILL GATES TỚI CỔNG NGỌC
“Này, Bill,” Chúa nói, “Ta thực sự lúng túng trong việc này. Ta không biết nên để con tới thiên đàng hay địa ngục. Sau hết, con đã giúp xã hội nhiều hết sức bằng cách đưa máy tính gần như tới mỗi nhà trên thế giới, và hơn nữa con còn tạo ra cái Windows ghê gớm đó. Ta sẽ làm cái gì đó ta chưa hề làm trước đây. Ta sẽ để con quyết định nơi nào con muốn đi!” Gates trả lời:”Ồ, tạ ơn Chúa. Đâu là sự khác nhau giữa hai cái?”
Chúa nói:”Con có thể nhìn thoáng qua cả hai nơi nếu điều đó giúp con quyết định. Chúng ta coi địa ngục trước chứ?”
“Dạ!” Bill nói. “Chúng ta đi!”
Bill kinh ngạc! Ông thấy một bãi biển cát trắng, sạch với làn nước trong.Có hàng ngàn phụ nữ xinh đẹp đang chạy quanh, chơi trong nước, cười và đùa vui vẻ. Mặt trời đang chiếu sáng và nhiệt độ thì hoàn hảo! Bill nói:”Ở đây tuyệt vời! Nếu đây là địa ngục, con không thể đợi xem thiên đàng.”
Nghe vậy Chúa trả lời:”Đi thôi!” và họ khởi đi.
Bill thấy những đám mây trắng trên bầu trời đẹp màu xanh với những thiên thần bồng bềnh chơi đàn hạc và hát. Đẹp, nhưng không hấp dẫn bằng địa ngục. Gates chỉ nghĩ một lúc và sau đó trả lời quyết định. “Chúa, con thực sự tin rằng con muốn đi xuống địa ngục.”
“Như con muốn,” Chúa nói.
Hai tuần sau, Chúa quyết định kiểm tra nhà tỉ phú mới để xem sự việc ra sao. Ngài thấy Bill bị cùm vào tường, kêu la giữa lửa nóng trong một cái hang tối. Ông ta đang bị đốt và bị tra tấn bởi những con quỷ. “Con đang ra sao, Bill?” Chúa hỏi.Bill trả lời trong đau đớn và tuyệt vọng:”Tồi tệ thật! Đây không phải là điều con muốn gì cả! Cái gì xảy đến với bãi biển và những phụ nữ xinh đẹp nằm trong nước?”
“Ô, ĐÓ!” Chúa nói, “Đó là cái screen saver1!"
Luật sư
CÂU CHUYỆN TÌNH
Một luật sư có chuyện bồ bịch với thư ký của mình. Không lâu sau đó, cô ta báo cho ông ta biết cô ta có thai.Không muốn vợ mình biết, ông ta đưa cô thư ký một số tiền và nói cô ta đi Italy và sinh đứa trẻ ở đó. “Nhưng làm sao em sẽ cho anh biết đứa trẻ được sinh ra?” cô ta hỏi. Ông ta trả lời, “Chỉ cần gửi anh một tấm bưu thiếp và viết ‘xpaghetti’ (mỳ ống Ý- ND)ở mặt sau.Anh sẽ lo tiền cho đứa trẻ.” Không biết phải làm gì nữa, cô thư ký cầm tiền và bay qua Italy.
Sáu tháng trôi qua và rồi một ngày kia, vợ của viên luật sư gọi ông ta tại văn phòng và giảng giải, “Anh yêu, hôm nay anh nhận được tấm bưu thiếp rất lạ từ Châu Aâu, và em không hiểu nó có nghĩa gì.”
Viên luật sư nói, “Hãy đợi cho đến khi anh về nhà, và anh sẽ giải thích cho em.”
Sau đó viên luật sư về nhà vào buổi chiều, đọc tấm bưu thiếp, ngã ra sàn với một cơn đau tim.Nhân viên y tế đến và đưa ông ta vào phòng cấp cứu.
Bác sĩ trưởng khoa ở lại để an ủi người vợ. Ông ta hỏi chấn thương nào đã gây ra việc ngưng tim.
Vì thế, người vợ nhặt tấm cạc lên và đọc to:” Xpaghetti, Xpaghetti, Xpaghetti, Xpaghetti – Hai có xúc xích và thịt viên, hai không.”
LUẬT SƯ NGU NGỐC
Con trai một viên luật sư muốn theo chân ba, vì thế anh ta đi học trường luật và đậu cao. Sau đó anh ta về nhà và tham gia công ty của ba.
Vào cuối ngày làm việc đầu tiên, anh ta đổ xô vào văn phòng ba và nói:”Ba, ba! Trong một ngày con đã giải quyết xong vụ kiện Smith mà ba đã làm việc quá lâu!”
Ba anh ta la lên:”Thằng ngu! Chúng ta đã sống nhờ tiền vụ này trong mười năm!”
NHƯNG VỀ MẶT ĐẠO ĐỨC
Một ngày kia một người đàn ông đi vào một văn phòng luật để tư vấn về một món nợ ông ta mắc. Viên luật sư nói với khách hàng rằng về mặt kỹ thuật ông ta có thể tránh trách nhiệm.
“Nhưng về mặt đạo đức,” luật sư tiếp tục, ông có một trách nhiệm.Với tư cách là cố vấn pháp luật, lời khuyên của tôi là ông trả nợ.”
Người khách đứng lên và đi ra cửa.
“Thưa ông, có một món tiền thù lao 25 đô la cho lời khuyên của tôi,” luật sư nhắc nhở ông ta.
Với một cái lắc đầu, người đàn ông trả lời:”Tôi không nhận lời khuyên của ông.”
Một ngày kia Eva hỏi Ađam đi đâu cả ngày.Ông nói làm việc nhưng bà không tin. Hai người cãi nhau cả buổi tối. Eva hỏi Ađam co một phụ nữ khác không và Ađam nói “không.”
Họ đi ngủ và vẫn còn cãi nhau. Lúc nửa đêm, Ađam thức dậy và Eva đang đẩy bên sườn ông.
“Bà làm gì vậy?” Ađam hỏi.
“Em đang kiểm tra xem có cái nào trong những xương sườn của anh đi đâu không.”
CON ĐÃ THẤY CHÚA GIÊXU CHƯA ?
Một gã say rượu đi chân nam đá chân chiêu dọc theo một lễ rửa tội vào một chiều Chủ nhật xuống cạnh dòng sông.
Anh ta tiếp tục đi xuống nước và đứng sát nhà thuyết giáo. Mục sư quay qua và chú ý người già say rượu và nói:”Ông, ông đã sẵn sàng tìm Chúa Giêxu chưa?”
Người say nhìn lại và nói:”Rồi, thưa cha. Con chắc vậy.”
Sau đó mục sư nhúng gã vào nước và lôi ông ta lên ngay. “Con đã thấy Chúa chưa?” nhà thuyết giáo hỏi.
“Chưa...ưa...ưa, con không thấy!” gã say đáp.
Sau đó nhà thuyết giáo nhúng gã say vào nước một chặp lâu hơn, rồi lôi ông ta lên và nói:”Nào, người anh em, con đã thấy Chúa Giêxu chưa?”
“Chưa...ưa...ưa, con chưa thấy, thưa Cha.
Lần này nhà thuyết giáo dìm người đàn ông dưới nước ít nhất 30 giây trong sự căm ghét và nói với giọng khó nghe:”Chúa tôi, con, con đã thấy Chúa Giêxu chưa?”
Người say rượu già lau mắt và nói với nhà thuyết giáo:”Cha có chắc nơi đây là nơi Chúa ngã xuống không?”
LỜI THỈNH CẦU CUỐI CÙNG CỦA NHÀ THUYẾT GIÁO
Một nhà thuyết giáo già đang đi về cõi chết. Ông gửi một thông báo cho chủ nhà băng và luật sư của ông, cả hai đều là thành viên nhà thờ, đến nhà ông.
Khi họ đến, họ được chỉ đi lên phòng ngủ của ông. Khi họ vào phòng, nhà thuyết giáo đưa tay ra và chỉ cho họ ngồi vào mỗi bên giường. Nhà thuyết giáo cầm tay họ, thở ra mãn nguyện, mỉm cười và nhìn chằm chằm lên trần nhà. Trong một lúc, không ai nói gì.
Cả hai chủ nhà băng và luật sư cảm thấy xúc động và hãnh diện rằng nhà thuyết giáo sẽ muốn họ ở với ông trong những phút lâm chung. Họ cũng bối rối. Nhà thuyết giáo chưa bao giờ tỏ ra ông ta đặc biệt thích ai trong hai người. Cả hai đều nhớ những bài thuyết giáo dài , không dễ chịu về lòng tham, dục vọng và cách hành xử hám lợi làm họ cảm thấy lúng túng trên ghế ngồi.
Cuối cùng, ông chủ nhà băng hỏi:”Thưa cha, tại sao cha mời chúng con tới?”
Nhà thuyết giáo tập trung sức lực và nói yếu ới:”Chúa Giêxu chết giữa hai thằng trộm, và đó là cách cha muốn ra đi.”
BILL GATES TỚI CỔNG NGỌC
“Này, Bill,” Chúa nói, “Ta thực sự lúng túng trong việc này. Ta không biết nên để con tới thiên đàng hay địa ngục. Sau hết, con đã giúp xã hội nhiều hết sức bằng cách đưa máy tính gần như tới mỗi nhà trên thế giới, và hơn nữa con còn tạo ra cái Windows ghê gớm đó. Ta sẽ làm cái gì đó ta chưa hề làm trước đây. Ta sẽ để con quyết định nơi nào con muốn đi!” Gates trả lời:”Ồ, tạ ơn Chúa. Đâu là sự khác nhau giữa hai cái?”
Chúa nói:”Con có thể nhìn thoáng qua cả hai nơi nếu điều đó giúp con quyết định. Chúng ta coi địa ngục trước chứ?”
“Dạ!” Bill nói. “Chúng ta đi!”
Bill kinh ngạc! Ông thấy một bãi biển cát trắng, sạch với làn nước trong.Có hàng ngàn phụ nữ xinh đẹp đang chạy quanh, chơi trong nước, cười và đùa vui vẻ. Mặt trời đang chiếu sáng và nhiệt độ thì hoàn hảo! Bill nói:”Ở đây tuyệt vời! Nếu đây là địa ngục, con không thể đợi xem thiên đàng.”
Nghe vậy Chúa trả lời:”Đi thôi!” và họ khởi đi.
Bill thấy những đám mây trắng trên bầu trời đẹp màu xanh với những thiên thần bồng bềnh chơi đàn hạc và hát. Đẹp, nhưng không hấp dẫn bằng địa ngục. Gates chỉ nghĩ một lúc và sau đó trả lời quyết định. “Chúa, con thực sự tin rằng con muốn đi xuống địa ngục.”
“Như con muốn,” Chúa nói.
Hai tuần sau, Chúa quyết định kiểm tra nhà tỉ phú mới để xem sự việc ra sao. Ngài thấy Bill bị cùm vào tường, kêu la giữa lửa nóng trong một cái hang tối. Ông ta đang bị đốt và bị tra tấn bởi những con quỷ. “Con đang ra sao, Bill?” Chúa hỏi.Bill trả lời trong đau đớn và tuyệt vọng:”Tồi tệ thật! Đây không phải là điều con muốn gì cả! Cái gì xảy đến với bãi biển và những phụ nữ xinh đẹp nằm trong nước?”
“Ô, ĐÓ!” Chúa nói, “Đó là cái screen saver1!"
Luật sư
CÂU CHUYỆN TÌNH
Một luật sư có chuyện bồ bịch với thư ký của mình. Không lâu sau đó, cô ta báo cho ông ta biết cô ta có thai.Không muốn vợ mình biết, ông ta đưa cô thư ký một số tiền và nói cô ta đi Italy và sinh đứa trẻ ở đó. “Nhưng làm sao em sẽ cho anh biết đứa trẻ được sinh ra?” cô ta hỏi. Ông ta trả lời, “Chỉ cần gửi anh một tấm bưu thiếp và viết ‘xpaghetti’ (mỳ ống Ý- ND)ở mặt sau.Anh sẽ lo tiền cho đứa trẻ.” Không biết phải làm gì nữa, cô thư ký cầm tiền và bay qua Italy.
Sáu tháng trôi qua và rồi một ngày kia, vợ của viên luật sư gọi ông ta tại văn phòng và giảng giải, “Anh yêu, hôm nay anh nhận được tấm bưu thiếp rất lạ từ Châu Aâu, và em không hiểu nó có nghĩa gì.”
Viên luật sư nói, “Hãy đợi cho đến khi anh về nhà, và anh sẽ giải thích cho em.”
Sau đó viên luật sư về nhà vào buổi chiều, đọc tấm bưu thiếp, ngã ra sàn với một cơn đau tim.Nhân viên y tế đến và đưa ông ta vào phòng cấp cứu.
Bác sĩ trưởng khoa ở lại để an ủi người vợ. Ông ta hỏi chấn thương nào đã gây ra việc ngưng tim.
Vì thế, người vợ nhặt tấm cạc lên và đọc to:” Xpaghetti, Xpaghetti, Xpaghetti, Xpaghetti – Hai có xúc xích và thịt viên, hai không.”
LUẬT SƯ NGU NGỐC
Con trai một viên luật sư muốn theo chân ba, vì thế anh ta đi học trường luật và đậu cao. Sau đó anh ta về nhà và tham gia công ty của ba.
Vào cuối ngày làm việc đầu tiên, anh ta đổ xô vào văn phòng ba và nói:”Ba, ba! Trong một ngày con đã giải quyết xong vụ kiện Smith mà ba đã làm việc quá lâu!”
Ba anh ta la lên:”Thằng ngu! Chúng ta đã sống nhờ tiền vụ này trong mười năm!”
NHƯNG VỀ MẶT ĐẠO ĐỨC
Một ngày kia một người đàn ông đi vào một văn phòng luật để tư vấn về một món nợ ông ta mắc. Viên luật sư nói với khách hàng rằng về mặt kỹ thuật ông ta có thể tránh trách nhiệm.
“Nhưng về mặt đạo đức,” luật sư tiếp tục, ông có một trách nhiệm.Với tư cách là cố vấn pháp luật, lời khuyên của tôi là ông trả nợ.”
Người khách đứng lên và đi ra cửa.
“Thưa ông, có một món tiền thù lao 25 đô la cho lời khuyên của tôi,” luật sư nhắc nhở ông ta.
Với một cái lắc đầu, người đàn ông trả lời:”Tôi không nhận lời khuyên của ông.”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
MỘT LUẬT SƯ TỐT BỤNG
Một buổi chiều, một luật sư giàu có đang đi trên chiếc limousine thì ông ta thấy hai người đàn ông đang ăn cỏ bên vệ đường. Ông ta lệnh cho tài xế dừng lại và đi ra để điều tra.
“Tại sao các ông ăn cỏ?” ông ta hỏi một người đàn ông.
“Chúng tôi không có tiền mua thức ăn,” người đàn ông nghèo khó trả lời.
“Ồ, vậy thì đi với tôi,” viên luật sư nói.
“Nhưng thưa ngài, tôi có vợ và hai con!”
“Hãy mang họ theo!” luật sư nói. Ông ta quay lại người đàn ông kia và nói:”Đi với chúng tôi.”
“Nhưng thưa ngài, tôi có vợ và sáu đứa con!” người đàn ông thứ hai trả lời.
“Ông cũng mang họ đi luôn!” luật sư trả lời trong lúc ông ta đi thẳng vào chiếc limo.
Họ tất cả leo lên xe, không dễ tí nào, đối với ngay cả chiếc xe lớn như chiếc limo.
Khi đã xuống đường, một người đàn ông nói:”Thưa ngài, ngài quá tốt bụng. Cảm ơn ngài đã đưa tất cả chúng tôi đi cùng với ngài.”
Luật sư trả lời:” Không có chi, cỏ ở nhà tôi cao gần đến ba tấc.”
HAI LUẬT SƯ VÀ VỤ CƯỚP NHÀ BĂNG
Hai luật sư đang ở nhà băng thì bọn cướp có vũ trang đột nhập vào. Một tên lao tới cửa sổ thu ngân, một tên gác cửa và tên thứ ba đứng giữa ngân hàng và la lớn:”Nghe đây! Mọi người úp mặt vào tường và móc hết túi ra. Bọn tao cần đồ trang sức, đồng hồ và ví.”
Viên luật sư đầu tiên nhét một thứ gì đó vào tay bạn. “Cái gì đây?” ông bạn hỏi mà không nhìn xuống.
“Đó là 100 đô la mình nợ bạn” người kia trả lời.
TẤM BIA MỘ
Một người đàn ông tên William Strange(Lạ) chết, và bạn ông ta yêu cầu người tạc bia khắc trên bia: “Đây là nơi yên nghỉ của Lạ, một người trung thực, một luật sư.”
Người khắc bia cứ nhất định rằng một câu khắc như vậy sẽ gây khó hiểu vì khách vãng lai sẽ có khuynh hướng nghĩ là ba người đàn ông được chôn trong một nấm mồ. Tuy vậy ông ta đề nghị một cách khác.
Ông ta đề nghị như sau:”Đây là nơi yên nghỉ của một người đàn ông vừa trung thực vừa là một luật sư.” Theo cách đó, bất cứ khi nào với bất cứ ai đi qua tấm bia và đọc, họ chắc sẽ nhận xét:
“Như vậy là lạ!”
VIÊN LUẬT SƯ LO LẮNG
Một luật sư mở cửa chiếc xe BMW thì đột nhiên một chiếc xe hơi chạy đến và tông vào cánh cửa, xé toạt nó hoàn toàn.
Khi cảnh sát đến hiện trường, viên luật sư cay đắng than phiền về hư hại của chiếc BMW.
“Ông sĩ quan, hãy xem họ vừa làm gì với chiếc Beeeeemer của tôi!!!,” ông ta rên rỉ.
“Luật sư các ông quá thiên về vật chất, ông làm tôi muốn bệnh!!!” viên cảnh sát vặn lại. Ông quá lo lắng về chiếc BMW ngớ ngẩn đến nổi ông thậm chí không chú ý rằng tay trái ông đã rách toạt!!!”
“Ô trời ơi...” viên luật sư trả lời, cuối cùng ông ta cũng chú ý đến vai trái đầy máu là chỗ cánh tay ông ta ở đó.
“Cái đồng hồ Rolex của tôi đâu rồi???!!!”
BỐ GIÀ
Bố già, theo cùng bởi luật sư, đi vào một phòng để gặp kế toán ông ta. Bố già hỏi kế toán viên:”Ba triệu đô la mày biển thủ đâu rồi?” Kế toán viên không trả lời.Bố già hỏi lại:”Ba triệu đô la mày biển thủ của tao đâu rồi?”
Viên luật sư cắt ngang:”Thưa anh, người này vừa câm vừa điếc và không thể hiểu anh, nhưng em có thể dịch cho anh.”
Bố già nói:”À, hỏi nó số tiền @#!* đâu rồi.” Viên luật sư, dùng ngôn ngữ điệu bộ, hỏi kế toán viên ba triệu đô la ở đâu. Kế toán viên ra hiệu lại:”Tôi không biết mấy người nói về chuyện gì.” Bố già rút ra một khẩu súng lục, đặt vào thái dương của kế toán viên, lên cò súng và nói:”Hỏi nó lại lần nữa số tiền @#!* ở đâu!”
Viên luật sư ra hiệu cho kế toán viên:”Anh ấy muốn biết nó ở đâu!” Kế toán viên ra hiệu trở lại:” Được rồi! Được rồi! Tiền giấu trong một cái va ly đằng sau kho để hàng ở sân sau của tôi!” Bố già nói:”Sao, nó nói gì?” Viên luật sư dịch cho bố già:”Nó nói anh không có can đảm để bóp cò.”
LUẬT SƯ MỸ VÀ MỘT CON VỊT
Một luật sư Mỹ đi săn vịt ở đông Bắc Carolina. Ông ta bắn và làm rơi một con, nhưng nó rớt vào đồng của một nông dân ở phía bên kia hàng rào. Lúc viên luật sư leo qua hàng rào, một ông già hỏi ông ta đang làm gì. Viên luật sư trả lời:”Tôi đã bắn một con vịt và nó rơi vào cánh đồng này, tôi đi bắt nó về.”
Ông lão nông dân trả lời:”Đây là cơ ngơi của tôi, và ông không được đi qua đây.” Viên luật sư phẫn nộ nói:”Tôi là một trong những luật sư tòa án giỏi nhất nước Mỹ,và, nếu ông không để tôi lất con vịt, tôi sẽ kiện ông và lấy đi mọi thứ!”
Lão nông mỉm cười và nói:”Hình như ông không biết ở Bắc Carolina chúng tôi giải quyết sự việc như thế nào. Chúng tôi giải quyết những bất hòa nhỏ như thế này với Luật Ba Cú Đá NC (Bắc Carolina-ND). Luật sư hỏi:”Luật Ba Cú Đá NC” là gì?”
Người nông dân trả lời:”À, trước tiên tôi đá ông ba lần và sau đó ông đá tôi ba lần, và cứ thế, đá qua đá lại, cho tới khi một người bỏ cuộc.” Viên luật sư Mỹ suy nghĩ nhanh chóng về cuộc chơi được đề nghị và quyết định là ông ta có thể dễ dàng chấp nhận ông già người Bắc. Ông ta đồng ý tôn trọng phong tục địa phương.
Lão nông từ từ leo xuống chiếc máy cày và đi tới người đàn ông thành thị. Cú đá đầu tiên của ông cắm mũi ủng làm việc nặng nề của ông vào vào háng viên luật sư Mỹ và làm ông ta quỵ xuống gối. Cú đá thứ hai của ông gần như làm bật cái mũi của người đàn ông khỏi mặt ông ta.Viên luật sư nằm dài bụng úp xuống khi cú đá thứ ba của người nông dân gần như làm ông ta bỏ cuộc.
Viên luật sư dồn hết quyết tâm và tìm cách đứng lên và nói:”Được rồi, ông già Nam Kỳ nhà quê, bây giờ đến lượt tôi.”
Ông già nông dân Bắc Carolina mỉm cười và nói:”Không, tôi thua cuộc. Ông có thể lấy con vịt.”
LUẬT SƯ Ở ĐÂU ?
Một kỹ sư chết và trình diện ở cổng ngọc. Thánh Peter kiểm tra hồ sơ anh ta và nói:”Ah, con là kỹ sư – con ở không đúng chỗ.” Vì vậy viên kỹ sư trình diện cổng địa ngục và được cho vào. Chẳng bao lâu sau, viên kỹ sư không hài lòng với mức độ tiện nghi của địa ngục, và bắt đầu thiết kế và làm ra những đồ cải tiến. Một thời gian sau, ở đó có máy điều hòa nhiệt độ, toa lét dội nước và cầu thang tự động, và viên kỹ sư trở thành một người khá được yêu mến.
Một ngày kia, Thượng Đế gọi Sa tăng trong điện thoại và hỏi với giọng chế nhạo:”Sao, sự việc ở địa ngục ra sao rồi?” Sa tăng trả lời:”À, rất tuyệt. Chúng tôi có máy điều hòa nhiệt độ, toa lét dội nước và cầu thang tự động, và không có gì để nói về viên kỹ sư này sẽ làm gì tiếp nữa.” Thượng Đề trả lời:”Cái gì ??? Các ngài có một kỹ sư à ? Đó là một sai sót – có lẽ anh ta không bao giờ ngẫu nhiên xuống đó cả; hãy gửi anh ta lên đây.” Sa tăng nói:” Không bao giờ! Tôi thích có một kỹ sư trong hội đồng, và tôi giữ anh ta lại.” Thượng Đế nói:”Hãy gửi anh ta lên đây trở lại hoặc tôi sẽ kiện.” Sa tăng cười nôn ruột và trả lời:”Được rồi. Và các ngài sẽ lấy luật sư ở đâu?”
Tại nơi làm việc
Một buổi chiều, một luật sư giàu có đang đi trên chiếc limousine thì ông ta thấy hai người đàn ông đang ăn cỏ bên vệ đường. Ông ta lệnh cho tài xế dừng lại và đi ra để điều tra.
“Tại sao các ông ăn cỏ?” ông ta hỏi một người đàn ông.
“Chúng tôi không có tiền mua thức ăn,” người đàn ông nghèo khó trả lời.
“Ồ, vậy thì đi với tôi,” viên luật sư nói.
“Nhưng thưa ngài, tôi có vợ và hai con!”
“Hãy mang họ theo!” luật sư nói. Ông ta quay lại người đàn ông kia và nói:”Đi với chúng tôi.”
“Nhưng thưa ngài, tôi có vợ và sáu đứa con!” người đàn ông thứ hai trả lời.
“Ông cũng mang họ đi luôn!” luật sư trả lời trong lúc ông ta đi thẳng vào chiếc limo.
Họ tất cả leo lên xe, không dễ tí nào, đối với ngay cả chiếc xe lớn như chiếc limo.
Khi đã xuống đường, một người đàn ông nói:”Thưa ngài, ngài quá tốt bụng. Cảm ơn ngài đã đưa tất cả chúng tôi đi cùng với ngài.”
Luật sư trả lời:” Không có chi, cỏ ở nhà tôi cao gần đến ba tấc.”
HAI LUẬT SƯ VÀ VỤ CƯỚP NHÀ BĂNG
Hai luật sư đang ở nhà băng thì bọn cướp có vũ trang đột nhập vào. Một tên lao tới cửa sổ thu ngân, một tên gác cửa và tên thứ ba đứng giữa ngân hàng và la lớn:”Nghe đây! Mọi người úp mặt vào tường và móc hết túi ra. Bọn tao cần đồ trang sức, đồng hồ và ví.”
Viên luật sư đầu tiên nhét một thứ gì đó vào tay bạn. “Cái gì đây?” ông bạn hỏi mà không nhìn xuống.
“Đó là 100 đô la mình nợ bạn” người kia trả lời.
TẤM BIA MỘ
Một người đàn ông tên William Strange(Lạ) chết, và bạn ông ta yêu cầu người tạc bia khắc trên bia: “Đây là nơi yên nghỉ của Lạ, một người trung thực, một luật sư.”
Người khắc bia cứ nhất định rằng một câu khắc như vậy sẽ gây khó hiểu vì khách vãng lai sẽ có khuynh hướng nghĩ là ba người đàn ông được chôn trong một nấm mồ. Tuy vậy ông ta đề nghị một cách khác.
Ông ta đề nghị như sau:”Đây là nơi yên nghỉ của một người đàn ông vừa trung thực vừa là một luật sư.” Theo cách đó, bất cứ khi nào với bất cứ ai đi qua tấm bia và đọc, họ chắc sẽ nhận xét:
“Như vậy là lạ!”
VIÊN LUẬT SƯ LO LẮNG
Một luật sư mở cửa chiếc xe BMW thì đột nhiên một chiếc xe hơi chạy đến và tông vào cánh cửa, xé toạt nó hoàn toàn.
Khi cảnh sát đến hiện trường, viên luật sư cay đắng than phiền về hư hại của chiếc BMW.
“Ông sĩ quan, hãy xem họ vừa làm gì với chiếc Beeeeemer của tôi!!!,” ông ta rên rỉ.
“Luật sư các ông quá thiên về vật chất, ông làm tôi muốn bệnh!!!” viên cảnh sát vặn lại. Ông quá lo lắng về chiếc BMW ngớ ngẩn đến nổi ông thậm chí không chú ý rằng tay trái ông đã rách toạt!!!”
“Ô trời ơi...” viên luật sư trả lời, cuối cùng ông ta cũng chú ý đến vai trái đầy máu là chỗ cánh tay ông ta ở đó.
“Cái đồng hồ Rolex của tôi đâu rồi???!!!”
BỐ GIÀ
Bố già, theo cùng bởi luật sư, đi vào một phòng để gặp kế toán ông ta. Bố già hỏi kế toán viên:”Ba triệu đô la mày biển thủ đâu rồi?” Kế toán viên không trả lời.Bố già hỏi lại:”Ba triệu đô la mày biển thủ của tao đâu rồi?”
Viên luật sư cắt ngang:”Thưa anh, người này vừa câm vừa điếc và không thể hiểu anh, nhưng em có thể dịch cho anh.”
Bố già nói:”À, hỏi nó số tiền @#!* đâu rồi.” Viên luật sư, dùng ngôn ngữ điệu bộ, hỏi kế toán viên ba triệu đô la ở đâu. Kế toán viên ra hiệu lại:”Tôi không biết mấy người nói về chuyện gì.” Bố già rút ra một khẩu súng lục, đặt vào thái dương của kế toán viên, lên cò súng và nói:”Hỏi nó lại lần nữa số tiền @#!* ở đâu!”
Viên luật sư ra hiệu cho kế toán viên:”Anh ấy muốn biết nó ở đâu!” Kế toán viên ra hiệu trở lại:” Được rồi! Được rồi! Tiền giấu trong một cái va ly đằng sau kho để hàng ở sân sau của tôi!” Bố già nói:”Sao, nó nói gì?” Viên luật sư dịch cho bố già:”Nó nói anh không có can đảm để bóp cò.”
LUẬT SƯ MỸ VÀ MỘT CON VỊT
Một luật sư Mỹ đi săn vịt ở đông Bắc Carolina. Ông ta bắn và làm rơi một con, nhưng nó rớt vào đồng của một nông dân ở phía bên kia hàng rào. Lúc viên luật sư leo qua hàng rào, một ông già hỏi ông ta đang làm gì. Viên luật sư trả lời:”Tôi đã bắn một con vịt và nó rơi vào cánh đồng này, tôi đi bắt nó về.”
Ông lão nông dân trả lời:”Đây là cơ ngơi của tôi, và ông không được đi qua đây.” Viên luật sư phẫn nộ nói:”Tôi là một trong những luật sư tòa án giỏi nhất nước Mỹ,và, nếu ông không để tôi lất con vịt, tôi sẽ kiện ông và lấy đi mọi thứ!”
Lão nông mỉm cười và nói:”Hình như ông không biết ở Bắc Carolina chúng tôi giải quyết sự việc như thế nào. Chúng tôi giải quyết những bất hòa nhỏ như thế này với Luật Ba Cú Đá NC (Bắc Carolina-ND). Luật sư hỏi:”Luật Ba Cú Đá NC” là gì?”
Người nông dân trả lời:”À, trước tiên tôi đá ông ba lần và sau đó ông đá tôi ba lần, và cứ thế, đá qua đá lại, cho tới khi một người bỏ cuộc.” Viên luật sư Mỹ suy nghĩ nhanh chóng về cuộc chơi được đề nghị và quyết định là ông ta có thể dễ dàng chấp nhận ông già người Bắc. Ông ta đồng ý tôn trọng phong tục địa phương.
Lão nông từ từ leo xuống chiếc máy cày và đi tới người đàn ông thành thị. Cú đá đầu tiên của ông cắm mũi ủng làm việc nặng nề của ông vào vào háng viên luật sư Mỹ và làm ông ta quỵ xuống gối. Cú đá thứ hai của ông gần như làm bật cái mũi của người đàn ông khỏi mặt ông ta.Viên luật sư nằm dài bụng úp xuống khi cú đá thứ ba của người nông dân gần như làm ông ta bỏ cuộc.
Viên luật sư dồn hết quyết tâm và tìm cách đứng lên và nói:”Được rồi, ông già Nam Kỳ nhà quê, bây giờ đến lượt tôi.”
Ông già nông dân Bắc Carolina mỉm cười và nói:”Không, tôi thua cuộc. Ông có thể lấy con vịt.”
LUẬT SƯ Ở ĐÂU ?
Một kỹ sư chết và trình diện ở cổng ngọc. Thánh Peter kiểm tra hồ sơ anh ta và nói:”Ah, con là kỹ sư – con ở không đúng chỗ.” Vì vậy viên kỹ sư trình diện cổng địa ngục và được cho vào. Chẳng bao lâu sau, viên kỹ sư không hài lòng với mức độ tiện nghi của địa ngục, và bắt đầu thiết kế và làm ra những đồ cải tiến. Một thời gian sau, ở đó có máy điều hòa nhiệt độ, toa lét dội nước và cầu thang tự động, và viên kỹ sư trở thành một người khá được yêu mến.
Một ngày kia, Thượng Đế gọi Sa tăng trong điện thoại và hỏi với giọng chế nhạo:”Sao, sự việc ở địa ngục ra sao rồi?” Sa tăng trả lời:”À, rất tuyệt. Chúng tôi có máy điều hòa nhiệt độ, toa lét dội nước và cầu thang tự động, và không có gì để nói về viên kỹ sư này sẽ làm gì tiếp nữa.” Thượng Đề trả lời:”Cái gì ??? Các ngài có một kỹ sư à ? Đó là một sai sót – có lẽ anh ta không bao giờ ngẫu nhiên xuống đó cả; hãy gửi anh ta lên đây.” Sa tăng nói:” Không bao giờ! Tôi thích có một kỹ sư trong hội đồng, và tôi giữ anh ta lại.” Thượng Đế nói:”Hãy gửi anh ta lên đây trở lại hoặc tôi sẽ kiện.” Sa tăng cười nôn ruột và trả lời:”Được rồi. Và các ngài sẽ lấy luật sư ở đâu?”
Tại nơi làm việc
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
TÔI KHÔNG THỂ LÀM GÌ VỀ VIỆC ẤY
Một người khách đi khỏi quầy một ngân hàng, đếm tiền đổi, và sau đó quay lại và nói với thủ quỹ:” Này, cô đã đưa tôi số tiền đổi không đúng!”
“Thưa ông, ông đã bước đi khỏi ghi sê,” thủ quỹ nói. “Chúng tôi không sửa sai sau khi ông đi.Bây giờ tôi không thể làm gì về việc ấy. Đó là chính sách ngân hàng này.”
“Ồ, thôi được,” người khách trả lời. “ Tôi chỉ nghĩ cô muốn biết rằng cô đưa tôi một tờ hai mươi đô la dư. Tạm biệt.”
MỘT TỔ CHỨC THÌ GIỐNG NHƯ MỘT CÂY
ĐẦY NHỮNG CON KHỈ
Một tổ chức thì giống như một cây đầy những con khỉ.
Nhân viên tất cả đều ở những cành khác nhau ở những vị trí khác nhau.
Một số trèo lên trên.Một số trèo xuống dưới
Những con khỉ ở ngọn cây nhìn xuống và thấy một cây đầy những bộ mặt tươi cười.
Những con khỉ ở dưới nhìn lên và không thấy gì trừ những cái “lỗ hậu”.
TÔI KHÔNG GỌI BẤY CỨ NGƯỜI NÀO
BẰNG TÊN RIÊNG CỦA HỌ
Giám đốc của một cơ quan lớn chú ý một trong những trưởng phòng của ông ta đã thuê một người mới, vì thế ông giám đốc gọi anh ta vào cơ quan để nói chuyện giới thiệu trong giây lát.
“Tên anh là gì?” ông ta hỏi.
“John,” nhân viên mới trả lời.
Ông giám đốc quắc mắt:” Hãy xem, tôi không biết trước đây anh làm việc cho kiểu cơ quan nào, nhưng tôi không gọi bất cứ ai bằng tên riêng của họ.Nó gây ra sự suồng sã và điều đó dẫn tới việc mất quyền lực.Tôi nhắc đến người làm của tôi bằng họ của họ thôi - Smith, Jones, Baker – thế thôi.Tôi phải được gọi là ông Robertson thôi.Vì chúng ta đã hiểu điều đó rõ ràng, họ của anh là gì?”
Nhân viên mới thở dài và nói:”Darling1. John Darling.”
“Được rồi, John, điều tiếp theo tôi muốn nói với anh là …”
TÔI LÀ ÔNG CHỦ!
Trong một ngày kia, ông chủ đang than phiền trong cuộc họp nhân viên rằng ông không được kính trọng tí nào. Sau đó, trong buổi sáng hôm ấy, ông đi tới một quầy biển hiệu trong vùng và mua một tấm bảng nhỏ đề:” Tôi là ông chủ!”
Sau đó ông buộc vào cửa văn phòng của ông.
Sau đó, trong ngày hôm đó khi ông quay lại sau khi ăn trưa, ông thấy rằng ai đó đã buộc một ghi chú vào tấm bảng ghi là:”Vợ ông đã gọi, bà ấy muốn lấy lại cái bảng!”
SỰ TRẢ THÙ CỦA NGƯỜI DẪN CHỖ
Một người đàn ông có một vé rạp hát nhưng khi ông ta ngồi xuống theo hướng dẫn của người dẫn chỗ thì ông ta thấy ra là ông ta quá xa sân khấu.
Ông ta thì thầm với người dẫn chỗ:”Đây là vở kịch bí ẩn của tôi, và tôi phải xem điều bí ẩn kết thúc. Hãy cho tôi chỗ ngồi tốt hơn, và tôi sẽ cho anh tiền lót tay hậu hĩnh.”
Người dẫn chỗ chuyển ông ta tới hàng ghế thứ hai, và người đàn ông đưa người dẫn chỗ một tờ 25 xen.
Người dẫn chỗ nhìn tờ 25 xen, cau mày , sau đó cúi người và thì thầm:”Người vợ làm điều đó.”
MUỐN NGHỈ LÀM VIỆC MỘT NGÀY Ư?
Vậy là bạn muốn nghỉ việc một ngày. Chúng ta hãy nhìn xem bạn đang đòi hỏi cái gì.
Có 365 ngày một năm để làm việc. Có 52 tuần một năm trong đó bạn đã có sẵn 2 ngày nghĩ mỗi tuần, cho nên chỉ còn 261 ngày để làm việc. Vì bạn dùng 16 tiếng mỗi ngày không làm việc, bạn đã sử dụng 170 ngày, chỉ còn 91 ngày làm việc. Bạn dùng 30 phút mỗi ngày nghỉ uống cà phê, tính ra thành 23 ngày mỗi năm, chỉ còn 68 ngày để làm việc. Với một tiếng đồng hồ ăn trưa mỗi ngày, bạn đã dùng hết 46 ngày, chỉ còn lại 22 ngày làm việc. Thường bạn nghỉ bệnh 2 ngày mỗi năm. Điều này làm bạn chỉ còn 20 ngày làm việc. Chúng ta có 5 ngày nghỉ lễ mỗi năm, vậy nên thời gian làmviệc của chúng ta rút xuống còn 15 ngày. Chúng ta thường rộng rãi nghỉ phép 14 ngày một năm làm cho chúng ta chỉ còn một ngày để làm việc và tôi sẽ bị nguyền rủa nếu bạn tính nghỉ ngày đó!
NHÀ TÙ ĐỐI LẠI NƠI LÀM VIỆC
Trong tù ... phần lớn thời gian bạn ở trong xà lim 8X10.
Tại nơi làm việc ... phần lớn thời gian bạn ở trong căn phòng nhỏ 6X8
Trong tù ... bạn ăn ba bữa một ngày.
Tại nơi làm việc ... bạn chỉ nghỉ một lúc để ăn và bạn phải trả tiền.
Trong tù ... Bạn được giảm thời gian vì hành xử tốt.
Tại nơi làm việc ... Bạn nhận thêm công việc vì hành xử tốt.
Trong tù ... Người gác cửa khóa và mở khóa tất cả các cánh cửa cho bạn.
Tại nơi làm việc ... Bạn phải mang theo một tấm thẻ an ninh và tự mở tất cả các cánh cửa.
Trong tù ... Bạn có thể xem tivi và chơi game.
Tại nơi làm việc ... Bạn bị đuổi vì xem tivi và chơi game.
Trong tù ... Bạn có toalét riêng.
Tại nơi làm việc ... Bạn phải xài chung với thằng ngố nào đó tiểu lên chỗ ngồi.
Trong tù ... Họ cho phép gia đình và bạn bè đến thăm.
Tại nơi làm việc ... Thậm chí đến nói chuyện với gia đình bạn cũng không thể làm.
Trong tù ... Tất cả các khoản tiêu xài đều được người đóng thuế trả mà không đòi hỏi bạn làm việc.
Tại nơi làm việc ... Bạn phải trả cho tất cả các khoản tiêu xài để đi làm và sau đó người ta khấu trừ thuế từ lương của bạn để trả cho những người tù.
Trong tù ... Bạn phải đối phó với những gác ngục tàn ác.
Tại nơi làm việc ... Bọn đó được gọi là những quản trị viên.
Vậy ... một lần nữa tại sao chúng ta làm việc?
BÍ QUYẾT THÀNH CÔNG CỦA ÔNG …
“Thưa ông, bí quyết thành công của ông là gì?” một phóng viên hỏi một chủ tịch ngân hàng.
“Ba từ”
“Và, thưa ông, đó là những từ nào?”
“Những quyết định đúng.”
“Và làm thế nào ông làm những quyết định đúng?”
“Một từ.”
“Và, thưa ông, đó là những từ nào?”
“Kinh nghiệm.”
“Và làm thế nào ông có kinh nghiệm?”
“Ba từ.”
“Và, thưa ông, những từ nào?”
“Những quyết định sai.”
Một người khách đi khỏi quầy một ngân hàng, đếm tiền đổi, và sau đó quay lại và nói với thủ quỹ:” Này, cô đã đưa tôi số tiền đổi không đúng!”
“Thưa ông, ông đã bước đi khỏi ghi sê,” thủ quỹ nói. “Chúng tôi không sửa sai sau khi ông đi.Bây giờ tôi không thể làm gì về việc ấy. Đó là chính sách ngân hàng này.”
“Ồ, thôi được,” người khách trả lời. “ Tôi chỉ nghĩ cô muốn biết rằng cô đưa tôi một tờ hai mươi đô la dư. Tạm biệt.”
MỘT TỔ CHỨC THÌ GIỐNG NHƯ MỘT CÂY
ĐẦY NHỮNG CON KHỈ
Một tổ chức thì giống như một cây đầy những con khỉ.
Nhân viên tất cả đều ở những cành khác nhau ở những vị trí khác nhau.
Một số trèo lên trên.Một số trèo xuống dưới
Những con khỉ ở ngọn cây nhìn xuống và thấy một cây đầy những bộ mặt tươi cười.
Những con khỉ ở dưới nhìn lên và không thấy gì trừ những cái “lỗ hậu”.
TÔI KHÔNG GỌI BẤY CỨ NGƯỜI NÀO
BẰNG TÊN RIÊNG CỦA HỌ
Giám đốc của một cơ quan lớn chú ý một trong những trưởng phòng của ông ta đã thuê một người mới, vì thế ông giám đốc gọi anh ta vào cơ quan để nói chuyện giới thiệu trong giây lát.
“Tên anh là gì?” ông ta hỏi.
“John,” nhân viên mới trả lời.
Ông giám đốc quắc mắt:” Hãy xem, tôi không biết trước đây anh làm việc cho kiểu cơ quan nào, nhưng tôi không gọi bất cứ ai bằng tên riêng của họ.Nó gây ra sự suồng sã và điều đó dẫn tới việc mất quyền lực.Tôi nhắc đến người làm của tôi bằng họ của họ thôi - Smith, Jones, Baker – thế thôi.Tôi phải được gọi là ông Robertson thôi.Vì chúng ta đã hiểu điều đó rõ ràng, họ của anh là gì?”
Nhân viên mới thở dài và nói:”Darling1. John Darling.”
“Được rồi, John, điều tiếp theo tôi muốn nói với anh là …”
TÔI LÀ ÔNG CHỦ!
Trong một ngày kia, ông chủ đang than phiền trong cuộc họp nhân viên rằng ông không được kính trọng tí nào. Sau đó, trong buổi sáng hôm ấy, ông đi tới một quầy biển hiệu trong vùng và mua một tấm bảng nhỏ đề:” Tôi là ông chủ!”
Sau đó ông buộc vào cửa văn phòng của ông.
Sau đó, trong ngày hôm đó khi ông quay lại sau khi ăn trưa, ông thấy rằng ai đó đã buộc một ghi chú vào tấm bảng ghi là:”Vợ ông đã gọi, bà ấy muốn lấy lại cái bảng!”
SỰ TRẢ THÙ CỦA NGƯỜI DẪN CHỖ
Một người đàn ông có một vé rạp hát nhưng khi ông ta ngồi xuống theo hướng dẫn của người dẫn chỗ thì ông ta thấy ra là ông ta quá xa sân khấu.
Ông ta thì thầm với người dẫn chỗ:”Đây là vở kịch bí ẩn của tôi, và tôi phải xem điều bí ẩn kết thúc. Hãy cho tôi chỗ ngồi tốt hơn, và tôi sẽ cho anh tiền lót tay hậu hĩnh.”
Người dẫn chỗ chuyển ông ta tới hàng ghế thứ hai, và người đàn ông đưa người dẫn chỗ một tờ 25 xen.
Người dẫn chỗ nhìn tờ 25 xen, cau mày , sau đó cúi người và thì thầm:”Người vợ làm điều đó.”
MUỐN NGHỈ LÀM VIỆC MỘT NGÀY Ư?
Vậy là bạn muốn nghỉ việc một ngày. Chúng ta hãy nhìn xem bạn đang đòi hỏi cái gì.
Có 365 ngày một năm để làm việc. Có 52 tuần một năm trong đó bạn đã có sẵn 2 ngày nghĩ mỗi tuần, cho nên chỉ còn 261 ngày để làm việc. Vì bạn dùng 16 tiếng mỗi ngày không làm việc, bạn đã sử dụng 170 ngày, chỉ còn 91 ngày làm việc. Bạn dùng 30 phút mỗi ngày nghỉ uống cà phê, tính ra thành 23 ngày mỗi năm, chỉ còn 68 ngày để làm việc. Với một tiếng đồng hồ ăn trưa mỗi ngày, bạn đã dùng hết 46 ngày, chỉ còn lại 22 ngày làm việc. Thường bạn nghỉ bệnh 2 ngày mỗi năm. Điều này làm bạn chỉ còn 20 ngày làm việc. Chúng ta có 5 ngày nghỉ lễ mỗi năm, vậy nên thời gian làmviệc của chúng ta rút xuống còn 15 ngày. Chúng ta thường rộng rãi nghỉ phép 14 ngày một năm làm cho chúng ta chỉ còn một ngày để làm việc và tôi sẽ bị nguyền rủa nếu bạn tính nghỉ ngày đó!
NHÀ TÙ ĐỐI LẠI NƠI LÀM VIỆC
Trong tù ... phần lớn thời gian bạn ở trong xà lim 8X10.
Tại nơi làm việc ... phần lớn thời gian bạn ở trong căn phòng nhỏ 6X8
Trong tù ... bạn ăn ba bữa một ngày.
Tại nơi làm việc ... bạn chỉ nghỉ một lúc để ăn và bạn phải trả tiền.
Trong tù ... Bạn được giảm thời gian vì hành xử tốt.
Tại nơi làm việc ... Bạn nhận thêm công việc vì hành xử tốt.
Trong tù ... Người gác cửa khóa và mở khóa tất cả các cánh cửa cho bạn.
Tại nơi làm việc ... Bạn phải mang theo một tấm thẻ an ninh và tự mở tất cả các cánh cửa.
Trong tù ... Bạn có thể xem tivi và chơi game.
Tại nơi làm việc ... Bạn bị đuổi vì xem tivi và chơi game.
Trong tù ... Bạn có toalét riêng.
Tại nơi làm việc ... Bạn phải xài chung với thằng ngố nào đó tiểu lên chỗ ngồi.
Trong tù ... Họ cho phép gia đình và bạn bè đến thăm.
Tại nơi làm việc ... Thậm chí đến nói chuyện với gia đình bạn cũng không thể làm.
Trong tù ... Tất cả các khoản tiêu xài đều được người đóng thuế trả mà không đòi hỏi bạn làm việc.
Tại nơi làm việc ... Bạn phải trả cho tất cả các khoản tiêu xài để đi làm và sau đó người ta khấu trừ thuế từ lương của bạn để trả cho những người tù.
Trong tù ... Bạn phải đối phó với những gác ngục tàn ác.
Tại nơi làm việc ... Bọn đó được gọi là những quản trị viên.
Vậy ... một lần nữa tại sao chúng ta làm việc?
BÍ QUYẾT THÀNH CÔNG CỦA ÔNG …
“Thưa ông, bí quyết thành công của ông là gì?” một phóng viên hỏi một chủ tịch ngân hàng.
“Ba từ”
“Và, thưa ông, đó là những từ nào?”
“Những quyết định đúng.”
“Và làm thế nào ông làm những quyết định đúng?”
“Một từ.”
“Và, thưa ông, đó là những từ nào?”
“Kinh nghiệm.”
“Và làm thế nào ông có kinh nghiệm?”
“Ba từ.”
“Và, thưa ông, những từ nào?”
“Những quyết định sai.”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
RƠI QUA 12 TẦNG NHÀ TRONG … 3 GIỜ
Một người đàn ông chưa bao giờ đi làm trễ trong 40 năm đã đến nơi làm việc vào buổi sáng lúc 11:30.Ông chủ nhìn trừng trừng và yêu cầu người đàn ông cho biết đã đi những đâu.
Người làm công nói:” Tôi bị chóng mặt sáng nay và ngã qua cửa sổ căn hộ tôi.Tôi rơi qua 12 tầng nhà và trúng vào một hồ bơi.”
“Và ông rơi mất 3 giờ?” ông chủ gầm lên.
Bác sĩ và phòng mạch
TẠI SAO ÔNG MUỐN SỐNG ĐẾN MỘT TRĂM TUỔI?
Một người đàn ông hỏi bác sĩ liệu ông ta có sống đến một trăm tuổi được không. Ông bác sĩ hỏi người đàn ông:” Ông có hút thuốc hay uống rượu không?”
“Không,” ông ta trả lời, “Tôi chưa bao giờ chơi hai thứ ấy.”
“Ông có bài bạc, lái những chiếc xe chạy nhanh hoặc mê đàn bà không?” bác sĩ hỏi.
“Không, tôi cũng chưa bao giờ làm những việc trên.”
“Vậy thì,” bác sĩ nói, “ tại sao ông muốn sống đến một trăm tuổi?”
LẦN ĐẦU TIÊN CỦA BẠN
Đó là lần đầu tiên của bạn và trong khi bạn nằm ngửa, các cơ của bạn thắt lại.Bạn làm anh ấy bối rối một lát, tìm một cái cớ, nhưng anh ấy từ chối bị bạn thay đổi ý kiến.
Trong lúc anh ấy tiếp cận bạn, anh ấy hỏi bạn có sợ không.
Bạn lắc đầu một cách dũng cảm. Anh ấy đã có nhiều kinh nghiệm nhưng đây là lần đầu tiên ngón tay anh ấy đã tìm đúng chỗ.
Anh ta thăm dò sâu và bạn rùng mình; cơ thể bạn căng thẳng nhưng anh ấy nhẹ nhàng như anh ấy hứa anh ấy sẽ như thế. Anh ấy nhìn sâu vào đôi mắt bạn và bảo bạn tin anh ta, anh ta đã làm điều này nhiều lần trước đây. Nụ cười trầm tĩnh của anh ấy làm bạn bớt căng thẳng và bạn mở rộng hơn để anh ấy có nhiều chỗ hơn để dễ vào hơn.
Bạn bắt đầu xin anh ấy nhanh lên, nhưng anh ấy từ từ theo đúng thời điểm muốn làm cho bạn ít đau nhất mà anh ấy có thể.
Trong lúc anh ấy siết chặt sát hơn, vào sâu hơn, bạn cảm thấy mô được lấy đi.Sự đau đớn tràn dâng khắp người bạn và bạn cảm nhận một dòng máu nhỏ.Anh ấy tiếp tục và nhìn vào bạn với một cái nhìn quan tâm và hỏi bạn có đau đớn lắm không.
Mắt bạn đầy nước mắt, nhưng bạn lắc đầu và gật đầu cho anh ấy tiếp tục.
Anh ấy bắt đầu chuyển động vào và ra một cách khéo léo nhưng bạn đã chết lặng đi để cảm nhận anh ấy trong bạn. Sau một vài khoảng khắc điên cuồng, bạn cảm thấy một cái gì đó nổ tung trong con người bạn và anh ấy giật nó ra khỏi bạn. Bạn nằm thở hổn hển và vui mừng điều đó đã qua. Anh ấy nhìn bạn mỉm cười nồng ấm, nói với bạn rằng bạn là sự trải nghiệm ngoan cường nhưng đáng thưởng nhất của anh ấy.
Bạn mỉm cười và cảm ơn nha sĩ của bạn. Sau cùng, đó là lần đầu tiên bạn được người ta nhổ răng.
BÁC SĨ ƠI, ĐAU ĐỦ THỨ!
Một người đàn ông đi bác sĩ và khi bác sĩ hỏi anh ta có điều gì không ổn, người đàn ông nói:”Bác sĩ, mọi nơi tôi sờ đều đau, tôi có thể sờ đầu, chân, cánh tay hoặc mặt và bị đau.”
Bác sĩ nói:” Chúng ta hãy chiếu x-quang để chúng ta có thể tìm ra bệnh.”
Một lúc sau, bác sĩ quay lại và nói với người đàn ông:” tôi đã tìm ra ông bị chứng gì. Ngón tay của ông bị gãy.”
BẠN CÓ BỊ ÁM ẢNH KHÔNG?
Một bác sĩ tâm thần học đang điều khiển một buổi họp liệu pháp tâm lý nhóm với bốn bà mẹ trẻ và những đứa con nhỏ của họ. “Tất cả các bạn đều có ám ảnh,” ông ta nhận xét. Với người mẹ đầu tiên, ông ta nói:”Bà bị ăn uống ám ảnh.Bà thậm chí đặt tên con gái là Candy1.”
Ông ta quay sang người mẹ thứ hai:”Aùm ảnh của bà là tiền bạc. Cũng vậy, nó tự biểu thị qua tên đứa trẻ của bà: Penny2.”
Ông ta quay sang người mẹ thứ ba:”Aùm ảnh của bà là rượu. Cũng vậy, nó tự biểu thị qua tên đứa trẻ của bà: Brandy3”
Vào lúc này, người mẹ thứ tư đứng dậy, cầm tay chú nhóc và thì thầm:”Đi thôi, Dick4, chúng ta đi thôi.”
ĐỂ TIẾT KIỆM MỘT VÀI ĐÔ LA
Một người đàn ông bị bệnh đi một bác sĩ mà ông ta chưa bao giờ khám bệnh trước đây.Khi ông ta đi vào phòng khám, ông ta chú ý một tấm bảng:”20 đô la lần khám đầu tiên, 10 đô la cho những lần tiếp theo.”
Để tiết kiệm một vài đô la, ông ta chào bác sĩ bằng cách nói:”Hân hạnh gặp lại ông.” Ông bác sĩ gật đầu trước lời chào của ông ta, sau đó bắt đầu khám, nét mặt ông ta tối dần khi ông ta chọc vào.
“Bác sĩ, cái gì vậy?” bệnh nhân hỏi.” Tôi nên làm gì?”
“À,” bác sĩ đặt ống nghe xuống nói:”Chỉ cần làm điều tôi dặn ông lần trước ông tới đây.”
BÁC SĨ, TÔI KHÔNG NGỦ ĐƯỢC
Một buổi sáng, một bác sĩ tiếp nhận một bệnh nhân trông phờ phạc nhất mà ông từng biết. “Tôi không ngủ được,” người bệnh nói. “Mấy con chó trên đường bên ngoài cửa sổ tôi sủa suốt đêm và làm tôi phát điên!”
“Đó,” bác sĩ nói nhẹ nhàng. “Hãy thử những viên thuốc ngủ mới này.”
Một tuần sau, bệnh nhân quay lại, trông có vẻ mệt mỏi hơn và kiệt sức hơn.
“Mấy viên thuốc có tác dụng không?” bác sĩ hỏi.
“Không,” bệnh nhân than thở.”Tôi đã sẵn sàng mỗi tối rượt những con chó khốn kiếp đó và ngay cả khi tôi tóm được một con, nó không nuốt viên thuốc.”
MỘT ĐÊM Ở DƯỠNG TRÍ VIỆN
Một đêm khuya ở dưỡng trí viện một bệnh nhân la lên:” Ta là Napoleon!”
Một bệnh nhân khác nói:”Làm sao mày biết?”
Bệnh nhân kia nói:” Winston Churchil nói với tao!”
Ngay lúc đó, một giọng nói từ phòng kia la lên:” Tao không nói!”
Các con vật
CHÚA TỂ RỪNG XANH ...
Một con sư tử thức giấc vào một buổi sáng cảm thấy mất trật tự và kém cỏi. Nó đi ra ngoài và dồn một con khỉ nhỏ vào góc và gầm lên:”Ai là người hùng mạnh nhất của muông thú rừng xanh?” Con khỉ run rẩy nói:”Ngài, thưa ngài sư tử vĩ đại !”
Sau đó, sư tử đụng đầu một con bò và rống lên mãnh liệt:”Ai là người hùng mạnh nhất của muông thú rừng xanh?” Con bò hoảng sợ lắp bắp:”Ồ thưa ngài sư tử vĩ đại, ngài là thú rừng vĩ đại nhất trong rừng !”
Tiếp theo, sư tử vênh váo đi tới một con voi và gầm lên:”Ai là người hùng mạnh nhất của muông thú rừng xanh?” Nhanh như chớp, con voi dùng vòi chộp con sư tữ, đập nó vào một thân cây nửa tá lần.Sau đó con voi dậm lên con sư tử cho tới khi nó trông như một cái bánh bắp rồi bước đi.
Con sư tử bật ra một tiếng kêu đau đớn, nâng đầu lên một cách yếu ớt và kêu phía sau con voi:”Chỉ bởi vì ông không biết câu trả lời, ông đừng có quá khó chịu về điều đó !”
Một người đàn ông chưa bao giờ đi làm trễ trong 40 năm đã đến nơi làm việc vào buổi sáng lúc 11:30.Ông chủ nhìn trừng trừng và yêu cầu người đàn ông cho biết đã đi những đâu.
Người làm công nói:” Tôi bị chóng mặt sáng nay và ngã qua cửa sổ căn hộ tôi.Tôi rơi qua 12 tầng nhà và trúng vào một hồ bơi.”
“Và ông rơi mất 3 giờ?” ông chủ gầm lên.
Bác sĩ và phòng mạch
TẠI SAO ÔNG MUỐN SỐNG ĐẾN MỘT TRĂM TUỔI?
Một người đàn ông hỏi bác sĩ liệu ông ta có sống đến một trăm tuổi được không. Ông bác sĩ hỏi người đàn ông:” Ông có hút thuốc hay uống rượu không?”
“Không,” ông ta trả lời, “Tôi chưa bao giờ chơi hai thứ ấy.”
“Ông có bài bạc, lái những chiếc xe chạy nhanh hoặc mê đàn bà không?” bác sĩ hỏi.
“Không, tôi cũng chưa bao giờ làm những việc trên.”
“Vậy thì,” bác sĩ nói, “ tại sao ông muốn sống đến một trăm tuổi?”
LẦN ĐẦU TIÊN CỦA BẠN
Đó là lần đầu tiên của bạn và trong khi bạn nằm ngửa, các cơ của bạn thắt lại.Bạn làm anh ấy bối rối một lát, tìm một cái cớ, nhưng anh ấy từ chối bị bạn thay đổi ý kiến.
Trong lúc anh ấy tiếp cận bạn, anh ấy hỏi bạn có sợ không.
Bạn lắc đầu một cách dũng cảm. Anh ấy đã có nhiều kinh nghiệm nhưng đây là lần đầu tiên ngón tay anh ấy đã tìm đúng chỗ.
Anh ta thăm dò sâu và bạn rùng mình; cơ thể bạn căng thẳng nhưng anh ấy nhẹ nhàng như anh ấy hứa anh ấy sẽ như thế. Anh ấy nhìn sâu vào đôi mắt bạn và bảo bạn tin anh ta, anh ta đã làm điều này nhiều lần trước đây. Nụ cười trầm tĩnh của anh ấy làm bạn bớt căng thẳng và bạn mở rộng hơn để anh ấy có nhiều chỗ hơn để dễ vào hơn.
Bạn bắt đầu xin anh ấy nhanh lên, nhưng anh ấy từ từ theo đúng thời điểm muốn làm cho bạn ít đau nhất mà anh ấy có thể.
Trong lúc anh ấy siết chặt sát hơn, vào sâu hơn, bạn cảm thấy mô được lấy đi.Sự đau đớn tràn dâng khắp người bạn và bạn cảm nhận một dòng máu nhỏ.Anh ấy tiếp tục và nhìn vào bạn với một cái nhìn quan tâm và hỏi bạn có đau đớn lắm không.
Mắt bạn đầy nước mắt, nhưng bạn lắc đầu và gật đầu cho anh ấy tiếp tục.
Anh ấy bắt đầu chuyển động vào và ra một cách khéo léo nhưng bạn đã chết lặng đi để cảm nhận anh ấy trong bạn. Sau một vài khoảng khắc điên cuồng, bạn cảm thấy một cái gì đó nổ tung trong con người bạn và anh ấy giật nó ra khỏi bạn. Bạn nằm thở hổn hển và vui mừng điều đó đã qua. Anh ấy nhìn bạn mỉm cười nồng ấm, nói với bạn rằng bạn là sự trải nghiệm ngoan cường nhưng đáng thưởng nhất của anh ấy.
Bạn mỉm cười và cảm ơn nha sĩ của bạn. Sau cùng, đó là lần đầu tiên bạn được người ta nhổ răng.
BÁC SĨ ƠI, ĐAU ĐỦ THỨ!
Một người đàn ông đi bác sĩ và khi bác sĩ hỏi anh ta có điều gì không ổn, người đàn ông nói:”Bác sĩ, mọi nơi tôi sờ đều đau, tôi có thể sờ đầu, chân, cánh tay hoặc mặt và bị đau.”
Bác sĩ nói:” Chúng ta hãy chiếu x-quang để chúng ta có thể tìm ra bệnh.”
Một lúc sau, bác sĩ quay lại và nói với người đàn ông:” tôi đã tìm ra ông bị chứng gì. Ngón tay của ông bị gãy.”
BẠN CÓ BỊ ÁM ẢNH KHÔNG?
Một bác sĩ tâm thần học đang điều khiển một buổi họp liệu pháp tâm lý nhóm với bốn bà mẹ trẻ và những đứa con nhỏ của họ. “Tất cả các bạn đều có ám ảnh,” ông ta nhận xét. Với người mẹ đầu tiên, ông ta nói:”Bà bị ăn uống ám ảnh.Bà thậm chí đặt tên con gái là Candy1.”
Ông ta quay sang người mẹ thứ hai:”Aùm ảnh của bà là tiền bạc. Cũng vậy, nó tự biểu thị qua tên đứa trẻ của bà: Penny2.”
Ông ta quay sang người mẹ thứ ba:”Aùm ảnh của bà là rượu. Cũng vậy, nó tự biểu thị qua tên đứa trẻ của bà: Brandy3”
Vào lúc này, người mẹ thứ tư đứng dậy, cầm tay chú nhóc và thì thầm:”Đi thôi, Dick4, chúng ta đi thôi.”
ĐỂ TIẾT KIỆM MỘT VÀI ĐÔ LA
Một người đàn ông bị bệnh đi một bác sĩ mà ông ta chưa bao giờ khám bệnh trước đây.Khi ông ta đi vào phòng khám, ông ta chú ý một tấm bảng:”20 đô la lần khám đầu tiên, 10 đô la cho những lần tiếp theo.”
Để tiết kiệm một vài đô la, ông ta chào bác sĩ bằng cách nói:”Hân hạnh gặp lại ông.” Ông bác sĩ gật đầu trước lời chào của ông ta, sau đó bắt đầu khám, nét mặt ông ta tối dần khi ông ta chọc vào.
“Bác sĩ, cái gì vậy?” bệnh nhân hỏi.” Tôi nên làm gì?”
“À,” bác sĩ đặt ống nghe xuống nói:”Chỉ cần làm điều tôi dặn ông lần trước ông tới đây.”
BÁC SĨ, TÔI KHÔNG NGỦ ĐƯỢC
Một buổi sáng, một bác sĩ tiếp nhận một bệnh nhân trông phờ phạc nhất mà ông từng biết. “Tôi không ngủ được,” người bệnh nói. “Mấy con chó trên đường bên ngoài cửa sổ tôi sủa suốt đêm và làm tôi phát điên!”
“Đó,” bác sĩ nói nhẹ nhàng. “Hãy thử những viên thuốc ngủ mới này.”
Một tuần sau, bệnh nhân quay lại, trông có vẻ mệt mỏi hơn và kiệt sức hơn.
“Mấy viên thuốc có tác dụng không?” bác sĩ hỏi.
“Không,” bệnh nhân than thở.”Tôi đã sẵn sàng mỗi tối rượt những con chó khốn kiếp đó và ngay cả khi tôi tóm được một con, nó không nuốt viên thuốc.”
MỘT ĐÊM Ở DƯỠNG TRÍ VIỆN
Một đêm khuya ở dưỡng trí viện một bệnh nhân la lên:” Ta là Napoleon!”
Một bệnh nhân khác nói:”Làm sao mày biết?”
Bệnh nhân kia nói:” Winston Churchil nói với tao!”
Ngay lúc đó, một giọng nói từ phòng kia la lên:” Tao không nói!”
Các con vật
CHÚA TỂ RỪNG XANH ...
Một con sư tử thức giấc vào một buổi sáng cảm thấy mất trật tự và kém cỏi. Nó đi ra ngoài và dồn một con khỉ nhỏ vào góc và gầm lên:”Ai là người hùng mạnh nhất của muông thú rừng xanh?” Con khỉ run rẩy nói:”Ngài, thưa ngài sư tử vĩ đại !”
Sau đó, sư tử đụng đầu một con bò và rống lên mãnh liệt:”Ai là người hùng mạnh nhất của muông thú rừng xanh?” Con bò hoảng sợ lắp bắp:”Ồ thưa ngài sư tử vĩ đại, ngài là thú rừng vĩ đại nhất trong rừng !”
Tiếp theo, sư tử vênh váo đi tới một con voi và gầm lên:”Ai là người hùng mạnh nhất của muông thú rừng xanh?” Nhanh như chớp, con voi dùng vòi chộp con sư tữ, đập nó vào một thân cây nửa tá lần.Sau đó con voi dậm lên con sư tử cho tới khi nó trông như một cái bánh bắp rồi bước đi.
Con sư tử bật ra một tiếng kêu đau đớn, nâng đầu lên một cách yếu ớt và kêu phía sau con voi:”Chỉ bởi vì ông không biết câu trả lời, ông đừng có quá khó chịu về điều đó !”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
MỘT KỲ THỦ GIỎI
Một người đàn ông đi thăm một người bạn và kinh ngạc thấy rằng anh ta chơi cờ với con chó anh ta. Anh ta nhìn cuộc chơi trong sự kinh ngạc trong một lúc. “Tôi hầu như không tin vào mắt mình!” anh ta kêu lên. “Đó là con chó thông minh nhất mà tôi từng thấy.”
“Không, nó không quá thông minh,” người bạn trả lời. “Tôi đánh bại nó ba trong năm ván.”
CON VẸT NÓI HAI THỨ TIẾNG
Một người đàn ông đi tiếng hàng những con vật cảnh để mua một con vẹt. Ở đó ông ta thấy một con vẹt với một dây màu tía buộc vào chân trái của nó và một dây màu nâu buộc vào chân phải của nó. Ông ta hỏi chủ hàng ý nghĩa của những sợi dây. “À, đây là một con vẹt được huấn luyện công phu. Nếu ông giật sợi dây màu tía, nó nói tiếng Pháp và nếu ông giật sợi dây màu nâu, nó nói tiếng Đức,” ông chủ trả lời. “Vậy à! Và cái gì xảy ra nếu tôi giật cả hai sợi giây?” người khách tò mò hỏi. “Tao ngã khỏi chỗ đậu, thằng ngu!!” con vẹt thét lên.
CHÚ MÈO ĐƯỢC HUẤN LUYỆN
Đứa con gái trẻ của chúng tôi nuôi một con mèo lạc. Nhưng chú ta bắt đầu dùng phía sau của cái ghế xôfa mới của chúng tôi làm nơi cào trong nỗi buồn của tôi.”Đừng lo,” chồng tôi cam đoan. “Anh sẽ cho nó được huấn luyện trong không bao lâu.”
Tôi quan sát vài ngày trong khi chồng tôi kiên nhẫn “huấn luyện” con vật nuôi mới.Cứ mỗi khi con mèo cào, chồng tôi lại đặt chú ta ngoài cửa để dạy nó một bài học.
Con mèo học thật nhanh. Trong 16 năm tiếp theo, mỗi khi chú ta muốn ra ngoài, chú ta lại cào phía sau của chiếc xôfa.
MUA VẸT
Một người đàn ông đi tới một hàng bán những con vật cảnh để mua một con vẹt.Chủ hàng chỉ ba con vẹt giống hệt nhau trong một cái lồng và nói:”Con vẹt bên trái giá 500 đô la.”
“Tại sao nó cao giá quá vậy?” khách hỏi.
Người chủ đáp:”À, nó biết cách sử dụng máy vi tính.”
Người khách hỏi về con vẹt tiếp theo và được bảo “Con vẹt đó giá 1000 đô la vì nó có thể làm mọi việc những con vẹt khác biết làm thêm vào nó có thể dùng hệ điều hành UNIX.”
Cố nhiên, người đàn ông càng lúc càng kinh ngạc hỏi về con vẹt thứ ba và được cho biết “Con đó giá 2.000 đô la.”
Không cần nói điều này đã đề cập đến câu hỏi “NÓ có thể làm gì?”
Đối với câu hỏi đó, người chủ đáp:”Nói thật tôi chưa thấy nó làm gì nhưng hai con kia gọi nó là chủ!”
MỘT CON CHÓ BIẾT NÓI
Một người bán hàng tạt vào thăm một bạn hàng. Không có người nào trong văn phòng trừ một con chó lớn đang dọn trống những giỏ rác. Người bán hàng nhìn chằm chằm vào con thú, kinh ngạc không biết trí tưởng tượng có đáng lừa ông ta không. Con chó nhìn lên và nói:” Đừng ngạc nhiên. Đây chỉ là một phần công việc của tôi.”
“ Không thể tin được!” người đàn ông kêu lên. “Tôi không tin! Ông chủ bạn có biết ông ta có một thứ của trời cho trong con người bạn hay không? Một con chó biết nói!”
“Không, không,” con chó nài nỉ. “Xin đừng! Nếu ông ấy biết tôi có thể nói, ông ta sẽ buộc tôi trả lời điện thoại nữa!”
MUA MỘT CON VẬT CẢNH …
Có một gã cô đơn, và quyết định rằng cuộc sống sẽ vui hơn nếu anh ta có một con vật cảnh.Vì thế anh ta đến một hàng vật cảnh và nói với người chủ rằng anh ta muốn mua một con vật khác thường.Sau một vài trao đổi, cuối cùng anh ta mua một con rết, được đặt vào một hộp trắng nhỏ dùng làm nhà cho nó.
Anh ta đem hộp về nhà, tìm một chỗ tốt cho cái hộp và quyết định anh ta sẽ bắt đầu bằng cách đưa con vật cảnh mới tới một bar để uống rượu.Vì thế anh ta hỏi con rết trong hộp:” Bạn có muốn đi đến bar Frank với tôi và uống bia?” Nhưng không có tiếng trả lời từ phía con vật cảnh mới.Điều này làm anh ta hơi bực mình, nhưng anh ta đợi một vài phút và sau đó hỏi nó lại:” Đi tới bar và uống với tôi nhé?”
Nhưng một lần nữa không có tiếng trả lời từ phía người bạn mới và là con vật cảnh.Vì thế anh ta đợi một vài phút nữa, nghĩ ngợi về tình hình.
Anh ta quyết định hỏi nó một lần nữa; lần này để mặt anh ta áp vào nhà con rết và nói to:” Này, đằng ấy! Bạn có muốn đi đến chỗ Frank và uống với tôi?”
Một tiếng nói nhỏ vọng ra khỏi hộp:” Tôi nghe anh ngay từ đầu. Tôi đang mang giày.”
Say rượu
CÁI XE LĂN CỦA TÔI ĐÂU RỒI?
Một người đàn ông ở tại một bar, say thực sự. Một số người đàn ông quyết định mở tấm lòng tốt và đưa ông ta về nhà.
Họ nâng ông ta khỏi sàn nhà, kéo ông ta ra cửa. Khi kéo ra xe, ông ta ngã xuống ba lần. Khi đi tới nhà, họ giúp ông ta ra khỏi xe và ông ta ngã thêm bốn lần nữa.
Họ bấm chuông, và một người nói:”Chồng bà đây!”
Người vợ nói:”Cái xe lăn của ông ấy nằm nơi chết tiệt nào rồi?”
ĐI CHƠI UỐNG RƯỢU SUỐT ĐÊM ...
Một người đàn ông Ai-len uống rượu trong quán suốt đêm. Cuối cùng người phục vụ nói rằng quầy bar phải đóng cửa. Nghe vậy ông ta đứng lên để đi ra và té nặng. Ông ta tính bò ra ngoài và hít thở không khí trong lành và có thể điều đó làm ông ta tỉnh táo.
Khi ra ngoài, ông ta đứng lên và lại té thẳng cẳng. Vì thế ông ta bò về nhà và tại cửa ông ta đứng lên và lại té nặng. Ông ta bò xuyên qua cửa và lên lầu.
Khi đụng giư ờng, ông ta cố đứng lên lần nữa. Lần này ông ta ngã thẳng vào giư ờng và yên giấc ngủ.
Ông ta thức giấc vào sáng hôm sau. Vợ ông ta đứng đó kêu lên: “Vậy là ông lại đi chơi uống rượu nữa rồi !”
“Làm sao em biết?” ông ta hỏi.
“Quán họ gọi, ông lại để xe lăn ở đó nữa kìa.”
ĐÂY LÀ NHÀ TÔI
Viên cảnh sát ngưng một người đàn ông lại vì tội say rượi lái xe rõ ràng, nhưng vì gã có tiền sự trong sạch, viên cảnh sát cho ông ta dừng xe và đưa ông ta về nhà trên xe tuần tra.
“Ông có chắc chắn đây là nhà ông không?” cảnh sát hỏi khi họ lái vào một khu có vẻ sang trọng.
“Sắc rồi!” gã say đáp, “và nếu chỉ cần ông mở cánh cửa ch tôi, tôi có thể chứng minh cho ông.” Đi vào phòng khách, ông ta nói:”Ông có sấy cái piano đó không? Đá là của tôi.Ông có sấy cái tivi khổng lồ đó không? Đá cũng là của tôi. Bây giờ theo tôi.”
Viên cảnh sát theo người đàn ông trong lúc gã chân nam đá chân chiêu vượt qua cầu thang đến tầng hai. Gã say đẩy cánh cửa đầu tiên họ đến.”Đây...ây... là...à... phòng ngủ của tôi,” gã tuyên bố.”Sấy cái giường kia không? Đó là của tôi! Sấy người đàn bà kia nằm trên giường không? Đó...ó... là vợ tôi.
Và có thấy gã kia nằm sát cô ta không?”
“Ờ?” ông cò trả lời giọng nghi ngờ. Từ giờ ông cò bắt đầu nghi ngờ câu chuyện của gã đàn ông thật sự.
“À, đó...ó... là tôi!”
Một người đàn ông đi thăm một người bạn và kinh ngạc thấy rằng anh ta chơi cờ với con chó anh ta. Anh ta nhìn cuộc chơi trong sự kinh ngạc trong một lúc. “Tôi hầu như không tin vào mắt mình!” anh ta kêu lên. “Đó là con chó thông minh nhất mà tôi từng thấy.”
“Không, nó không quá thông minh,” người bạn trả lời. “Tôi đánh bại nó ba trong năm ván.”
CON VẸT NÓI HAI THỨ TIẾNG
Một người đàn ông đi tiếng hàng những con vật cảnh để mua một con vẹt. Ở đó ông ta thấy một con vẹt với một dây màu tía buộc vào chân trái của nó và một dây màu nâu buộc vào chân phải của nó. Ông ta hỏi chủ hàng ý nghĩa của những sợi dây. “À, đây là một con vẹt được huấn luyện công phu. Nếu ông giật sợi dây màu tía, nó nói tiếng Pháp và nếu ông giật sợi dây màu nâu, nó nói tiếng Đức,” ông chủ trả lời. “Vậy à! Và cái gì xảy ra nếu tôi giật cả hai sợi giây?” người khách tò mò hỏi. “Tao ngã khỏi chỗ đậu, thằng ngu!!” con vẹt thét lên.
CHÚ MÈO ĐƯỢC HUẤN LUYỆN
Đứa con gái trẻ của chúng tôi nuôi một con mèo lạc. Nhưng chú ta bắt đầu dùng phía sau của cái ghế xôfa mới của chúng tôi làm nơi cào trong nỗi buồn của tôi.”Đừng lo,” chồng tôi cam đoan. “Anh sẽ cho nó được huấn luyện trong không bao lâu.”
Tôi quan sát vài ngày trong khi chồng tôi kiên nhẫn “huấn luyện” con vật nuôi mới.Cứ mỗi khi con mèo cào, chồng tôi lại đặt chú ta ngoài cửa để dạy nó một bài học.
Con mèo học thật nhanh. Trong 16 năm tiếp theo, mỗi khi chú ta muốn ra ngoài, chú ta lại cào phía sau của chiếc xôfa.
MUA VẸT
Một người đàn ông đi tới một hàng bán những con vật cảnh để mua một con vẹt.Chủ hàng chỉ ba con vẹt giống hệt nhau trong một cái lồng và nói:”Con vẹt bên trái giá 500 đô la.”
“Tại sao nó cao giá quá vậy?” khách hỏi.
Người chủ đáp:”À, nó biết cách sử dụng máy vi tính.”
Người khách hỏi về con vẹt tiếp theo và được bảo “Con vẹt đó giá 1000 đô la vì nó có thể làm mọi việc những con vẹt khác biết làm thêm vào nó có thể dùng hệ điều hành UNIX.”
Cố nhiên, người đàn ông càng lúc càng kinh ngạc hỏi về con vẹt thứ ba và được cho biết “Con đó giá 2.000 đô la.”
Không cần nói điều này đã đề cập đến câu hỏi “NÓ có thể làm gì?”
Đối với câu hỏi đó, người chủ đáp:”Nói thật tôi chưa thấy nó làm gì nhưng hai con kia gọi nó là chủ!”
MỘT CON CHÓ BIẾT NÓI
Một người bán hàng tạt vào thăm một bạn hàng. Không có người nào trong văn phòng trừ một con chó lớn đang dọn trống những giỏ rác. Người bán hàng nhìn chằm chằm vào con thú, kinh ngạc không biết trí tưởng tượng có đáng lừa ông ta không. Con chó nhìn lên và nói:” Đừng ngạc nhiên. Đây chỉ là một phần công việc của tôi.”
“ Không thể tin được!” người đàn ông kêu lên. “Tôi không tin! Ông chủ bạn có biết ông ta có một thứ của trời cho trong con người bạn hay không? Một con chó biết nói!”
“Không, không,” con chó nài nỉ. “Xin đừng! Nếu ông ấy biết tôi có thể nói, ông ta sẽ buộc tôi trả lời điện thoại nữa!”
MUA MỘT CON VẬT CẢNH …
Có một gã cô đơn, và quyết định rằng cuộc sống sẽ vui hơn nếu anh ta có một con vật cảnh.Vì thế anh ta đến một hàng vật cảnh và nói với người chủ rằng anh ta muốn mua một con vật khác thường.Sau một vài trao đổi, cuối cùng anh ta mua một con rết, được đặt vào một hộp trắng nhỏ dùng làm nhà cho nó.
Anh ta đem hộp về nhà, tìm một chỗ tốt cho cái hộp và quyết định anh ta sẽ bắt đầu bằng cách đưa con vật cảnh mới tới một bar để uống rượu.Vì thế anh ta hỏi con rết trong hộp:” Bạn có muốn đi đến bar Frank với tôi và uống bia?” Nhưng không có tiếng trả lời từ phía con vật cảnh mới.Điều này làm anh ta hơi bực mình, nhưng anh ta đợi một vài phút và sau đó hỏi nó lại:” Đi tới bar và uống với tôi nhé?”
Nhưng một lần nữa không có tiếng trả lời từ phía người bạn mới và là con vật cảnh.Vì thế anh ta đợi một vài phút nữa, nghĩ ngợi về tình hình.
Anh ta quyết định hỏi nó một lần nữa; lần này để mặt anh ta áp vào nhà con rết và nói to:” Này, đằng ấy! Bạn có muốn đi đến chỗ Frank và uống với tôi?”
Một tiếng nói nhỏ vọng ra khỏi hộp:” Tôi nghe anh ngay từ đầu. Tôi đang mang giày.”
Say rượu
CÁI XE LĂN CỦA TÔI ĐÂU RỒI?
Một người đàn ông ở tại một bar, say thực sự. Một số người đàn ông quyết định mở tấm lòng tốt và đưa ông ta về nhà.
Họ nâng ông ta khỏi sàn nhà, kéo ông ta ra cửa. Khi kéo ra xe, ông ta ngã xuống ba lần. Khi đi tới nhà, họ giúp ông ta ra khỏi xe và ông ta ngã thêm bốn lần nữa.
Họ bấm chuông, và một người nói:”Chồng bà đây!”
Người vợ nói:”Cái xe lăn của ông ấy nằm nơi chết tiệt nào rồi?”
ĐI CHƠI UỐNG RƯỢU SUỐT ĐÊM ...
Một người đàn ông Ai-len uống rượu trong quán suốt đêm. Cuối cùng người phục vụ nói rằng quầy bar phải đóng cửa. Nghe vậy ông ta đứng lên để đi ra và té nặng. Ông ta tính bò ra ngoài và hít thở không khí trong lành và có thể điều đó làm ông ta tỉnh táo.
Khi ra ngoài, ông ta đứng lên và lại té thẳng cẳng. Vì thế ông ta bò về nhà và tại cửa ông ta đứng lên và lại té nặng. Ông ta bò xuyên qua cửa và lên lầu.
Khi đụng giư ờng, ông ta cố đứng lên lần nữa. Lần này ông ta ngã thẳng vào giư ờng và yên giấc ngủ.
Ông ta thức giấc vào sáng hôm sau. Vợ ông ta đứng đó kêu lên: “Vậy là ông lại đi chơi uống rượu nữa rồi !”
“Làm sao em biết?” ông ta hỏi.
“Quán họ gọi, ông lại để xe lăn ở đó nữa kìa.”
ĐÂY LÀ NHÀ TÔI
Viên cảnh sát ngưng một người đàn ông lại vì tội say rượi lái xe rõ ràng, nhưng vì gã có tiền sự trong sạch, viên cảnh sát cho ông ta dừng xe và đưa ông ta về nhà trên xe tuần tra.
“Ông có chắc chắn đây là nhà ông không?” cảnh sát hỏi khi họ lái vào một khu có vẻ sang trọng.
“Sắc rồi!” gã say đáp, “và nếu chỉ cần ông mở cánh cửa ch tôi, tôi có thể chứng minh cho ông.” Đi vào phòng khách, ông ta nói:”Ông có sấy cái piano đó không? Đá là của tôi.Ông có sấy cái tivi khổng lồ đó không? Đá cũng là của tôi. Bây giờ theo tôi.”
Viên cảnh sát theo người đàn ông trong lúc gã chân nam đá chân chiêu vượt qua cầu thang đến tầng hai. Gã say đẩy cánh cửa đầu tiên họ đến.”Đây...ây... là...à... phòng ngủ của tôi,” gã tuyên bố.”Sấy cái giường kia không? Đó là của tôi! Sấy người đàn bà kia nằm trên giường không? Đó...ó... là vợ tôi.
Và có thấy gã kia nằm sát cô ta không?”
“Ờ?” ông cò trả lời giọng nghi ngờ. Từ giờ ông cò bắt đầu nghi ngờ câu chuyện của gã đàn ông thật sự.
“À, đó...ó... là tôi!”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
MỘT TÀI XẾ SAY XỈN KHÔNG BAO GIỜ CÓ THỂ BỊ PHẠT
Một sĩ quan cảnh sát lệnh cho xe một gã đánh võng trên các làn đường tạt vào vệ đường.
Ở cửa sổ xe, viên cảnh sát nói:”Thưa ông, tôi cần ông thổi vào ống máy phân tích hơi thở.”
Người đàn ông nói:”Xin lỗi, thưa ông, tôi không thể làm vậy. Tôi mắc bệnh hen. Nếu tôi làm vậy, tôi sẽ lên cơn suyễn nặng thật sự.”
“Được rồi, không sao. Tôi cần ông đi xuống đồn để đưa mẫu máu.”
“Tôi cũng không thể làm vậy. Tôi bị mắc chứng máu khó đông. Nếu tôi làm vậy, tôi sẽ chảy máu tới chết.”
“Được rồi, vậy thì chúng tôi cần một mẫu nước tiểu.”
“Xin lỗi, thưa ông, tôi cũng không thể làm vậy. Tôi cũng bị mắc bệnh tiểu đường nữa. Nếu tôi làm vậy, tôi sẽ bị hạ đường huyết thật sự.”
“Cũng được, thế thì tôi cần ông bước ra ngoài đây và đi bộ trên đường kẻ trắng này.”
“Tôi không thể đi như thế, thưa ông sĩ quan.”
“Tại sao không?”
“Vì tôi say rượu.”
Những chủ đề khác
VỊ HỌC GIẢ NỔI TIẾNG VÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG
Chán ngắt vì chuyến bay dài, một học giả nổi tiếng đánh thức người đàn ông nằm ngủ kế bên hỏi ông ta có muốn chơi một trò chơi không. “Tôi sẽ hỏi ông một câu hỏi,” ông ta giải thích, “và nếu ông không biết câu trả lời, ông trả tôi 5 đô la.Sau đó ông hỏi tôi một câu hỏi, và nếu tôi không biết câu trả lời, tôi sẽ trả ông 50 đô la.”
Khi người đàn ông đồng ý chơi, học giả hỏi:”Khoảng cách từ Trái đất tới Mặt trăng là bao nhiêu?” Không có ý kiến gì, người đàn ông đưa ông ta 5 đô la. “Ha!” học giả cho biết, “384.392 kilômet. Bây giờ tới lượt ông.”
Người đàn ông im lặng trong giây lát. Sau đó ông ta hỏi:”Cái gì đi lên đồi với ba chân và xuống đồi với bốn chân?”
Lúng túng, học giả bóp trán trong một tiếng mà không có kết quả gì.
Cuối cùng ông ta lấy bóp ra và đưa 50 đô la. “Được rồi, câu trả lời là gì?” ông ta hỏi.
Người đàn ông nói:”Tôi không biết,” lôi ra một tờ 5 đô la, đưa cho học giả và nằm ngủ trở lại.
CÁC CHÍNH TRỊ GIA VÀ BÁC NÔNG DÂN
Một xe buýt chở những chính trị gia đang lái xuống một con đường đồng quê thì đột nhiên chiếc xe chạy ra khỏi đường và đâm sầm vào một cây trên cánh đồng của một ông già nông dân. Ông già nông dân, sau khi thấy điều gì xảy ra, đã đi tới để xem xét. Tiếp sau đó ông đào một cái lỗ và chôn các nhà chính trị.
Một vài ngày sau, viên cảnh sát trưởng địa phương đi ra ngoài, thấy chiếc xe buýt trong vụ đâm vào thân cây, và sau đó hỏi bác nông dân:”Họ chết hết à?”
Ông lão nông dân đáp:”Ồ, một số người nói họ không chết, nhưng ông biết những chính trị gia họ nói láo như thế nào.”
MẪN TIỆP …
Người đàn ông này sắp đi ngủ thì vợ ông nói với ông rằng ông đã để sáng đèn ở nhà vườn, bà có thể thấy từ cửa sổ phòng ngủ.Sau đó ông tự nhìn quanh và thấy có vài người trong nhà vườn ăn trộm đồ. Ông gọi điện cho cảnh sát, nhưng họ nói với ông rằng không có ai trong khu vực ông để giúp đỡ, vì thế ông nói được thôi, treo máy, đếm đến 30, và gọi lại cho cảnh sát.
“Xin chào. Tôi vừa mới gọi ông một vài giây trước vì có người trong nhà vườn tôi.À, bây giờ ông không phải lo lắng về chúng bởi vì tôi vừa mới bắn tất cả chúng nó.”
Trong vòng năm phút có nửa tá xe cảnh sát đến khu vực, một đơn vị Phản ứng vũ trang.Dĩ nhiên, họ bắt quả tang những kẻ trộm đêm.
Một viên cảnh sát nói với người đàn ông này:” Tôi nghĩ ông nói rằng ông đã bắn chúng nó!”
Ông ta trả lời:”Tôi nghĩ ông nói không có ai chuẩn bị sẵn trong khu vực!”
TRẢ ĐŨA
Bill đã luôn là một tay chơi khăm. Lúc mỗi trong số những người bạn của anh ta kết hôn thì Bill chắc chắn bày ra một kiểu chơi ác để chơi họ. Bây giờ đến lượt bản thân anh ta sắp cưới, anh ta sợ sự trả đũa anh ta biết đang đến.
Đáng ngạc nhiên là lễ cưới diễn ra không có trở ngại gì. Không ai đứng lên trong lúc tạm nghỉ để đưa ra lý do “ tại sao cặp này không nên cưới nhau”. Tiệc chiêu đãi của anh ta không bị phá đám bởi những người chạy không quần áo hoặc những bom khói, và chiếc xe hơi của cặp vợ chồng phải đảm nhiệm tuần trăng mật của họ chạy hoàn hảo.
Khi cặp vợ chồng đến khách sạn và vào phòng, Bill thậm chí kiểm tra có bánh bắp nướng trên giường không (một thứ anh ta luôn ưa thích). Không có gì là bậy bạ cả, có vẻ như vậy. Hài lòng rằng mình đã đi xa vô sự, cặp vợ chồng ngã vào giường ngủ.
Khi thức dậy, hai người cảm thấy đói cồn cào, vì thế Bill gọi xuống phòng phục vụ và yêu cầu:” Tôi muốn đặt ăn sáng cho hai người.”
Vào ngay lúc ấy, một giọng nói nhẹ nhàng từ dưới gầm giường cất lên:” Làm năm luôn.”
MỘT CỰU BINH YẾU ỚT BẤT LỰC
Một viên tướng về hưu thuê một cô thư ký mới. Cô ta trẻ, dễ thương và lễ phép. Một ngày kia, trong khi đang viết những lời ông tướng đọc thì cô để ý thấy dây kéo của ông mở ra.
Khi rời phòng, cô lịch sự nói:” Ồ, à này, thưa ông, ông có biết rằng cửa doang trại của ông được mở ra?”
Ông ta không hiểu lời nhắc của cô ta, nhưng sau đó, ông ta ngẫu nhiên nhìn xuống và thấy phéc mơ tuya được mở ra. Ông ta quyết định đùa nhân viên mới.
Gọi cô ta vào văn phòng, ông hỏi: “À này, cô Jones, khi cô thấy cửa doanh trại của tôi mở, cô cũng thấy luôn một người lính đứng nghiêm chứ?”
Cô thư ký trả lời: “Tại sao không, thưa ông, nhưng tôi thấy rõ ràng một cựu binh nhỏ yếu ớt bất lực ngồi trên hai túi đồ lề … “
DỖ CON TRAI ÔNG …
Trong siêu thị có một người đàn ông đẩy một chiếc xe có một đứa bé thét rống lên. Quý ông này luôn nói đi nói lại một cách nhẹ nhàng:” Đừng bị kích động, Albert; đừng kêu thất thanh, Albert; đừng la hét, Albert; hãy bình tĩnh, Albert.”
Một bà đứng cạnh ông ta nói:” Ông nhất định phải được khen vì cố gắng để dỗ con trai ông, Albert.”
Người đàn ông nhìn bà ta và nói:”Thưa bà, tôi là Albert.”
ÔNG ĐÃ THÔNG MINH HƠN RỒI
Một khách hàng tại hàng tạp phẩm Green s Gourmet lấy làm lạ về tài mẫn tiệp vàtrí thông minh của ông chủ hàng.
“Hãy nói cho tôi biết, Green, cái gì làm cho ông quá thông minh như vậy?”
“ Tôi hẳn không chia sẻ bí quyết của tôi với bất cứ người nào,” Green đáp, hạ thấp giọng sao cho những người mua hàng khác không nghe. “Nhưng vì ông là khách hàng tốt và có lương tâm, tôi sẽ chỉ ông cách đó. Đầu cá. Ông ăn đủ đầu cá, ông sẽ thông minh chắc chắn.”
“ Ông có bán đầu cá đây không?” người khách hỏi.
“Chỉ 4 đôla mỗi cái, “ Green nói.
Người khách mua mua 3 cái. Một tuần sau, ông ta quay lại quầy hàng, than rằng đầu cá đáng tởm và ông ta không thông minh lên tí nào.
“ Ông đã ăn không đủ,” Green nói. Người khách ra về với 20 đầu cá nữa. Hai tuần sau, ông ta quay lại và lần này ông ta nổi giận thực sự.
“ Nè, Green,” ông ta nói, “ Ông bán đầu cá cho tôi 4 đôla mỗi cái trong khi tôi có thể mua 2 đôla cả con. Ông đang lừa tôi!”
“Ông xem?” Green nói. “Ông đã thông minh hơn.”
Một sĩ quan cảnh sát lệnh cho xe một gã đánh võng trên các làn đường tạt vào vệ đường.
Ở cửa sổ xe, viên cảnh sát nói:”Thưa ông, tôi cần ông thổi vào ống máy phân tích hơi thở.”
Người đàn ông nói:”Xin lỗi, thưa ông, tôi không thể làm vậy. Tôi mắc bệnh hen. Nếu tôi làm vậy, tôi sẽ lên cơn suyễn nặng thật sự.”
“Được rồi, không sao. Tôi cần ông đi xuống đồn để đưa mẫu máu.”
“Tôi cũng không thể làm vậy. Tôi bị mắc chứng máu khó đông. Nếu tôi làm vậy, tôi sẽ chảy máu tới chết.”
“Được rồi, vậy thì chúng tôi cần một mẫu nước tiểu.”
“Xin lỗi, thưa ông, tôi cũng không thể làm vậy. Tôi cũng bị mắc bệnh tiểu đường nữa. Nếu tôi làm vậy, tôi sẽ bị hạ đường huyết thật sự.”
“Cũng được, thế thì tôi cần ông bước ra ngoài đây và đi bộ trên đường kẻ trắng này.”
“Tôi không thể đi như thế, thưa ông sĩ quan.”
“Tại sao không?”
“Vì tôi say rượu.”
Những chủ đề khác
VỊ HỌC GIẢ NỔI TIẾNG VÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG
Chán ngắt vì chuyến bay dài, một học giả nổi tiếng đánh thức người đàn ông nằm ngủ kế bên hỏi ông ta có muốn chơi một trò chơi không. “Tôi sẽ hỏi ông một câu hỏi,” ông ta giải thích, “và nếu ông không biết câu trả lời, ông trả tôi 5 đô la.Sau đó ông hỏi tôi một câu hỏi, và nếu tôi không biết câu trả lời, tôi sẽ trả ông 50 đô la.”
Khi người đàn ông đồng ý chơi, học giả hỏi:”Khoảng cách từ Trái đất tới Mặt trăng là bao nhiêu?” Không có ý kiến gì, người đàn ông đưa ông ta 5 đô la. “Ha!” học giả cho biết, “384.392 kilômet. Bây giờ tới lượt ông.”
Người đàn ông im lặng trong giây lát. Sau đó ông ta hỏi:”Cái gì đi lên đồi với ba chân và xuống đồi với bốn chân?”
Lúng túng, học giả bóp trán trong một tiếng mà không có kết quả gì.
Cuối cùng ông ta lấy bóp ra và đưa 50 đô la. “Được rồi, câu trả lời là gì?” ông ta hỏi.
Người đàn ông nói:”Tôi không biết,” lôi ra một tờ 5 đô la, đưa cho học giả và nằm ngủ trở lại.
CÁC CHÍNH TRỊ GIA VÀ BÁC NÔNG DÂN
Một xe buýt chở những chính trị gia đang lái xuống một con đường đồng quê thì đột nhiên chiếc xe chạy ra khỏi đường và đâm sầm vào một cây trên cánh đồng của một ông già nông dân. Ông già nông dân, sau khi thấy điều gì xảy ra, đã đi tới để xem xét. Tiếp sau đó ông đào một cái lỗ và chôn các nhà chính trị.
Một vài ngày sau, viên cảnh sát trưởng địa phương đi ra ngoài, thấy chiếc xe buýt trong vụ đâm vào thân cây, và sau đó hỏi bác nông dân:”Họ chết hết à?”
Ông lão nông dân đáp:”Ồ, một số người nói họ không chết, nhưng ông biết những chính trị gia họ nói láo như thế nào.”
MẪN TIỆP …
Người đàn ông này sắp đi ngủ thì vợ ông nói với ông rằng ông đã để sáng đèn ở nhà vườn, bà có thể thấy từ cửa sổ phòng ngủ.Sau đó ông tự nhìn quanh và thấy có vài người trong nhà vườn ăn trộm đồ. Ông gọi điện cho cảnh sát, nhưng họ nói với ông rằng không có ai trong khu vực ông để giúp đỡ, vì thế ông nói được thôi, treo máy, đếm đến 30, và gọi lại cho cảnh sát.
“Xin chào. Tôi vừa mới gọi ông một vài giây trước vì có người trong nhà vườn tôi.À, bây giờ ông không phải lo lắng về chúng bởi vì tôi vừa mới bắn tất cả chúng nó.”
Trong vòng năm phút có nửa tá xe cảnh sát đến khu vực, một đơn vị Phản ứng vũ trang.Dĩ nhiên, họ bắt quả tang những kẻ trộm đêm.
Một viên cảnh sát nói với người đàn ông này:” Tôi nghĩ ông nói rằng ông đã bắn chúng nó!”
Ông ta trả lời:”Tôi nghĩ ông nói không có ai chuẩn bị sẵn trong khu vực!”
TRẢ ĐŨA
Bill đã luôn là một tay chơi khăm. Lúc mỗi trong số những người bạn của anh ta kết hôn thì Bill chắc chắn bày ra một kiểu chơi ác để chơi họ. Bây giờ đến lượt bản thân anh ta sắp cưới, anh ta sợ sự trả đũa anh ta biết đang đến.
Đáng ngạc nhiên là lễ cưới diễn ra không có trở ngại gì. Không ai đứng lên trong lúc tạm nghỉ để đưa ra lý do “ tại sao cặp này không nên cưới nhau”. Tiệc chiêu đãi của anh ta không bị phá đám bởi những người chạy không quần áo hoặc những bom khói, và chiếc xe hơi của cặp vợ chồng phải đảm nhiệm tuần trăng mật của họ chạy hoàn hảo.
Khi cặp vợ chồng đến khách sạn và vào phòng, Bill thậm chí kiểm tra có bánh bắp nướng trên giường không (một thứ anh ta luôn ưa thích). Không có gì là bậy bạ cả, có vẻ như vậy. Hài lòng rằng mình đã đi xa vô sự, cặp vợ chồng ngã vào giường ngủ.
Khi thức dậy, hai người cảm thấy đói cồn cào, vì thế Bill gọi xuống phòng phục vụ và yêu cầu:” Tôi muốn đặt ăn sáng cho hai người.”
Vào ngay lúc ấy, một giọng nói nhẹ nhàng từ dưới gầm giường cất lên:” Làm năm luôn.”
MỘT CỰU BINH YẾU ỚT BẤT LỰC
Một viên tướng về hưu thuê một cô thư ký mới. Cô ta trẻ, dễ thương và lễ phép. Một ngày kia, trong khi đang viết những lời ông tướng đọc thì cô để ý thấy dây kéo của ông mở ra.
Khi rời phòng, cô lịch sự nói:” Ồ, à này, thưa ông, ông có biết rằng cửa doang trại của ông được mở ra?”
Ông ta không hiểu lời nhắc của cô ta, nhưng sau đó, ông ta ngẫu nhiên nhìn xuống và thấy phéc mơ tuya được mở ra. Ông ta quyết định đùa nhân viên mới.
Gọi cô ta vào văn phòng, ông hỏi: “À này, cô Jones, khi cô thấy cửa doanh trại của tôi mở, cô cũng thấy luôn một người lính đứng nghiêm chứ?”
Cô thư ký trả lời: “Tại sao không, thưa ông, nhưng tôi thấy rõ ràng một cựu binh nhỏ yếu ớt bất lực ngồi trên hai túi đồ lề … “
DỖ CON TRAI ÔNG …
Trong siêu thị có một người đàn ông đẩy một chiếc xe có một đứa bé thét rống lên. Quý ông này luôn nói đi nói lại một cách nhẹ nhàng:” Đừng bị kích động, Albert; đừng kêu thất thanh, Albert; đừng la hét, Albert; hãy bình tĩnh, Albert.”
Một bà đứng cạnh ông ta nói:” Ông nhất định phải được khen vì cố gắng để dỗ con trai ông, Albert.”
Người đàn ông nhìn bà ta và nói:”Thưa bà, tôi là Albert.”
ÔNG ĐÃ THÔNG MINH HƠN RỒI
Một khách hàng tại hàng tạp phẩm Green s Gourmet lấy làm lạ về tài mẫn tiệp vàtrí thông minh của ông chủ hàng.
“Hãy nói cho tôi biết, Green, cái gì làm cho ông quá thông minh như vậy?”
“ Tôi hẳn không chia sẻ bí quyết của tôi với bất cứ người nào,” Green đáp, hạ thấp giọng sao cho những người mua hàng khác không nghe. “Nhưng vì ông là khách hàng tốt và có lương tâm, tôi sẽ chỉ ông cách đó. Đầu cá. Ông ăn đủ đầu cá, ông sẽ thông minh chắc chắn.”
“ Ông có bán đầu cá đây không?” người khách hỏi.
“Chỉ 4 đôla mỗi cái, “ Green nói.
Người khách mua mua 3 cái. Một tuần sau, ông ta quay lại quầy hàng, than rằng đầu cá đáng tởm và ông ta không thông minh lên tí nào.
“ Ông đã ăn không đủ,” Green nói. Người khách ra về với 20 đầu cá nữa. Hai tuần sau, ông ta quay lại và lần này ông ta nổi giận thực sự.
“ Nè, Green,” ông ta nói, “ Ông bán đầu cá cho tôi 4 đôla mỗi cái trong khi tôi có thể mua 2 đôla cả con. Ông đang lừa tôi!”
“Ông xem?” Green nói. “Ông đã thông minh hơn.”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
LÝ DO
Một thị xã nhỏ nông thôn có một trong những tỉ lệ sinh cao nhất nước và hiện tượng này thu hút sự chú ý của các nhà xã hội học của đại học quốc gia.Họ viết một dự án trợ cấp; nhận một số tiền lớn; đi đến thị xã; đặt những máy điện toán; xếp đặt tinh tươm; và bắt đầu lập những bản câu hỏi và những việc cần thiết khác.
Trong khi nhóm làm việc đang bận rộn chuẩn bị sẵn sàng cho cố gắng nghiên cứu lớn của họ thì người điều khiển dự án quyết định đi đến nhà thuốc địa phương để uống một ly cà phê.Ông ta ngồi xuống cạnh quầy, kêu một ly cà phê, và trong khi ông ta uống ông ta nói với người bán dược phẩm ông ta ở đây vì mục đích gì, sau đó hỏi ông ta có ý kiến gì vì sao tỉ lệ sinh lại cao.
“Được,” người bán dược phẩm nói. “Mỗi buổi sáng lúc sáu giờ xe lửa đi ngang đây và nổi còi để băng qua. Nó đáng thức mọi người, và, đấy, lúc ấy quá trễ để ngủ lại, và quá sớm để ra khỏi giường.”
NHỮNG GIỌNG NÓI NGHE ĐƯỢC
Vào một buổi tối, một người đàn ông đi làm về và nghe một giọng nói.Giọng này cất tiếng:” Hãy bỏ nghề, bán nhà, lấy tiền, đi tới Vegas (Las Vegas – thành phố cờ bạc nổi tiếng của Mỹ – ND).”
Người đàn ông bối rối khi nghe điều này và phớt lờ nó.
Hôm sau người đàn ông đi làm về, sự việc cũng xảy ra như vậy.Giọng nói bảo anh ta:”Hãy bỏ nghề, bán nhà, lấy tiền, đi tới Vegas.”
Một lần nữa, người đàn ông phớt lờ, mặc dù anh ta băn khoăn về sự việc.
Mỗi ngày, ngày nọ sau ngày kia, người đàn ông nghe cùng một giọng nói khi anh ta đi làm về:”Hãy bỏ nghề, bán nhà, lấy tiền, đi đến Vegas.”
Mỗi lần người đàn ông nghe giọng nói, ông ta ngày càng trở nên bối rối.Cuối cùng, sau hai tuần, anh ta không chịu nổi sức ép. Anh ta thực sự bỏ nghề, bán nhà, lấy tiền và đi thẳng tới Vegas.
Vào lúc người đàn ông rời máy bay ở Vegas, giọng nói bảo anh ta:”Đi tới sòng Bally.”
Vì thế, anh ta nhảy lên tắc xi và chạy đến sòng Bally. Ngay khi anh ta vừa đặt chân xuống sòng bài, giọng nói bảo anh ta:” Hãy đến bàn rulet.”
Người đàn ông làm như anh ta được nói.Khi anh ta đến bàn rulet, giọng nói bảo anh ta:” Hãy đặt hết tiền vào số 17.”
Người đàn ông đổi tiền lấy phỉnh và đặt tất cả vào số 17 một cách lo lắng.Người quay rulet chúc anh ta may mắn và quay bánh xe rulet.
Bàn tròn xoay vòng vòng.Người đàn ông lo lắng nhìn quả cầu trong lúc nó từ từ giảm tốc độ cho tới khi nó dừng lại ở số … 21.
Giọng nói lên tiếng:”Cức thật … “
RAU HỮU CƠ
Vào một ngày nọ, đến lượt tôi chuẩn bị bữa ăn, vì thế tôi nói vợ tôi đi tới siêu thị địa phương và mua một số rau hữu cơ1.
Nàng ra về hơi thất vọng. Khi tôi hỏi nàng điều gì xảy ra thì nàng đáp:”Em không nghĩ em thích sản phẩm đó anh ạ.Em đi và nhìn quanh tìm rau hữu cơ nhưng em không thể tìm ra tí gì.Vì thế em hỏi ông nhân viên siêu thị rau hữu cơ ở đâu.
“Ông ta không biết em đang nói gì, vì thế em nói:”Những thứ rau này dành cho chồng tôi.Chúng có bị xịt những hóa chất độc hại không?”
“Và ông ta nói:”Không, thưa bà.Bà phải tự làm điều đó.””
CÔNG TY NÀO?
Một giáo sư đang giảng bài về những khẩu hiệu công ty trong một lớp cao đẳng về quảng cáo và marketing.
“Joe,” ông hỏi, “công ty nào có khẩu hiệu “Đi bay trên những bầu trời thân thiện?”
“ United.” Joe trả lời
“Brenda, em có thể cho thầy biết công ty nào có khẩu hiệu “Đừng rời khỏi nhà mà không mang theo cái đó.”
Brenda trả lời đúng công ty thẻ tín dụng mà không có khó khăn gì.
Bây giờ, John, cho tôi biết công ty nào dùng khẩu hiệu “Hãy làm điều đó”?”
Và John trả lời:”Má.”
THUẾ
Một người khách từ Hà lan đang tán gẫu với một người bạn Mỹ và giải thích một cách bỡn cợt về màu đỏ, trắng và xanh trên cờ Hà lan.
“Cờ chúng tôi tượng trưng cho thuế chúng tôi,” anh ta nói.Chúng tôi đỏ mặt khi nói về thuế, trắng bệch mặt khi nhận hóa đơn thuế và xanh mặt khi trả tiền thuế.”
“Chúng tôi cũng vậy,” người Mỹ nói, “thêm vào đó, chỉ có chúng tôi thấy những ngôi sao.”
ĐIỆN THOẠI BÁO THỨC
Một buổi tối tại một motel1, tôi dặn một cuộc gọi báo thức lúc 6:00 sáng. Sáng hôm sau, tôi thức dậy trước 6:00, nhưng điện thoại không reo cho đến 6:30.
“Xin chào,” một người đàn ông trẻ ngượng ngùng nói.”Đây là điện thoại báo thức của ông.”
Bực mình, tôi quyết định nói với nhân viên khách sạn. “Các ông được báo là sẽ gọi tôi lúc 6:00 sáng!” tôi than phiền.”Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi có một thương vụ một triệu đô la hoàn tất sáng nay, và sơ suất của các ông làm tôi lỡ việc?”
“Sao, thưa ông,” viên thư ký nhanh miệng trả lời,” nếu ông có một thương vụ một triệu đô la để hoàn tất, ông hẳn đã không ở trong motel này!”
Một thị xã nhỏ nông thôn có một trong những tỉ lệ sinh cao nhất nước và hiện tượng này thu hút sự chú ý của các nhà xã hội học của đại học quốc gia.Họ viết một dự án trợ cấp; nhận một số tiền lớn; đi đến thị xã; đặt những máy điện toán; xếp đặt tinh tươm; và bắt đầu lập những bản câu hỏi và những việc cần thiết khác.
Trong khi nhóm làm việc đang bận rộn chuẩn bị sẵn sàng cho cố gắng nghiên cứu lớn của họ thì người điều khiển dự án quyết định đi đến nhà thuốc địa phương để uống một ly cà phê.Ông ta ngồi xuống cạnh quầy, kêu một ly cà phê, và trong khi ông ta uống ông ta nói với người bán dược phẩm ông ta ở đây vì mục đích gì, sau đó hỏi ông ta có ý kiến gì vì sao tỉ lệ sinh lại cao.
“Được,” người bán dược phẩm nói. “Mỗi buổi sáng lúc sáu giờ xe lửa đi ngang đây và nổi còi để băng qua. Nó đáng thức mọi người, và, đấy, lúc ấy quá trễ để ngủ lại, và quá sớm để ra khỏi giường.”
NHỮNG GIỌNG NÓI NGHE ĐƯỢC
Vào một buổi tối, một người đàn ông đi làm về và nghe một giọng nói.Giọng này cất tiếng:” Hãy bỏ nghề, bán nhà, lấy tiền, đi tới Vegas (Las Vegas – thành phố cờ bạc nổi tiếng của Mỹ – ND).”
Người đàn ông bối rối khi nghe điều này và phớt lờ nó.
Hôm sau người đàn ông đi làm về, sự việc cũng xảy ra như vậy.Giọng nói bảo anh ta:”Hãy bỏ nghề, bán nhà, lấy tiền, đi tới Vegas.”
Một lần nữa, người đàn ông phớt lờ, mặc dù anh ta băn khoăn về sự việc.
Mỗi ngày, ngày nọ sau ngày kia, người đàn ông nghe cùng một giọng nói khi anh ta đi làm về:”Hãy bỏ nghề, bán nhà, lấy tiền, đi đến Vegas.”
Mỗi lần người đàn ông nghe giọng nói, ông ta ngày càng trở nên bối rối.Cuối cùng, sau hai tuần, anh ta không chịu nổi sức ép. Anh ta thực sự bỏ nghề, bán nhà, lấy tiền và đi thẳng tới Vegas.
Vào lúc người đàn ông rời máy bay ở Vegas, giọng nói bảo anh ta:”Đi tới sòng Bally.”
Vì thế, anh ta nhảy lên tắc xi và chạy đến sòng Bally. Ngay khi anh ta vừa đặt chân xuống sòng bài, giọng nói bảo anh ta:” Hãy đến bàn rulet.”
Người đàn ông làm như anh ta được nói.Khi anh ta đến bàn rulet, giọng nói bảo anh ta:” Hãy đặt hết tiền vào số 17.”
Người đàn ông đổi tiền lấy phỉnh và đặt tất cả vào số 17 một cách lo lắng.Người quay rulet chúc anh ta may mắn và quay bánh xe rulet.
Bàn tròn xoay vòng vòng.Người đàn ông lo lắng nhìn quả cầu trong lúc nó từ từ giảm tốc độ cho tới khi nó dừng lại ở số … 21.
Giọng nói lên tiếng:”Cức thật … “
RAU HỮU CƠ
Vào một ngày nọ, đến lượt tôi chuẩn bị bữa ăn, vì thế tôi nói vợ tôi đi tới siêu thị địa phương và mua một số rau hữu cơ1.
Nàng ra về hơi thất vọng. Khi tôi hỏi nàng điều gì xảy ra thì nàng đáp:”Em không nghĩ em thích sản phẩm đó anh ạ.Em đi và nhìn quanh tìm rau hữu cơ nhưng em không thể tìm ra tí gì.Vì thế em hỏi ông nhân viên siêu thị rau hữu cơ ở đâu.
“Ông ta không biết em đang nói gì, vì thế em nói:”Những thứ rau này dành cho chồng tôi.Chúng có bị xịt những hóa chất độc hại không?”
“Và ông ta nói:”Không, thưa bà.Bà phải tự làm điều đó.””
CÔNG TY NÀO?
Một giáo sư đang giảng bài về những khẩu hiệu công ty trong một lớp cao đẳng về quảng cáo và marketing.
“Joe,” ông hỏi, “công ty nào có khẩu hiệu “Đi bay trên những bầu trời thân thiện?”
“ United.” Joe trả lời
“Brenda, em có thể cho thầy biết công ty nào có khẩu hiệu “Đừng rời khỏi nhà mà không mang theo cái đó.”
Brenda trả lời đúng công ty thẻ tín dụng mà không có khó khăn gì.
Bây giờ, John, cho tôi biết công ty nào dùng khẩu hiệu “Hãy làm điều đó”?”
Và John trả lời:”Má.”
THUẾ
Một người khách từ Hà lan đang tán gẫu với một người bạn Mỹ và giải thích một cách bỡn cợt về màu đỏ, trắng và xanh trên cờ Hà lan.
“Cờ chúng tôi tượng trưng cho thuế chúng tôi,” anh ta nói.Chúng tôi đỏ mặt khi nói về thuế, trắng bệch mặt khi nhận hóa đơn thuế và xanh mặt khi trả tiền thuế.”
“Chúng tôi cũng vậy,” người Mỹ nói, “thêm vào đó, chỉ có chúng tôi thấy những ngôi sao.”
ĐIỆN THOẠI BÁO THỨC
Một buổi tối tại một motel1, tôi dặn một cuộc gọi báo thức lúc 6:00 sáng. Sáng hôm sau, tôi thức dậy trước 6:00, nhưng điện thoại không reo cho đến 6:30.
“Xin chào,” một người đàn ông trẻ ngượng ngùng nói.”Đây là điện thoại báo thức của ông.”
Bực mình, tôi quyết định nói với nhân viên khách sạn. “Các ông được báo là sẽ gọi tôi lúc 6:00 sáng!” tôi than phiền.”Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi có một thương vụ một triệu đô la hoàn tất sáng nay, và sơ suất của các ông làm tôi lỡ việc?”
“Sao, thưa ông,” viên thư ký nhanh miệng trả lời,” nếu ông có một thương vụ một triệu đô la để hoàn tất, ông hẳn đã không ở trong motel này!”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
MỘT CÂU CHUYỆN VỀ MARK TWAIN
[Được cho là một câu chuyện có thật … ]
James McNeill Whistler (người có bức tranh nổi tiếng nhất được biết rộng rãi dưới tên gọi “Mẹ của Whistler”) được kể lại là đã cho Mark Twain xem một bức tranh vừa hoàn tất.
Twain thận trọng nhìn vào bức tranh từ nhiều góc độ và tầm nhìn khác nhau trong lúc Whistler kiên nhẫn chờ nghe nhận xét.
Cuối cùng, Twain cúi người và làm một động tác xóa bằng tay, nói:”Tôi sẽ xóa đám mây đó nếu tôi là anh.”
Whistlet thét to đau đớn:”Cẩn thận! Bức tranh vẫn còn ướt.”
“Không sao đâu,” Twain nói điềm nhiên, “Tôi đang mang găng tay.”
ĐÓ SẼ LÀ DÁNG VẺ CỦA ÔNG
Khi tôi đi thay mới bằng lái xe của tôi thì văn phòng mô tô-xe cộ chật ních. Dòng người đi từng bước trong gần một giờ cho đến khi người đàn ông phía trên tôi cuối cùng lấy bằng của ông ta.
Ông ta xem xét kỹ tấm hình của mình trong một lúc và nhận xét với viên thư ký:” Tôi đã đứng xếp hàng quá lâu, cuối cùng tôi trông có vẻ khá cáu kỉnh trong tấm hình này.”
Viên thư ký nhìn kỹ bức tranh và trấn an ông ta :” Không sao đâu. Dù sao đi nữa đó sẽ là dáng vẻ của ông khi cảnh sát dẫn ông đi.”
NGHĨ VỀ BIA
Nghĩ về điều này đặc biệt thích hợp với tôi và những buổi chiều thứ tư …
Thỉnh thoảng khi tôi nghĩ lại về tất cả số bia tôi uống, tôi cảm thấy xấu hổ.
Sau đó tôi nhìn vào cái ly và nghĩ về những công nhân trong nhà máy bia và tất cả những hy vọng và mơ ước của họ.
Nếu tôi đã không uống bia này, họ có thể đã bị thất nghiệp và những ước mơ của họ đã bị tan vỡ. Sau đó tôi tự nhủ:” Tốt hơn tôi uống bia này và để giấc mơ họ thành sự thật hơn là ích kỷ và lo nghĩ về thanh danh của tôi.”
LÀM ĂN VÀ CÂU CÁ
Một ngày kia, một người câu cá đang nằm trên một bãi biển đẹp với một cần câu cắm trên cát. Ông ta đang hưởng cái ấm áp của mặt trời chiều và sự chờ đợi bắt một con cá.
Vào lúc đó, một thương gia đi xuống bãi biển, cố gắng làm dịu đi phần nào cơn stress của ngày làm việc. Ông ta chú ý thấy người đàn ông câu cá ngồi trên bãi biển và quyết định tìm ra tại sao người câu cá này đi câu cá thay vì làm việc chăm chỉ hơn để kiếm sống cho bản thân ông ta và gia đình.
“Ông sẽ không bắt được con cá nào theo kiểu đó,” thương gia nói với người câu cá, “ông nên làm việc hơn là nằm trên bãi biển!”
Người câu cá nhìn lên thương gia, mỉm cười đáp:”Và phần thưởng của tôi là gì?”
“À, ông sẽ có được những tấm lưới lớn hơn và bắt nhiều cá hơn!” là câu trả lời của thương gia.
“Và sau đó phần thưởng của tôi là gì?” người câu cá hỏi trong khi vẫn mỉm cười.
Thương gia đáp:”Ông sẽ làm ra tiền và ông sẽ có thể mua được một chiếc tàu, sau đó kết quả là bắt nhiều cá hơn nữa!” “Và sau đó phần thưởng của tôi là gì?” người câu cá lại hỏi.
Thương gia bắt đầu hơi bực mình với những câu hỏi của người câu cá. “Ông có thể mua chiếc tàu lớn hơn, và thuê một số người làm việc cho ông!” ông ta nói.
“Và sau đó phần thưởng của tôi là gì?” người câu cá lặp lại.
Thương gia trở nên giận dữ.”Ông không hiểu sao? Ông có thể xây dựng một đoàn tàu, chạy khắp thế giới, và để tất cả những người làm công của ông bắt cá cho ông!”
Một lần nữa người câu cá hỏi:”Và sau đó phần thưởng của tôi là gì?”
Thương gia đỏ mặt giận dữ và thét vào mặt người câu cá:” Ông không hiểu rằng ông sẽ trở nên rất giàu có đến nỗi ông sẽ không bao giờ phải làm việc kiếm sống nữa! Ông có thể dùng những ngày còn lại ngồi trên bãi biển này, ngắm hoàng hôn. Ông sẽ không lo lắng gì trong thế giới này!”
Vẫn mỉm cười, người đàn ông câu cá nhìn lên và nói:”Và ông nghĩ gì về việc tôi đang làm lúc này?”
ANH TA ĐÃ HIỂU GÌ?
Hai phụ nữ Mỹ ở lại tại một khách sạn ở Lisbon muốn một cái ghế nữa trong phòng họ. Người phục vụ trả lời điện thoại không hiểu tiếng Anh.Một trong hai phụ nữ chỉ vào chiếc ghế duy nhất trong phòng, sau đó cố “diễn kịch câm”, tự ngồi vào một chiếc ghế tưởng tượng.
Với một nụ cười hiểu biết, người phục vụ cúi chào và ra hiệu cho cô ta đi theo anh ta.Tới cuối hành lang, anh ta dừng lại, mỉm cười, và cuối chào lần nữa, và hoan hỉ chỉ vào cánh cửa phòng vệ sinh nữ.
NGƯỜI BÁN HOA LÀM GIẢM CƠN GIẬN DỮ CỦA THƯƠNG GIA NHƯ THẾ NÀO?
Một thương gia mở cửa hàng và những người bạn của ông chủ muốn gửi hoa trong dịp này.Hoa được đưa tới điểm kinh doanh mới và ông chủ đọc tấm cạc. Trong đó viết:” Yên nghỉ trong tĩnh lặng.” Ông chủ nổi giận và gọi người bán hoa tới để than phiền.Ông ta cho người bán hoa biết một cách quả quyết là ông ta giận dữ như thế nào về cái lỗi rành rành kia.
Người bán hoa khôn ngoan làm giảm cơn giận của người đàn ông khi cô ta điềm tĩnh nói:”Thưa ông, tôi thật sự lấy làm tiếc về sai sót này, nhưng chỉ cần tưởng tượng điều này … ở nơi nào đó có một đám tang diễn ra hôm nay, và họ nhận vòng hoa với dòng chữ :”Chúc mừng địa điểm mới của bạn!”
SINH VIÊN VÀ CÁCH HỌ NÓI “GOOD MORNING”
Khi tôi lần bắt đầu đại học, thầy trưởng khoa bước vào và nói:”Xin chào” với tất cả chúng tôi. Khi chúng tôi lặp lại lời ấy với thầy, thầy trả lời:”A, các bạn là những tân sinh viên.”
“Thầy giải thích:”Khi bạn bước vào và nói xin chào, và sinh viên nói xin chào trở lại thì đó là sinh viên mới. Khi họ đặt những tờ báo của họ xuống và lật sách thì đó là sinh viên năm hai. Khi họ nhìn lên sao cho có thể nhìn thấy giảng viên qua đầu những tờ báo của họ thì đó là sinh viên năm áp chót. Khi họ đặt chân lên bàn và vẫn tiếp tục đọc thì đó là sinh viên năm cuối.”
“Khi bạn bước vào và nói xin chào, và họ viết xuống thì đó là sinh viên tốt nghiệp.”
[Được cho là một câu chuyện có thật … ]
James McNeill Whistler (người có bức tranh nổi tiếng nhất được biết rộng rãi dưới tên gọi “Mẹ của Whistler”) được kể lại là đã cho Mark Twain xem một bức tranh vừa hoàn tất.
Twain thận trọng nhìn vào bức tranh từ nhiều góc độ và tầm nhìn khác nhau trong lúc Whistler kiên nhẫn chờ nghe nhận xét.
Cuối cùng, Twain cúi người và làm một động tác xóa bằng tay, nói:”Tôi sẽ xóa đám mây đó nếu tôi là anh.”
Whistlet thét to đau đớn:”Cẩn thận! Bức tranh vẫn còn ướt.”
“Không sao đâu,” Twain nói điềm nhiên, “Tôi đang mang găng tay.”
ĐÓ SẼ LÀ DÁNG VẺ CỦA ÔNG
Khi tôi đi thay mới bằng lái xe của tôi thì văn phòng mô tô-xe cộ chật ních. Dòng người đi từng bước trong gần một giờ cho đến khi người đàn ông phía trên tôi cuối cùng lấy bằng của ông ta.
Ông ta xem xét kỹ tấm hình của mình trong một lúc và nhận xét với viên thư ký:” Tôi đã đứng xếp hàng quá lâu, cuối cùng tôi trông có vẻ khá cáu kỉnh trong tấm hình này.”
Viên thư ký nhìn kỹ bức tranh và trấn an ông ta :” Không sao đâu. Dù sao đi nữa đó sẽ là dáng vẻ của ông khi cảnh sát dẫn ông đi.”
NGHĨ VỀ BIA
Nghĩ về điều này đặc biệt thích hợp với tôi và những buổi chiều thứ tư …
Thỉnh thoảng khi tôi nghĩ lại về tất cả số bia tôi uống, tôi cảm thấy xấu hổ.
Sau đó tôi nhìn vào cái ly và nghĩ về những công nhân trong nhà máy bia và tất cả những hy vọng và mơ ước của họ.
Nếu tôi đã không uống bia này, họ có thể đã bị thất nghiệp và những ước mơ của họ đã bị tan vỡ. Sau đó tôi tự nhủ:” Tốt hơn tôi uống bia này và để giấc mơ họ thành sự thật hơn là ích kỷ và lo nghĩ về thanh danh của tôi.”
LÀM ĂN VÀ CÂU CÁ
Một ngày kia, một người câu cá đang nằm trên một bãi biển đẹp với một cần câu cắm trên cát. Ông ta đang hưởng cái ấm áp của mặt trời chiều và sự chờ đợi bắt một con cá.
Vào lúc đó, một thương gia đi xuống bãi biển, cố gắng làm dịu đi phần nào cơn stress của ngày làm việc. Ông ta chú ý thấy người đàn ông câu cá ngồi trên bãi biển và quyết định tìm ra tại sao người câu cá này đi câu cá thay vì làm việc chăm chỉ hơn để kiếm sống cho bản thân ông ta và gia đình.
“Ông sẽ không bắt được con cá nào theo kiểu đó,” thương gia nói với người câu cá, “ông nên làm việc hơn là nằm trên bãi biển!”
Người câu cá nhìn lên thương gia, mỉm cười đáp:”Và phần thưởng của tôi là gì?”
“À, ông sẽ có được những tấm lưới lớn hơn và bắt nhiều cá hơn!” là câu trả lời của thương gia.
“Và sau đó phần thưởng của tôi là gì?” người câu cá hỏi trong khi vẫn mỉm cười.
Thương gia đáp:”Ông sẽ làm ra tiền và ông sẽ có thể mua được một chiếc tàu, sau đó kết quả là bắt nhiều cá hơn nữa!” “Và sau đó phần thưởng của tôi là gì?” người câu cá lại hỏi.
Thương gia bắt đầu hơi bực mình với những câu hỏi của người câu cá. “Ông có thể mua chiếc tàu lớn hơn, và thuê một số người làm việc cho ông!” ông ta nói.
“Và sau đó phần thưởng của tôi là gì?” người câu cá lặp lại.
Thương gia trở nên giận dữ.”Ông không hiểu sao? Ông có thể xây dựng một đoàn tàu, chạy khắp thế giới, và để tất cả những người làm công của ông bắt cá cho ông!”
Một lần nữa người câu cá hỏi:”Và sau đó phần thưởng của tôi là gì?”
Thương gia đỏ mặt giận dữ và thét vào mặt người câu cá:” Ông không hiểu rằng ông sẽ trở nên rất giàu có đến nỗi ông sẽ không bao giờ phải làm việc kiếm sống nữa! Ông có thể dùng những ngày còn lại ngồi trên bãi biển này, ngắm hoàng hôn. Ông sẽ không lo lắng gì trong thế giới này!”
Vẫn mỉm cười, người đàn ông câu cá nhìn lên và nói:”Và ông nghĩ gì về việc tôi đang làm lúc này?”
ANH TA ĐÃ HIỂU GÌ?
Hai phụ nữ Mỹ ở lại tại một khách sạn ở Lisbon muốn một cái ghế nữa trong phòng họ. Người phục vụ trả lời điện thoại không hiểu tiếng Anh.Một trong hai phụ nữ chỉ vào chiếc ghế duy nhất trong phòng, sau đó cố “diễn kịch câm”, tự ngồi vào một chiếc ghế tưởng tượng.
Với một nụ cười hiểu biết, người phục vụ cúi chào và ra hiệu cho cô ta đi theo anh ta.Tới cuối hành lang, anh ta dừng lại, mỉm cười, và cuối chào lần nữa, và hoan hỉ chỉ vào cánh cửa phòng vệ sinh nữ.
NGƯỜI BÁN HOA LÀM GIẢM CƠN GIẬN DỮ CỦA THƯƠNG GIA NHƯ THẾ NÀO?
Một thương gia mở cửa hàng và những người bạn của ông chủ muốn gửi hoa trong dịp này.Hoa được đưa tới điểm kinh doanh mới và ông chủ đọc tấm cạc. Trong đó viết:” Yên nghỉ trong tĩnh lặng.” Ông chủ nổi giận và gọi người bán hoa tới để than phiền.Ông ta cho người bán hoa biết một cách quả quyết là ông ta giận dữ như thế nào về cái lỗi rành rành kia.
Người bán hoa khôn ngoan làm giảm cơn giận của người đàn ông khi cô ta điềm tĩnh nói:”Thưa ông, tôi thật sự lấy làm tiếc về sai sót này, nhưng chỉ cần tưởng tượng điều này … ở nơi nào đó có một đám tang diễn ra hôm nay, và họ nhận vòng hoa với dòng chữ :”Chúc mừng địa điểm mới của bạn!”
SINH VIÊN VÀ CÁCH HỌ NÓI “GOOD MORNING”
Khi tôi lần bắt đầu đại học, thầy trưởng khoa bước vào và nói:”Xin chào” với tất cả chúng tôi. Khi chúng tôi lặp lại lời ấy với thầy, thầy trả lời:”A, các bạn là những tân sinh viên.”
“Thầy giải thích:”Khi bạn bước vào và nói xin chào, và sinh viên nói xin chào trở lại thì đó là sinh viên mới. Khi họ đặt những tờ báo của họ xuống và lật sách thì đó là sinh viên năm hai. Khi họ nhìn lên sao cho có thể nhìn thấy giảng viên qua đầu những tờ báo của họ thì đó là sinh viên năm áp chót. Khi họ đặt chân lên bàn và vẫn tiếp tục đọc thì đó là sinh viên năm cuối.”
“Khi bạn bước vào và nói xin chào, và họ viết xuống thì đó là sinh viên tốt nghiệp.”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
AI NGẠC NHIÊN?
Người cha, vào một đêm kia đi qua thành phố đại học của con trai nhân chuyến đi làm ăn, nghĩ rằng ông ta sẽ gây một lần ghé thăm ngạc nhiên đối với con trai.
Đến nhà hội nam sinh viên đại học, ông ta gõ cửa.Sau một vài phút, một giọng ngái ngủ vọng xuống từ cửa sổ tầng hai. “Chú muốn …uốn… gì?”
“Jimmy Duncan có ở đây không?” người cha hỏi.
“Dạ có!” vẫn giọng đó trả lời.”Hãy quăng nó xuống hè trước rồi tụi cháu sẽ lo cho nó sáng mai.”
TÔI E RẰNG …
Một quý ông bề ngoài cường tráng ăn một bữa ngon lành trong một nhà hàng đắt tiền và tráng miệng với một vài ly rượu Napoleon, sau đó ông ta gọi người quản lý.”Ông có nhớ không,” ông ta hỏi một cách thân mật, “sao đó một năm trước đây, tôi dùng chỉ một bữa ăn như thế này ở đây và sau đó, vì tôi không thể trả tiền, ông đã quăng tôi vào rãnh nước như một tên ăn mày thường thấy?”
“Tôi rất lấy làm buồn thưa ông,” viên quản lý hối hận bắt đầu.
“Ồ, không sao hết.” khách nói, “nhưng tôi e rằng tôi sẽ phải làm phiền ông lần nữa…”
HÃY VIẾT DỄ ĐỌC HƠN!
Một giáo viên tiếng Anh thường viết một ít ghi chú trên các bài luận của học sinh. Một buổi tôí cô ta làm việc trễ, và trong khi thời gian trôi qua, chữ viết của cô ta dần tháu đi.
Hôm sau một sinh viên đi gặp cô ta sau giờ học với bài luận cô ta đã sửa.”Em không thể đọc được lời nhận xét cô đã viết trên bài em.”
Cô giáo cầm bài viết, và sau khi nhìn qua trong một phút ngượng ngùng trả lời:”Dòng chữ viết rằng em cần phải viết dễ đọc hơn!”
TẠI SAO TA BỊ TÁT VÀO MẶT?
Một bà lão, một phụ nữ trẻ, và một người đàn ông người Anh, và một người đàn ông Ai-len đang đi trong cùng một ngăn của một chuyến xe lửa băng qua miền đồng quê nước Anh. Mỗi người trong số họ đều không quan tâm đến ba người kia.
Đột nhiên, xe lửa đi vào một đường hầm, và ngăn xe lửa trở nên tối đen như mực. Từ trong bóng tối bỗng vọng ra âm thanh của một nụ hôn, sau đó tiếng động của một cái tát.
Con tàu rời đường hầm, và những nhà du hành làm như không có gì xảy ra.
Tuy vậy, bà lão tự nghĩ:” Nhìn người phụ nữ trẻ kia ngồi cạnh ta, làm như không có gì xảy ra. TA BIẾT người đàn ông Aêng lê kia đã hôn cô ta.”
Người phụ nữ trẻ tự nghĩ:”Tại sao người đàn ông Ai-len lại hôn một bà lão?”
Người đàn ông Aêng lê tự nghĩ:”Ta không làm gì cả!Tại sao ta bị tát vào mặt?”
Và người Ai-len tự nghĩ:” Làm sao mi thích điều đó được? Ta hôn mu bàn tay ta, tát vào mặt gã Aêng lê và chuồn đi!”
NHỮNG KIỂU ÁO NGỰC
Một người đàn ông đi vào gian phụ nữ của một cửa hàng và nói với người bán hàng ông ta muốn mua một áo ngực cho vợ.
“Kiểu áo ngực nào?” người bán hàng hỏi.
“Kiểu?” người đàn ông hỏi. “Có nhiều hơn một kiểu?”
“Có ba kiểu.” người đàn ông trả lời. “Kiểu Thiên Chúa Giáo, kiểu Đội Quân Cứu Tế, và kiểu giáo phái Baptist. Ông cần kiểu nào?”
Vẫn còn lúng túng, người đàn ông hỏi:”Chúng khác nhau như thế nào?”
Người bán hàng trả lời:”Thực sự rất dễ. Kiểu Thiên Chúa Giáo cổ vũ cho những đám đông, kiểu Đội Quân Cứu Tế nâng cao những cái xệ xuống và kiểu giáo phái Baptist làm cho những cái bình thường hóa quan trọng.”
MỘT CUỘC TRANH CÃI
Trong bữa tiệc láng giềng, tôi tranh cãi với một người láng giềng Van về đời sống chính trị tranh cử tổng thống. Cuối cùng anh ta hỏi tôi vì sao tôi là một đảng viên trung thành của đảng Cộng hòa như vậy.
Tôi nói với anh ta rằng cha tôi và ông nội tôi là những người Cộng Hòa trước tôi và rằng tôi tiếp tục truyền thống gia đình.
“Thế à?” người hàng xóm cáu tiết nói. “Nếu cha bạn và ông nội bạn là những tên trộm ngựa thì sao?”
“À…” tôi đáp, “tôi cho là tôi sẽ trở thành một người Dân chủ như ông.”
ĐỔI HƯỚNG TÀU CHẠY
Đây là bản ghi một đoạn đối thoại vô tuyến điện CÓ THỰC của một tàu hải quân Mỹ và nhà chức trách Canađa ở ngoài bờ biển Newfoundland vào tháng 10 – 1995.Đoạn đối thoại vô tuyến điện được tư lệnh tác chiến hải quân đưa ra vào 10 – 10 – 95.
Người Canađa:” Xin hãy chuyển hướng đi 15 độ phía nam để tránh một vụ va chạm.
Người Mỹ:Đề nghị các ông chuyển hướng tàu 15 độ phía bắc để tránh một vụ va chạm.
Người Canađa: Phản đối. Các ông sẽ phải chuyển hướng tàu 15 độ phía nam để tránh một vụ va chạm.
Người Mỹ:Đây là thuyền trưởng tàu Hải quân Mỹ. Tôi nhắc lại:Hãy chuyển hướng tàu CỦA CÁC ÔNG.
Người Canađa: Không. Tôi nhắc lại:Các ông hãy chuyển hướng tàu CỦA CÁC ÔNG.
Người Mỹ: ĐÂY LÀ HÀNG KHÔNG MẪU HẠM USS LINCOLN, CHIẾC TÀU LỚN THỨ HAI CỦA HẠM ĐỘI ATLANTIC CỦA MỸ. CHÚNG TÔI ĐƯỢC HỘ TỐNG BỞI BA TÀU KHU HẠM, BA TUẦN DƯƠNG HẠM VÀ NHIỀU TÀU LỚN HỘ TỐNG. TÔI YÊU CẦU CÁC ÔNG ĐỔI HƯỚNG TÀU 15 ĐỘ PHÍA BẮC, TÔI NHẮC LẠI 15 ĐỘ PHÍA BẮC, HOẶC KHÔNG THÌ NHỮNG BIỆN PHÁP ĐÁNH TRẢ SẼ ĐƯỢC THỰC HIỆN ĐỂ BẢO ĐẢM AN TOÀN CHO CHIẾC TÀU NÀY.
Người Canađa: Đây là một hải đăng, người gọi ạ!
Người cha, vào một đêm kia đi qua thành phố đại học của con trai nhân chuyến đi làm ăn, nghĩ rằng ông ta sẽ gây một lần ghé thăm ngạc nhiên đối với con trai.
Đến nhà hội nam sinh viên đại học, ông ta gõ cửa.Sau một vài phút, một giọng ngái ngủ vọng xuống từ cửa sổ tầng hai. “Chú muốn …uốn… gì?”
“Jimmy Duncan có ở đây không?” người cha hỏi.
“Dạ có!” vẫn giọng đó trả lời.”Hãy quăng nó xuống hè trước rồi tụi cháu sẽ lo cho nó sáng mai.”
TÔI E RẰNG …
Một quý ông bề ngoài cường tráng ăn một bữa ngon lành trong một nhà hàng đắt tiền và tráng miệng với một vài ly rượu Napoleon, sau đó ông ta gọi người quản lý.”Ông có nhớ không,” ông ta hỏi một cách thân mật, “sao đó một năm trước đây, tôi dùng chỉ một bữa ăn như thế này ở đây và sau đó, vì tôi không thể trả tiền, ông đã quăng tôi vào rãnh nước như một tên ăn mày thường thấy?”
“Tôi rất lấy làm buồn thưa ông,” viên quản lý hối hận bắt đầu.
“Ồ, không sao hết.” khách nói, “nhưng tôi e rằng tôi sẽ phải làm phiền ông lần nữa…”
HÃY VIẾT DỄ ĐỌC HƠN!
Một giáo viên tiếng Anh thường viết một ít ghi chú trên các bài luận của học sinh. Một buổi tôí cô ta làm việc trễ, và trong khi thời gian trôi qua, chữ viết của cô ta dần tháu đi.
Hôm sau một sinh viên đi gặp cô ta sau giờ học với bài luận cô ta đã sửa.”Em không thể đọc được lời nhận xét cô đã viết trên bài em.”
Cô giáo cầm bài viết, và sau khi nhìn qua trong một phút ngượng ngùng trả lời:”Dòng chữ viết rằng em cần phải viết dễ đọc hơn!”
TẠI SAO TA BỊ TÁT VÀO MẶT?
Một bà lão, một phụ nữ trẻ, và một người đàn ông người Anh, và một người đàn ông Ai-len đang đi trong cùng một ngăn của một chuyến xe lửa băng qua miền đồng quê nước Anh. Mỗi người trong số họ đều không quan tâm đến ba người kia.
Đột nhiên, xe lửa đi vào một đường hầm, và ngăn xe lửa trở nên tối đen như mực. Từ trong bóng tối bỗng vọng ra âm thanh của một nụ hôn, sau đó tiếng động của một cái tát.
Con tàu rời đường hầm, và những nhà du hành làm như không có gì xảy ra.
Tuy vậy, bà lão tự nghĩ:” Nhìn người phụ nữ trẻ kia ngồi cạnh ta, làm như không có gì xảy ra. TA BIẾT người đàn ông Aêng lê kia đã hôn cô ta.”
Người phụ nữ trẻ tự nghĩ:”Tại sao người đàn ông Ai-len lại hôn một bà lão?”
Người đàn ông Aêng lê tự nghĩ:”Ta không làm gì cả!Tại sao ta bị tát vào mặt?”
Và người Ai-len tự nghĩ:” Làm sao mi thích điều đó được? Ta hôn mu bàn tay ta, tát vào mặt gã Aêng lê và chuồn đi!”
NHỮNG KIỂU ÁO NGỰC
Một người đàn ông đi vào gian phụ nữ của một cửa hàng và nói với người bán hàng ông ta muốn mua một áo ngực cho vợ.
“Kiểu áo ngực nào?” người bán hàng hỏi.
“Kiểu?” người đàn ông hỏi. “Có nhiều hơn một kiểu?”
“Có ba kiểu.” người đàn ông trả lời. “Kiểu Thiên Chúa Giáo, kiểu Đội Quân Cứu Tế, và kiểu giáo phái Baptist. Ông cần kiểu nào?”
Vẫn còn lúng túng, người đàn ông hỏi:”Chúng khác nhau như thế nào?”
Người bán hàng trả lời:”Thực sự rất dễ. Kiểu Thiên Chúa Giáo cổ vũ cho những đám đông, kiểu Đội Quân Cứu Tế nâng cao những cái xệ xuống và kiểu giáo phái Baptist làm cho những cái bình thường hóa quan trọng.”
MỘT CUỘC TRANH CÃI
Trong bữa tiệc láng giềng, tôi tranh cãi với một người láng giềng Van về đời sống chính trị tranh cử tổng thống. Cuối cùng anh ta hỏi tôi vì sao tôi là một đảng viên trung thành của đảng Cộng hòa như vậy.
Tôi nói với anh ta rằng cha tôi và ông nội tôi là những người Cộng Hòa trước tôi và rằng tôi tiếp tục truyền thống gia đình.
“Thế à?” người hàng xóm cáu tiết nói. “Nếu cha bạn và ông nội bạn là những tên trộm ngựa thì sao?”
“À…” tôi đáp, “tôi cho là tôi sẽ trở thành một người Dân chủ như ông.”
ĐỔI HƯỚNG TÀU CHẠY
Đây là bản ghi một đoạn đối thoại vô tuyến điện CÓ THỰC của một tàu hải quân Mỹ và nhà chức trách Canađa ở ngoài bờ biển Newfoundland vào tháng 10 – 1995.Đoạn đối thoại vô tuyến điện được tư lệnh tác chiến hải quân đưa ra vào 10 – 10 – 95.
Người Canađa:” Xin hãy chuyển hướng đi 15 độ phía nam để tránh một vụ va chạm.
Người Mỹ:Đề nghị các ông chuyển hướng tàu 15 độ phía bắc để tránh một vụ va chạm.
Người Canađa: Phản đối. Các ông sẽ phải chuyển hướng tàu 15 độ phía nam để tránh một vụ va chạm.
Người Mỹ:Đây là thuyền trưởng tàu Hải quân Mỹ. Tôi nhắc lại:Hãy chuyển hướng tàu CỦA CÁC ÔNG.
Người Canađa: Không. Tôi nhắc lại:Các ông hãy chuyển hướng tàu CỦA CÁC ÔNG.
Người Mỹ: ĐÂY LÀ HÀNG KHÔNG MẪU HẠM USS LINCOLN, CHIẾC TÀU LỚN THỨ HAI CỦA HẠM ĐỘI ATLANTIC CỦA MỸ. CHÚNG TÔI ĐƯỢC HỘ TỐNG BỞI BA TÀU KHU HẠM, BA TUẦN DƯƠNG HẠM VÀ NHIỀU TÀU LỚN HỘ TỐNG. TÔI YÊU CẦU CÁC ÔNG ĐỔI HƯỚNG TÀU 15 ĐỘ PHÍA BẮC, TÔI NHẮC LẠI 15 ĐỘ PHÍA BẮC, HOẶC KHÔNG THÌ NHỮNG BIỆN PHÁP ĐÁNH TRẢ SẼ ĐƯỢC THỰC HIỆN ĐỂ BẢO ĐẢM AN TOÀN CHO CHIẾC TÀU NÀY.
Người Canađa: Đây là một hải đăng, người gọi ạ!
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
MỘT BỨC TRANH
Trong một cuộc triển lãm nghệ thuật hiện đại ở một viện bảo tàng, một họa sĩ đang giải thích một bức tranh đang trưng bày.Anh ta chỉ tay vào bức vẽ hoàn toàn đen và nói “Đây là con bò đang ăn cỏ.”
“À, cỏ đâu ?” một vị khách đặc biệt bối rối hỏi.
“Con bò ăn hết rồi,” họa sĩ giải thích.
“Vậy thì con bò đâu?” vị khách nói.
“Tại sao nó ở đó sau khi đã ăn hết cỏ ?” họa sĩ trả lời.
TÀI XẾ NÓI CHUYỆN KHOA HỌC
Một nhà khoa học nổi tiếng đang trên đường đi thuyết giảng thì người lái xe của ông đưa ra một đề nghị khác thường.” Tôi đã nghe bài nói của ngài quá nhiều lần và tôi đánh cuộc tôi có thể nói như thế và cho ông một buổi tối nghỉ ngơi,” ông ta nói.
Nhà khoa học đáp:” Hay lắm.” Khi họ đến thính phòng, nhà khoa học đội mũ của người lái xe vào và ngồi ở hàng ghế sau.Người lái xe đi lên bục giảng, bắt đầu nói chuyện và sau đó hỏi có ai muốn hỏi gì không.
”Có,” một người đàn ông từ phía thính giả nói và ông ta đặt một câu hỏi chuyên sâu về khoa học.Người lái xe hoảng sợ trong giây lát nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
“Đó là một câu hỏi dễ,” ông ta đáp.”Thực tế,nó quá dễ đến nỗiø tôi sẽ gọi người lái xe của tôi đứng lên và trả lời câu hỏi đó.”
TÔI ƯỚC …
Một người vô gia cư bước tới một người đàn bà ăn mặt sang trọng và nói:”Xin lỗi, thưa bà, tôi chưa ăn gì trong sáu ngày.”
“Ô trời,” người đàn bà trả lời một cách ganh tị.” Tôi ước gì tôi có khả năng như ông.”
LÍNH NGỦ
Vào lúc người lính đi vào thị xã nhỏ, mọi phòng khách sạn đều đã có người ở. “Ông còn một căn phòng ở đâu đó,” anh ta năn nỉ người chủ khách sạn. “Ồ, tôi thực sự còn một phòng đôi có một người ở, nhưng anh ta là một người bên Không Lực,” ông chủ thừa nhận, “và có lẽ anh ta sẽ mừng khi chia giá phòng. Nhưng nói thật với anh, anh ta ngáy lớn đến nỗi người ta ở những phòng kế bên đã than phiền. Tôi không chắc chắn căn phòng đó đáng giá đối với anh …” “Không sao,” người lính mệt mỏi quả quyết, “tôi sẽ nhận phòng đó.” Sáng hôm sau người lính đi xuống bàn ăn sáng. “Anh ngủ như thế nào?” ông chủ hỏi. “Chưa bao giờ tốt hơn!” người lính nói. Ông chủ bị ấn tượng. “Không có vấn đề gì với anh chàng ngáy suốt đêm dài kia chứ?” “Không, tôi khóa miệng anh ta ngay tức thì,” người lính giải thích. “Làm thế nào mà anh làm được điều đó?” “À, anh ta đã nằm trên giường rồi, ngáy ầm ầm thì tôi đi vào phòng, vì thế tôi hôn anh ta một cái trên má,” người lính giải thích. Rồi tôi thì thầm bên tai anh ta:”Chúc buổi tối tốt lành, anh chàng đẹp trai,” và anh ta ngồi dậy suốt đêm nhìn tôi.”
NHÁY MẮT
Một người đàn ông bị tật nháy mắt nột đơn xin một chỗ đại diện mãi vụ trong một công ty lớn. Người phỏng vấn xem xét đơn anh ta và nói:”Đây là việc có tính hiện tượng. Ông đã tốt nghiệp trường hạng nhất; ông có những đức tính tuyệt vời, và kinh nghiệm của ông thì vô song. Thường thì chúng tôi sẽ thuê ông mà không nghĩ ngợi lần nữa. Tuy vậy, một đại diện mãi vụ phải có một vị trí người ta thường trông vào, và chúng tôi e rằng việc ông nháy mắt liên tục sẽ xua đuổi khách hàng tiềm năng. Tôi xin lỗi … chúng tôi không thể thuê ông được.”
“Đợi đã,” ông ta nói. “Nếu tôi uống hai viên aspirin, tôi sẽ ngưng nháy mắt!”
“Thế à? Hay quá! Hãy cho tôi thấy!”
Ví vậy người nộp đơn lục trong túi áo vét tông và bắt đầu lôi ra tất cả các loại bao cao su: bao cao su đỏ, bao cao su xanh, bao cao su có đường gân, bao cao su có mùi; cuối cùng, dưới đáy, ông ta tìm ra một gói nhỏ aspirin. Ông ta xé nó ra, nuốt hai viên thuốc và ngưng nháy mắt.
“À,” người phỏng vấn nói, “vậy hay, nhưng đây là một công ty đứng đắn, và chúng tôi sẽ không cho phép nhân viên tán tỉnh phụ nữ khắp cả nước!”
“Tán tỉnh phụ nữ? Ông muốn nói gì? Tôi là người đàn ông hạnh phúc với gia đình tôi!”
“Vậy thì ông giải thích thế nào về tất cả những bao cao su này?”
“Ô, thế kia à,” ông ta thở dài. “Ông có từng bao giờ bước vô một nhà thuốc, nháy mắt và hỏi mua aspirin?”
CẶP VỢ CHỒNG HẠNH PHÚC
Joe đã sống với người vợ Mary trong căn nhà nhỏ ở sâu trong rừng trong năm mươi năm. Để kỷ niệm ngày này, ông đưa bà tới thành phố lớn và họ đăng ký một khách sạn hạng sang.
Mary than phiền với người bồi hành lý. “Chúng tôi từ chối ở trong một căn phòng nhỏ như vậy. Chúng tôi không có cánh cửa sổ nào hay quạt, hoặc thậm chí một cái giường!”
“Nhưng, thưa bà!”
Mary cắt ngang người đàn ông. “Đừng có “Nhưng, thưa bà” với tôi!” bà ta la lối. Các ông không thể đối xử với chúng tôi như chúng tôi là một cặp ngờ nghệch chỉ bởi vì chúng tôi không đi du lịch nhiều, và chúng tôi chưa bao giờ tới thành phố lớn, và chúng tôi chưa nghỉ đêm tại một khách sạn. Tôi sẽ kiện với ông quản lý!”
“Nhưng, thưa bà,” người bồi hành lý cuối cùng cũng nói ra được, “đây không phải là phòng bà. Đây là cái thang máy!”
DỪNG CHÂN NGHỈ Ở KHÁCH SẠN
Một người đàn ông và vợ du hành 18 giờ thì họ quyết định dừng lại vài giờ để nghỉ. Họ đăng ký trong một khách sạn đẹp và ngủ trong bốn giờ. Khi họ đã sẵn sàng để tiếp tục cuộc đi, họ xuống tầng dưới để trả tiền hóa đơn. Người thu tiền đưa họ một hóa đơn 350 đô la. Người đàn ông nổi giận đùng đùng, và nói cái hóa đơn giá quá cao và đòi gặp viên quản lý. Viên quản lý gặp họ ở bàn trước và giải thích rằng khách sạn có một bể bơi olympic và một phòng hội nghị đẹp và sẵn sàng cho cặp vợ chồng sử dụng. “Nhưng chúng tôi đã không sử dụng!” người đàn ông than phiền. Viên quản lý vẫn nhất định rằng căn phòng và cái hồ sẵn sàng cho họ sử dụng, cũng như những chiếc vé của một vài “sô” diễn. Người đàn ông giải thích họ đã không dùng bất cứ cái nào trong những thứ đó, những thứ mà viên quản lý trả lời:”Nhưng ông có thể có.”
Cuối cùng, cần phải lên đường, người đàn ông viết một tấm séc 100 đô la. Viên quản lý nhìn tấm séc và nói:” Đây chỉ 100 đô la.”
Người đàn ông trả lời:” Đúng thế. Tôi tính ông 250 đô la về việc ngủ với vợ tôi.”
“Nhưng tôi đã không ngủ với cô ta!”
Người đàn ông mỉm cười và nói:” Ừ, nhưng cô ấy đã ở đây và ông có thể ngủù.”
Trong một cuộc triển lãm nghệ thuật hiện đại ở một viện bảo tàng, một họa sĩ đang giải thích một bức tranh đang trưng bày.Anh ta chỉ tay vào bức vẽ hoàn toàn đen và nói “Đây là con bò đang ăn cỏ.”
“À, cỏ đâu ?” một vị khách đặc biệt bối rối hỏi.
“Con bò ăn hết rồi,” họa sĩ giải thích.
“Vậy thì con bò đâu?” vị khách nói.
“Tại sao nó ở đó sau khi đã ăn hết cỏ ?” họa sĩ trả lời.
TÀI XẾ NÓI CHUYỆN KHOA HỌC
Một nhà khoa học nổi tiếng đang trên đường đi thuyết giảng thì người lái xe của ông đưa ra một đề nghị khác thường.” Tôi đã nghe bài nói của ngài quá nhiều lần và tôi đánh cuộc tôi có thể nói như thế và cho ông một buổi tối nghỉ ngơi,” ông ta nói.
Nhà khoa học đáp:” Hay lắm.” Khi họ đến thính phòng, nhà khoa học đội mũ của người lái xe vào và ngồi ở hàng ghế sau.Người lái xe đi lên bục giảng, bắt đầu nói chuyện và sau đó hỏi có ai muốn hỏi gì không.
”Có,” một người đàn ông từ phía thính giả nói và ông ta đặt một câu hỏi chuyên sâu về khoa học.Người lái xe hoảng sợ trong giây lát nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
“Đó là một câu hỏi dễ,” ông ta đáp.”Thực tế,nó quá dễ đến nỗiø tôi sẽ gọi người lái xe của tôi đứng lên và trả lời câu hỏi đó.”
TÔI ƯỚC …
Một người vô gia cư bước tới một người đàn bà ăn mặt sang trọng và nói:”Xin lỗi, thưa bà, tôi chưa ăn gì trong sáu ngày.”
“Ô trời,” người đàn bà trả lời một cách ganh tị.” Tôi ước gì tôi có khả năng như ông.”
LÍNH NGỦ
Vào lúc người lính đi vào thị xã nhỏ, mọi phòng khách sạn đều đã có người ở. “Ông còn một căn phòng ở đâu đó,” anh ta năn nỉ người chủ khách sạn. “Ồ, tôi thực sự còn một phòng đôi có một người ở, nhưng anh ta là một người bên Không Lực,” ông chủ thừa nhận, “và có lẽ anh ta sẽ mừng khi chia giá phòng. Nhưng nói thật với anh, anh ta ngáy lớn đến nỗi người ta ở những phòng kế bên đã than phiền. Tôi không chắc chắn căn phòng đó đáng giá đối với anh …” “Không sao,” người lính mệt mỏi quả quyết, “tôi sẽ nhận phòng đó.” Sáng hôm sau người lính đi xuống bàn ăn sáng. “Anh ngủ như thế nào?” ông chủ hỏi. “Chưa bao giờ tốt hơn!” người lính nói. Ông chủ bị ấn tượng. “Không có vấn đề gì với anh chàng ngáy suốt đêm dài kia chứ?” “Không, tôi khóa miệng anh ta ngay tức thì,” người lính giải thích. “Làm thế nào mà anh làm được điều đó?” “À, anh ta đã nằm trên giường rồi, ngáy ầm ầm thì tôi đi vào phòng, vì thế tôi hôn anh ta một cái trên má,” người lính giải thích. Rồi tôi thì thầm bên tai anh ta:”Chúc buổi tối tốt lành, anh chàng đẹp trai,” và anh ta ngồi dậy suốt đêm nhìn tôi.”
NHÁY MẮT
Một người đàn ông bị tật nháy mắt nột đơn xin một chỗ đại diện mãi vụ trong một công ty lớn. Người phỏng vấn xem xét đơn anh ta và nói:”Đây là việc có tính hiện tượng. Ông đã tốt nghiệp trường hạng nhất; ông có những đức tính tuyệt vời, và kinh nghiệm của ông thì vô song. Thường thì chúng tôi sẽ thuê ông mà không nghĩ ngợi lần nữa. Tuy vậy, một đại diện mãi vụ phải có một vị trí người ta thường trông vào, và chúng tôi e rằng việc ông nháy mắt liên tục sẽ xua đuổi khách hàng tiềm năng. Tôi xin lỗi … chúng tôi không thể thuê ông được.”
“Đợi đã,” ông ta nói. “Nếu tôi uống hai viên aspirin, tôi sẽ ngưng nháy mắt!”
“Thế à? Hay quá! Hãy cho tôi thấy!”
Ví vậy người nộp đơn lục trong túi áo vét tông và bắt đầu lôi ra tất cả các loại bao cao su: bao cao su đỏ, bao cao su xanh, bao cao su có đường gân, bao cao su có mùi; cuối cùng, dưới đáy, ông ta tìm ra một gói nhỏ aspirin. Ông ta xé nó ra, nuốt hai viên thuốc và ngưng nháy mắt.
“À,” người phỏng vấn nói, “vậy hay, nhưng đây là một công ty đứng đắn, và chúng tôi sẽ không cho phép nhân viên tán tỉnh phụ nữ khắp cả nước!”
“Tán tỉnh phụ nữ? Ông muốn nói gì? Tôi là người đàn ông hạnh phúc với gia đình tôi!”
“Vậy thì ông giải thích thế nào về tất cả những bao cao su này?”
“Ô, thế kia à,” ông ta thở dài. “Ông có từng bao giờ bước vô một nhà thuốc, nháy mắt và hỏi mua aspirin?”
CẶP VỢ CHỒNG HẠNH PHÚC
Joe đã sống với người vợ Mary trong căn nhà nhỏ ở sâu trong rừng trong năm mươi năm. Để kỷ niệm ngày này, ông đưa bà tới thành phố lớn và họ đăng ký một khách sạn hạng sang.
Mary than phiền với người bồi hành lý. “Chúng tôi từ chối ở trong một căn phòng nhỏ như vậy. Chúng tôi không có cánh cửa sổ nào hay quạt, hoặc thậm chí một cái giường!”
“Nhưng, thưa bà!”
Mary cắt ngang người đàn ông. “Đừng có “Nhưng, thưa bà” với tôi!” bà ta la lối. Các ông không thể đối xử với chúng tôi như chúng tôi là một cặp ngờ nghệch chỉ bởi vì chúng tôi không đi du lịch nhiều, và chúng tôi chưa bao giờ tới thành phố lớn, và chúng tôi chưa nghỉ đêm tại một khách sạn. Tôi sẽ kiện với ông quản lý!”
“Nhưng, thưa bà,” người bồi hành lý cuối cùng cũng nói ra được, “đây không phải là phòng bà. Đây là cái thang máy!”
DỪNG CHÂN NGHỈ Ở KHÁCH SẠN
Một người đàn ông và vợ du hành 18 giờ thì họ quyết định dừng lại vài giờ để nghỉ. Họ đăng ký trong một khách sạn đẹp và ngủ trong bốn giờ. Khi họ đã sẵn sàng để tiếp tục cuộc đi, họ xuống tầng dưới để trả tiền hóa đơn. Người thu tiền đưa họ một hóa đơn 350 đô la. Người đàn ông nổi giận đùng đùng, và nói cái hóa đơn giá quá cao và đòi gặp viên quản lý. Viên quản lý gặp họ ở bàn trước và giải thích rằng khách sạn có một bể bơi olympic và một phòng hội nghị đẹp và sẵn sàng cho cặp vợ chồng sử dụng. “Nhưng chúng tôi đã không sử dụng!” người đàn ông than phiền. Viên quản lý vẫn nhất định rằng căn phòng và cái hồ sẵn sàng cho họ sử dụng, cũng như những chiếc vé của một vài “sô” diễn. Người đàn ông giải thích họ đã không dùng bất cứ cái nào trong những thứ đó, những thứ mà viên quản lý trả lời:”Nhưng ông có thể có.”
Cuối cùng, cần phải lên đường, người đàn ông viết một tấm séc 100 đô la. Viên quản lý nhìn tấm séc và nói:” Đây chỉ 100 đô la.”
Người đàn ông trả lời:” Đúng thế. Tôi tính ông 250 đô la về việc ngủ với vợ tôi.”
“Nhưng tôi đã không ngủ với cô ta!”
Người đàn ông mỉm cười và nói:” Ừ, nhưng cô ấy đã ở đây và ông có thể ngủù.”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
DỪNG CHÂN NGHỈ Ở KHÁCH SẠN
Một người đàn ông và vợ du hành 18 giờ thì họ quyết định dừng lại vài giờ để nghỉ. Họ đăng ký trong một khách sạn đẹp và ngủ trong bốn giờ. Khi họ đã sẵn sàng để tiếp tục cuộc đi, họ xuống tầng dưới để trả tiền hóa đơn. Người thu tiền đưa họ một hóa đơn 350 đô la. Người đàn ông nổi giận đùng đùng, và nói cái hóa đơn giá quá cao và đòi gặp viên quản lý. Viên quản lý gặp họ ở bàn trước và giải thích rằng khách sạn có một bể bơi olympic và một phòng hội nghị đẹp và sẵn sàng cho cặp vợ chồng sử dụng. “Nhưng chúng tôi đã không sử dụng!” người đàn ông than phiền. Viên quản lý vẫn nhất định rằng căn phòng và cái hồ sẵn sàng cho họ sử dụng, cũng như những chiếc vé của một vài “sô” diễn. Người đàn ông giải thích họ đã không dùng bất cứ cái nào trong những thứ đó, những thứ mà viên quản lý trả lời:”Nhưng ông có thể có.”
Cuối cùng, cần phải lên đường, người đàn ông viết một tấm séc 100 đô la. Viên quản lý nhìn tấm séc và nói:” Đây chỉ 100 đô la.”
Người đàn ông trả lời:” Đúng thế. Tôi tính ông 250 đô la về việc ngủ với vợ tôi.”
“Nhưng tôi đã không ngủ với cô ta!”
Người đàn ông mỉm cười và nói:” Ừ, nhưng cô ấy đã ở đây và ông có thể ngủù.”
HƯỚNG ĐẠO SINH “BỊ THƯƠNG”
Một nhóm hướng đạo sinh được sử dụng làm thí nghiệm trong một cuộc kiểm tra các hệ thống khẩn cấp. Một trận động đất giả được giàn dựng, và các hướng đạo sinh hóa thân thành những người bị thương sẽ được đưa đi và chăm sóc bởi những đơn vị cấp cứu.
Một hướng đạo sinh được coi như là nằm trên mặt đất và đợi những người cứu hộ, nhưng những người cấp cứu trễ hạn, và hướng đạo sinh này nằm “bị thương” trong mấy giờ.
Khi đột cấp cứu tới nơi được xem là của người bị thương, họ không thấy gì ngoài một ghi chú ngắn :”Đã chảy máu tới chết và đã về nhà.”
MỐI LIÊN HỆ HOÀN HẢO
Người điều hành trang cáo phó của một tờ báo nhận một cú điện thoại.
Người đàn bà ở đầu dây bên kia hỏi:” Cáo phó đăng tốn bao nhiêu?”
“Năm đô la mỗi từ, thưa bà,” người điều hành đáp.
“Tốt, ông có giấy và bút chì trong tay chứ?”
“Có, thưa bà.”
“Được rồi, viết cái này:”Cohen đã chết””
“Xin lỗi, thưa bà, tôi quên nói với bà phải có ít nhất năm từ.”
“Hừm,” người đàn bà đáp. “Dĩ nhiên ông đã quên nói với tôi điều đó.”
Sau một lúc yên lặng, người đàn bà tiếp tục:”Ông đã có bút chì và giấy rồi chứ?”
“Vâng, thưa bà.”
“Được rồi, hãy in dòng này: “Cohen đã chết, Cadillac cần bán.””
CHÂU CHẤU NƯỚC ÚC
Một nông dân Texas (Mỹ) đi nghỉ ở Australia.Ở đó ông ta gặp một nông dân Uùc và bắt chuyện. Người Uùc gây phô trương bằng cánh đồng lúa mì lớn của mình và người Texas nói:”Ồ! Chúng tôi có những cánh đồng lớn ít nhất gấp hai cái này.”
Sau đó họ dạo quanh doanh trại một lát, và người Uùc phô trương đàn gia súc. Ngay lập tức người Texas nói:”Chúng tôi có những con thú sừng dài lớn ít nhất gấp đôi những con bò của anh.”
Khi người Texas thấy một đàn canguru nhảy qua cánh đồng, ông ta hỏi:” Và đó là những con quái gì vậy?”
Người Uùc trả lời với một nét mặt hoài nghi:”Các ông không có những con châu chấu ở Texas à?”
MỘT BỨC TRANH
Trong một cuộc triển lãm nghệ thuật hiện đại ở một viện bảo tàng, một họa sĩ đang giải thích một bức tranh đang trưng bày.Anh ta chỉ tay vào bức vẽ hoàn toàn đen và nói “Đây là con bò đang ăn cỏ.”
“À, cỏ đâu ?” một vị khách đặc biệt bối rối hỏi.
“Con bò ăn hết rồi,” họa sĩ giải thích.
“Vậy thì con bò đâu?” vị khách nói.
“Tại sao nó ở đó sau khi đã ăn hết cỏ ?” họa sĩ trả lời.
TÀI XẾ NÓI CHUYỆN KHOA HỌC
Một nhà khoa học nổi tiếng đang trên đường đi thuyết giảng thì người lái xe của ông đưa ra một đề nghị khác thường.” Tôi đã nghe bài nói của ngài quá nhiều lần và tôi đánh cuộc tôi có thể nói như thế và cho ông một buổi tối nghỉ ngơi,” ông ta nói.
Nhà khoa học đáp:” Hay lắm.” Khi họ đến thính phòng, nhà khoa học đội mũ của người lái xe vào và ngồi ở hàng ghế sau.Người lái xe đi lên bục giảng, bắt đầu nói chuyện và sau đó hỏi có ai muốn hỏi gì không.
”Có,” một người đàn ông từ phía thính giả nói và ông ta đặt một câu hỏi chuyên sâu về khoa học.Người lái xe hoảng sợ trong giây lát nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
“Đó là một câu hỏi dễ,” ông ta đáp.”Thực tế,nó quá dễ đến nỗiø tôi sẽ gọi người lái xe của tôi đứng lên và trả lời câu hỏi đó.”
TÔI ƯỚC …
Một người vô gia cư bước tới một người đàn bà ăn mặt sang trọng và nói:”Xin lỗi, thưa bà, tôi chưa ăn gì trong sáu ngày.”
“Ô trời,” người đàn bà trả lời một cách ganh tị.” Tôi ước gì tôi có khả năng như ông.”
LÍNH NGỦ
Vào lúc người lính đi vào thị xã nhỏ, mọi phòng khách sạn đều đã có người ở. “Ông còn một căn phòng ở đâu đó,” anh ta năn nỉ người chủ khách sạn. “Ồ, tôi thực sự còn một phòng đôi có một người ở, nhưng anh ta là một người bên Không Lực,” ông chủ thừa nhận, “và có lẽ anh ta sẽ mừng khi chia giá phòng. Nhưng nói thật với anh, anh ta ngáy lớn đến nỗi người ta ở những phòng kế bên đã than phiền. Tôi không chắc chắn căn phòng đó đáng giá đối với anh …” “Không sao,” người lính mệt mỏi quả quyết, “tôi sẽ nhận phòng đó.” Sáng hôm sau người lính đi xuống bàn ăn sáng. “Anh ngủ như thế nào?” ông chủ hỏi. “Chưa bao giờ tốt hơn!” người lính nói. Ông chủ bị ấn tượng. “Không có vấn đề gì với anh chàng ngáy suốt đêm dài kia chứ?” “Không, tôi khóa miệng anh ta ngay tức thì,” người lính giải thích. “Làm thế nào mà anh làm được điều đó?” “À, anh ta đã nằm trên giường rồi, ngáy ầm ầm thì tôi đi vào phòng, vì thế tôi hôn anh ta một cái trên má,” người lính giải thích. Rồi tôi thì thầm bên tai anh ta:”Chúc buổi tối tốt lành, anh chàng đẹp trai,” và anh ta ngồi dậy suốt đêm nhìn tôi.”
Một người đàn ông và vợ du hành 18 giờ thì họ quyết định dừng lại vài giờ để nghỉ. Họ đăng ký trong một khách sạn đẹp và ngủ trong bốn giờ. Khi họ đã sẵn sàng để tiếp tục cuộc đi, họ xuống tầng dưới để trả tiền hóa đơn. Người thu tiền đưa họ một hóa đơn 350 đô la. Người đàn ông nổi giận đùng đùng, và nói cái hóa đơn giá quá cao và đòi gặp viên quản lý. Viên quản lý gặp họ ở bàn trước và giải thích rằng khách sạn có một bể bơi olympic và một phòng hội nghị đẹp và sẵn sàng cho cặp vợ chồng sử dụng. “Nhưng chúng tôi đã không sử dụng!” người đàn ông than phiền. Viên quản lý vẫn nhất định rằng căn phòng và cái hồ sẵn sàng cho họ sử dụng, cũng như những chiếc vé của một vài “sô” diễn. Người đàn ông giải thích họ đã không dùng bất cứ cái nào trong những thứ đó, những thứ mà viên quản lý trả lời:”Nhưng ông có thể có.”
Cuối cùng, cần phải lên đường, người đàn ông viết một tấm séc 100 đô la. Viên quản lý nhìn tấm séc và nói:” Đây chỉ 100 đô la.”
Người đàn ông trả lời:” Đúng thế. Tôi tính ông 250 đô la về việc ngủ với vợ tôi.”
“Nhưng tôi đã không ngủ với cô ta!”
Người đàn ông mỉm cười và nói:” Ừ, nhưng cô ấy đã ở đây và ông có thể ngủù.”
HƯỚNG ĐẠO SINH “BỊ THƯƠNG”
Một nhóm hướng đạo sinh được sử dụng làm thí nghiệm trong một cuộc kiểm tra các hệ thống khẩn cấp. Một trận động đất giả được giàn dựng, và các hướng đạo sinh hóa thân thành những người bị thương sẽ được đưa đi và chăm sóc bởi những đơn vị cấp cứu.
Một hướng đạo sinh được coi như là nằm trên mặt đất và đợi những người cứu hộ, nhưng những người cấp cứu trễ hạn, và hướng đạo sinh này nằm “bị thương” trong mấy giờ.
Khi đột cấp cứu tới nơi được xem là của người bị thương, họ không thấy gì ngoài một ghi chú ngắn :”Đã chảy máu tới chết và đã về nhà.”
MỐI LIÊN HỆ HOÀN HẢO
Người điều hành trang cáo phó của một tờ báo nhận một cú điện thoại.
Người đàn bà ở đầu dây bên kia hỏi:” Cáo phó đăng tốn bao nhiêu?”
“Năm đô la mỗi từ, thưa bà,” người điều hành đáp.
“Tốt, ông có giấy và bút chì trong tay chứ?”
“Có, thưa bà.”
“Được rồi, viết cái này:”Cohen đã chết””
“Xin lỗi, thưa bà, tôi quên nói với bà phải có ít nhất năm từ.”
“Hừm,” người đàn bà đáp. “Dĩ nhiên ông đã quên nói với tôi điều đó.”
Sau một lúc yên lặng, người đàn bà tiếp tục:”Ông đã có bút chì và giấy rồi chứ?”
“Vâng, thưa bà.”
“Được rồi, hãy in dòng này: “Cohen đã chết, Cadillac cần bán.””
CHÂU CHẤU NƯỚC ÚC
Một nông dân Texas (Mỹ) đi nghỉ ở Australia.Ở đó ông ta gặp một nông dân Uùc và bắt chuyện. Người Uùc gây phô trương bằng cánh đồng lúa mì lớn của mình và người Texas nói:”Ồ! Chúng tôi có những cánh đồng lớn ít nhất gấp hai cái này.”
Sau đó họ dạo quanh doanh trại một lát, và người Uùc phô trương đàn gia súc. Ngay lập tức người Texas nói:”Chúng tôi có những con thú sừng dài lớn ít nhất gấp đôi những con bò của anh.”
Khi người Texas thấy một đàn canguru nhảy qua cánh đồng, ông ta hỏi:” Và đó là những con quái gì vậy?”
Người Uùc trả lời với một nét mặt hoài nghi:”Các ông không có những con châu chấu ở Texas à?”
MỘT BỨC TRANH
Trong một cuộc triển lãm nghệ thuật hiện đại ở một viện bảo tàng, một họa sĩ đang giải thích một bức tranh đang trưng bày.Anh ta chỉ tay vào bức vẽ hoàn toàn đen và nói “Đây là con bò đang ăn cỏ.”
“À, cỏ đâu ?” một vị khách đặc biệt bối rối hỏi.
“Con bò ăn hết rồi,” họa sĩ giải thích.
“Vậy thì con bò đâu?” vị khách nói.
“Tại sao nó ở đó sau khi đã ăn hết cỏ ?” họa sĩ trả lời.
TÀI XẾ NÓI CHUYỆN KHOA HỌC
Một nhà khoa học nổi tiếng đang trên đường đi thuyết giảng thì người lái xe của ông đưa ra một đề nghị khác thường.” Tôi đã nghe bài nói của ngài quá nhiều lần và tôi đánh cuộc tôi có thể nói như thế và cho ông một buổi tối nghỉ ngơi,” ông ta nói.
Nhà khoa học đáp:” Hay lắm.” Khi họ đến thính phòng, nhà khoa học đội mũ của người lái xe vào và ngồi ở hàng ghế sau.Người lái xe đi lên bục giảng, bắt đầu nói chuyện và sau đó hỏi có ai muốn hỏi gì không.
”Có,” một người đàn ông từ phía thính giả nói và ông ta đặt một câu hỏi chuyên sâu về khoa học.Người lái xe hoảng sợ trong giây lát nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
“Đó là một câu hỏi dễ,” ông ta đáp.”Thực tế,nó quá dễ đến nỗiø tôi sẽ gọi người lái xe của tôi đứng lên và trả lời câu hỏi đó.”
TÔI ƯỚC …
Một người vô gia cư bước tới một người đàn bà ăn mặt sang trọng và nói:”Xin lỗi, thưa bà, tôi chưa ăn gì trong sáu ngày.”
“Ô trời,” người đàn bà trả lời một cách ganh tị.” Tôi ước gì tôi có khả năng như ông.”
LÍNH NGỦ
Vào lúc người lính đi vào thị xã nhỏ, mọi phòng khách sạn đều đã có người ở. “Ông còn một căn phòng ở đâu đó,” anh ta năn nỉ người chủ khách sạn. “Ồ, tôi thực sự còn một phòng đôi có một người ở, nhưng anh ta là một người bên Không Lực,” ông chủ thừa nhận, “và có lẽ anh ta sẽ mừng khi chia giá phòng. Nhưng nói thật với anh, anh ta ngáy lớn đến nỗi người ta ở những phòng kế bên đã than phiền. Tôi không chắc chắn căn phòng đó đáng giá đối với anh …” “Không sao,” người lính mệt mỏi quả quyết, “tôi sẽ nhận phòng đó.” Sáng hôm sau người lính đi xuống bàn ăn sáng. “Anh ngủ như thế nào?” ông chủ hỏi. “Chưa bao giờ tốt hơn!” người lính nói. Ông chủ bị ấn tượng. “Không có vấn đề gì với anh chàng ngáy suốt đêm dài kia chứ?” “Không, tôi khóa miệng anh ta ngay tức thì,” người lính giải thích. “Làm thế nào mà anh làm được điều đó?” “À, anh ta đã nằm trên giường rồi, ngáy ầm ầm thì tôi đi vào phòng, vì thế tôi hôn anh ta một cái trên má,” người lính giải thích. Rồi tôi thì thầm bên tai anh ta:”Chúc buổi tối tốt lành, anh chàng đẹp trai,” và anh ta ngồi dậy suốt đêm nhìn tôi.”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
NHÁY MẮT
Một người đàn ông bị tật nháy mắt nột đơn xin một chỗ đại diện mãi vụ trong một công ty lớn. Người phỏng vấn xem xét đơn anh ta và nói:”Đây là việc có tính hiện tượng. Ông đã tốt nghiệp trường hạng nhất; ông có những đức tính tuyệt vời, và kinh nghiệm của ông thì vô song. Thường thì chúng tôi sẽ thuê ông mà không nghĩ ngợi lần nữa. Tuy vậy, một đại diện mãi vụ phải có một vị trí người ta thường trông vào, và chúng tôi e rằng việc ông nháy mắt liên tục sẽ xua đuổi khách hàng tiềm năng. Tôi xin lỗi … chúng tôi không thể thuê ông được.”
“Đợi đã,” ông ta nói. “Nếu tôi uống hai viên aspirin, tôi sẽ ngưng nháy mắt!”
“Thế à? Hay quá! Hãy cho tôi thấy!”
Ví vậy người nộp đơn lục trong túi áo vét tông và bắt đầu lôi ra tất cả các loại bao cao su: bao cao su đỏ, bao cao su xanh, bao cao su có đường gân, bao cao su có mùi; cuối cùng, dưới đáy, ông ta tìm ra một gói nhỏ aspirin. Ông ta xé nó ra, nuốt hai viên thuốc và ngưng nháy mắt.
“À,” người phỏng vấn nói, “vậy hay, nhưng đây là một công ty đứng đắn, và chúng tôi sẽ không cho phép nhân viên tán tỉnh phụ nữ khắp cả nước!”
“Tán tỉnh phụ nữ? Ông muốn nói gì? Tôi là người đàn ông hạnh phúc với gia đình tôi!”
“Vậy thì ông giải thích thế nào về tất cả những bao cao su này?”
“Ô, thế kia à,” ông ta thở dài. “Ông có từng bao giờ bước vô một nhà thuốc, nháy mắt và hỏi mua aspirin?”
CẶP VỢ CHỒNG HẠNH PHÚC
Joe đã sống với người vợ Mary trong căn nhà nhỏ ở sâu trong rừng trong năm mươi năm. Để kỷ niệm ngày này, ông đưa bà tới thành phố lớn và họ đăng ký một khách sạn hạng sang.
Mary than phiền với người bồi hành lý. “Chúng tôi từ chối ở trong một căn phòng nhỏ như vậy. Chúng tôi không có cánh cửa sổ nào hay quạt, hoặc thậm chí một cái giường!”
“Nhưng, thưa bà!”
Mary cắt ngang người đàn ông. “Đừng có “Nhưng, thưa bà” với tôi!” bà ta la lối. Các ông không thể đối xử với chúng tôi như chúng tôi là một cặp ngờ nghệch chỉ bởi vì chúng tôi không đi du lịch nhiều, và chúng tôi chưa bao giờ tới thành phố lớn, và chúng tôi chưa nghỉ đêm tại một khách sạn. Tôi sẽ kiện với ông quản lý!”
“Nhưng, thưa bà,” người bồi hành lý cuối cùng cũng nói ra được, “đây không phải là phòng bà. Đây là cái thang máy!”
GIỐNG ĐỰC HAY GIỐNG CÁI?
Dao bỏ túi đa năng – giống đực, vì nó có vẻ hữu ích trong phạm vi công việc rộng nhưng phần lớn thời gian của nó chỉ để mở chai.
Quả cật – giống cái, vì hai quả luôn luôn đi vào toa lét có đôi.
Lốp xe – giống đực, vì nó hóa hói đi.
Trang web – giống cái, vì nó luôn được click.
Giày – giống đực, vì nó thường không được đánh bóng với cái lưỡi thè ra.
Máy photocopy – giống cái, vì một khi đã tắt đi thì nó mất một lúc để làm nóng máy trở lại – và chỉ khi đúng những nút đó được bấm.
Búa – giống đực, vì nó không tiến hóa nhiều trong 5.000 năm qua, nhưng có sẵn nó thì thuận tiện.
Điều khiển từ xa – dứt khoát là giống cái, vì nó tạo cho đàn ông sự thú vị; anh ta sẽ cảm thấy mất mát khi thiếu nó, và khi anh ta không phải luôn luôn biết đúng nút để bấm, anh ta cứ thử bấm.
MÁY ĐIỀU HÒA NHIỆT ĐỘ
Một khách hành liên tục làm phiền người bồi trong một nhà hàng; đầu tiên, anh ta yêu cầu bộ phận điều hòa nhiệt độ được mở lên vì anh ta quá nóng, sau đó anh ta yêu cầu tắt nó đi vì anh ta quá lạnh, và cứ tiếp tục như thế khoảng nửa giờ đồng hồ.
Đáng ngạc nhiên là người bồi vẫn rất kiên nhẫn, đi tới đi lui và không bao giờ nổi giận mảy may. Cuối cùng, thấy thế một khách hàng thứ nhì hỏi vì sao họ không tống khứ kẻ quấy rầy.
“Ồ, tôi không cần,” người bồi mỉm cười nói. “Chúng tôi không có đến một máy điều hòa nhiệt độ.”
CON LỢN
Một người làm công cho một nông trại đang lái xe xung quanh nông trại kiểm tra hàng rào. Sau một vài phút anh ta gọi vô tuyến điện cho ông chủ và nói:”Oâng chủ, tôi gặp vấn đề. Tôi va phải một con lợn trên đường và nó kẹt vào xe. Nó vẫn còn quằn quại – tôi nên làm gì?”
“Sau xe có một khẩu súng săn. Bắn con lợn vào đầu và khi nó hết quằn quại ông có thể lôi nó ra và ném nó vào bụi rậm.”
Người làm công nói được rồi và tắt máy. Khoảng 10 phút sau anh ta gọi lại
“Thưa ông chủ tôi đã làm những gì ông nói, tôi bắn con lợn và kéo nó ra và ném vào bụi rậm.”
“Vậy bây giờ có vấn đề gì?” ông chủ ngắt lời.
“Cái đèn xanh trên xe máy nó vẫn sáng.”
CHUYỆN HẸN HÒ YÊU ĐƯƠNG CỦA CON GÁI
Người mẹ của một cô con gái 17 tuổi lo ngại rằng con gái mình đang có quan hệ tình dục. Lo lắng rằng con gái có thể bị mang thai và ảnh hưởng bất lợi tới uy tín gia đình, bà ta hỏi ý kiến bác sĩ gia đình.
Bác sĩ nói với bà ta rằng lứa tuổi mới lớn hiện nay rất bướng bỉnh và bất cứ nỗ lực nào ngăn cản cô con gái lại sẽ có thể gây ra nổi loạn. Sau đó ông ta bảo bà ta
tìm cách để cô con gái được tránh thai, đến lúc đó nói chuyện với cô ta và đưa cô ta một hộp bao cao su.
Tối hôm đó, khi cô con gái chuẩn bị đi chơi với người yêu, người mẹ nói chuyện với cô ta về tình hình và đưa cô ta một hộp bao cao su tránh thai.
Cô con gái bắt đầu cười và vươn người ôm người mẹ và nói:” Ồ mẹ ! Mẹ không phải lo lắng về điều đó ! Con đang yêu Susan !”
Một người đàn ông bị tật nháy mắt nột đơn xin một chỗ đại diện mãi vụ trong một công ty lớn. Người phỏng vấn xem xét đơn anh ta và nói:”Đây là việc có tính hiện tượng. Ông đã tốt nghiệp trường hạng nhất; ông có những đức tính tuyệt vời, và kinh nghiệm của ông thì vô song. Thường thì chúng tôi sẽ thuê ông mà không nghĩ ngợi lần nữa. Tuy vậy, một đại diện mãi vụ phải có một vị trí người ta thường trông vào, và chúng tôi e rằng việc ông nháy mắt liên tục sẽ xua đuổi khách hàng tiềm năng. Tôi xin lỗi … chúng tôi không thể thuê ông được.”
“Đợi đã,” ông ta nói. “Nếu tôi uống hai viên aspirin, tôi sẽ ngưng nháy mắt!”
“Thế à? Hay quá! Hãy cho tôi thấy!”
Ví vậy người nộp đơn lục trong túi áo vét tông và bắt đầu lôi ra tất cả các loại bao cao su: bao cao su đỏ, bao cao su xanh, bao cao su có đường gân, bao cao su có mùi; cuối cùng, dưới đáy, ông ta tìm ra một gói nhỏ aspirin. Ông ta xé nó ra, nuốt hai viên thuốc và ngưng nháy mắt.
“À,” người phỏng vấn nói, “vậy hay, nhưng đây là một công ty đứng đắn, và chúng tôi sẽ không cho phép nhân viên tán tỉnh phụ nữ khắp cả nước!”
“Tán tỉnh phụ nữ? Ông muốn nói gì? Tôi là người đàn ông hạnh phúc với gia đình tôi!”
“Vậy thì ông giải thích thế nào về tất cả những bao cao su này?”
“Ô, thế kia à,” ông ta thở dài. “Ông có từng bao giờ bước vô một nhà thuốc, nháy mắt và hỏi mua aspirin?”
CẶP VỢ CHỒNG HẠNH PHÚC
Joe đã sống với người vợ Mary trong căn nhà nhỏ ở sâu trong rừng trong năm mươi năm. Để kỷ niệm ngày này, ông đưa bà tới thành phố lớn và họ đăng ký một khách sạn hạng sang.
Mary than phiền với người bồi hành lý. “Chúng tôi từ chối ở trong một căn phòng nhỏ như vậy. Chúng tôi không có cánh cửa sổ nào hay quạt, hoặc thậm chí một cái giường!”
“Nhưng, thưa bà!”
Mary cắt ngang người đàn ông. “Đừng có “Nhưng, thưa bà” với tôi!” bà ta la lối. Các ông không thể đối xử với chúng tôi như chúng tôi là một cặp ngờ nghệch chỉ bởi vì chúng tôi không đi du lịch nhiều, và chúng tôi chưa bao giờ tới thành phố lớn, và chúng tôi chưa nghỉ đêm tại một khách sạn. Tôi sẽ kiện với ông quản lý!”
“Nhưng, thưa bà,” người bồi hành lý cuối cùng cũng nói ra được, “đây không phải là phòng bà. Đây là cái thang máy!”
GIỐNG ĐỰC HAY GIỐNG CÁI?
Dao bỏ túi đa năng – giống đực, vì nó có vẻ hữu ích trong phạm vi công việc rộng nhưng phần lớn thời gian của nó chỉ để mở chai.
Quả cật – giống cái, vì hai quả luôn luôn đi vào toa lét có đôi.
Lốp xe – giống đực, vì nó hóa hói đi.
Trang web – giống cái, vì nó luôn được click.
Giày – giống đực, vì nó thường không được đánh bóng với cái lưỡi thè ra.
Máy photocopy – giống cái, vì một khi đã tắt đi thì nó mất một lúc để làm nóng máy trở lại – và chỉ khi đúng những nút đó được bấm.
Búa – giống đực, vì nó không tiến hóa nhiều trong 5.000 năm qua, nhưng có sẵn nó thì thuận tiện.
Điều khiển từ xa – dứt khoát là giống cái, vì nó tạo cho đàn ông sự thú vị; anh ta sẽ cảm thấy mất mát khi thiếu nó, và khi anh ta không phải luôn luôn biết đúng nút để bấm, anh ta cứ thử bấm.
MÁY ĐIỀU HÒA NHIỆT ĐỘ
Một khách hành liên tục làm phiền người bồi trong một nhà hàng; đầu tiên, anh ta yêu cầu bộ phận điều hòa nhiệt độ được mở lên vì anh ta quá nóng, sau đó anh ta yêu cầu tắt nó đi vì anh ta quá lạnh, và cứ tiếp tục như thế khoảng nửa giờ đồng hồ.
Đáng ngạc nhiên là người bồi vẫn rất kiên nhẫn, đi tới đi lui và không bao giờ nổi giận mảy may. Cuối cùng, thấy thế một khách hàng thứ nhì hỏi vì sao họ không tống khứ kẻ quấy rầy.
“Ồ, tôi không cần,” người bồi mỉm cười nói. “Chúng tôi không có đến một máy điều hòa nhiệt độ.”
CON LỢN
Một người làm công cho một nông trại đang lái xe xung quanh nông trại kiểm tra hàng rào. Sau một vài phút anh ta gọi vô tuyến điện cho ông chủ và nói:”Oâng chủ, tôi gặp vấn đề. Tôi va phải một con lợn trên đường và nó kẹt vào xe. Nó vẫn còn quằn quại – tôi nên làm gì?”
“Sau xe có một khẩu súng săn. Bắn con lợn vào đầu và khi nó hết quằn quại ông có thể lôi nó ra và ném nó vào bụi rậm.”
Người làm công nói được rồi và tắt máy. Khoảng 10 phút sau anh ta gọi lại
“Thưa ông chủ tôi đã làm những gì ông nói, tôi bắn con lợn và kéo nó ra và ném vào bụi rậm.”
“Vậy bây giờ có vấn đề gì?” ông chủ ngắt lời.
“Cái đèn xanh trên xe máy nó vẫn sáng.”
CHUYỆN HẸN HÒ YÊU ĐƯƠNG CỦA CON GÁI
Người mẹ của một cô con gái 17 tuổi lo ngại rằng con gái mình đang có quan hệ tình dục. Lo lắng rằng con gái có thể bị mang thai và ảnh hưởng bất lợi tới uy tín gia đình, bà ta hỏi ý kiến bác sĩ gia đình.
Bác sĩ nói với bà ta rằng lứa tuổi mới lớn hiện nay rất bướng bỉnh và bất cứ nỗ lực nào ngăn cản cô con gái lại sẽ có thể gây ra nổi loạn. Sau đó ông ta bảo bà ta
tìm cách để cô con gái được tránh thai, đến lúc đó nói chuyện với cô ta và đưa cô ta một hộp bao cao su.
Tối hôm đó, khi cô con gái chuẩn bị đi chơi với người yêu, người mẹ nói chuyện với cô ta về tình hình và đưa cô ta một hộp bao cao su tránh thai.
Cô con gái bắt đầu cười và vươn người ôm người mẹ và nói:” Ồ mẹ ! Mẹ không phải lo lắng về điều đó ! Con đang yêu Susan !”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
NÓ CẢI TRANG ĐỂ GIA NHẬP QUÂN ĐỘI
Một buổi tối trong lúc chơi xì phé, một người đàn ông đang khoác lác với bạn bè em gái anh ta đã cải trang thành đàn ông và gia nhập quân đội như thế nào.
“Nhưng, đợi tí đã,” một trong những người nghe nói. “Em gái của anh sẽ phải thay đồ với lính nam và tắm với họ nữa, phải không?”
“Đúng,” người đàn ông đáp.
“À, họ không phát hiện ra à?” một tay bài khác hỏi.
Người đàn ông thứ nhất nhún vai và trả lời: “Có. Nhưng ai sẽ nói?”
MỘT MÙA ĐÔNG RẤT LẠNH
Trời đang thu, và người da đỏ ở vùng đất xa xôi hỏi thủ lĩnh mới của họ mùa đông này sẽ lạnh hay ôn hòa.
Vì là thủ lĩnh dân da đỏ trong xã hội hiện đại, ông ta chưa bao giờ được dạy những bí quyết xưa, và khi ông ta nhìn lên bầu trời, ông ta không thể nói thời tiết sẽ ra sao.
Tuy nhiên, một cách cẩn thận, ông ta trả lời với bộ lạc là mùa đông sẽ lạnh thực sự và các thành viên trong làng nên thu lượm gỗ để chuẩn bị. Nhưng cũng là một lãnh đạo thực tế, sau vài ngày ông ta nảy ra một sáng kiến. Ông ta đi đến phòng điện thoại, gọi vụ thời tiết quốc gia và hỏi:”Thời tiết sẽ trở nên lạnh không?”
“Có vẻ như mùa đông này sẽ lạnh thực sự,” nhà khí tượng học ở vụ thời tiết trả lời.
Nghe vậy vị thủ lĩnh quay lại bộ lạc và nói họ thu nhặt thậm chí nhiều củi hơn để chuẩn bị.
Một tuần sau ông ta lại gọi vụ thời tiết quốc gia.”Trời sẽ rất lạnh vào mùa đông này chứ?” ông ta hỏi.
“Đúng,” người của cục thời tiết quốc gia trả lời lại. “Mùa đông này sẽ rất lạnh.”
Vị thủ lĩnh quay về bộ lạc một lần nữa và ra lệnh thu lượm đến từng mảnh nhỏ củi họ có thể tìm thấy.
Hai tuần sau ông ta lại gọi cục thời tiết quốc gia.”Ông có đoan chắc rằng mùa đông này sẽ rất lạnh không”
“Chắc chắn,” người đàn ông trả lời. “Có vẻ như đây sẽ là mùa đông lạnh hơn bao giờ hết.”
“Làm thế nào mà ông có thể quả quyết như vậy?” vị thủ lĩnh hỏi.
Nhà khí tượng học trả lời:”Người da đỏ đang thu lượm gỗ như điên.”
NHỮNG BIỂN HIỆU ĐƯỢC NHÌN THẤY VÒNG QUANH THẾ GIỚI
Phòng cocktail, Na uy:
Quý bà được yêu cầu không được sinh con trong quầy bar.
Phòng mạch bác sĩ ở Rome:
Chuyên gia phụ nữ và những bệnh khác.
Trong một nhà hàng Nairobi:
Khách hàng thấy nữ tiếp viên chúng tôi thô lỗ phải gặp giám đốc chúng tôi.
Trên một quốc lộ Athi River:
Chú ý: Khi biển báo này chìm trong nước thì con đường này không thể đi qua.
Trên một poster ở Kencom:
Bạn là một người trưởng thành không biết đọc? Nếu vậy, chúng tôi có thể giúp bạn.
Một tấm biển được nhìn thấy trên một phòng vệ sinh tự động có máy thổi khô tay:
Đừng kích hoạt với đôi tay ướt.
Ở phòng sản khoa ở Pumwani:
Trẻ em không được chấp nhận.
Trong một nghĩa trang:
Cấm hái hoa mọi nơi trừ phần mộ riêng của mình.
Luật lệ và quy định trong một khách sạn ở Tokyo:
Khách được thỉnh cầu không được hút thuốc hoặc làm những việc kinh tởm trên
giư ờng
Thang máy khách sạn, Paris:
Xin vui lòng để nguyên lý của bạn ở bàn trước.
Khách sạn, Yugoslavia:
Việc làm phẳng đồ lót một cách vui thích là công việc của nữ phục vụ phòng
Khách sạn, Nhật bản:
Bạn được mời để tận dụng cô hầu phòng.
Một quảng cáo của một nha sĩ Hồng Công:
Nhổ răng bởi những thành viên hội Giám lý mới nhất.
Một tiệm giặt ở Rome:
Quý bà, hãy để quần áo của quý bà lại và trải qua một buổi chiều vui sướng.
Quảng cáo cho việc cưỡi lừa, Thái lan:
Bạn có muốn cưỡi trên con lừa của chính bạn không?
Phòng bán vé máy bay, Copenhagen:
Chúng tôi lấy giỏ xách của bạn và gửi đi mọi hướng.
MẤY GIỜ RỒI?
Mệt mỏi vì lái xe, một người bán hàng dạo dừng lại ở một thị trấn, và tấp xe vào lề để ngủ một hai giờ. Nhưng nơi yên tĩnh ông ta chọn lại ngẫu nhiên là một trong những con đường mà phần lớn người thị trấn dùng để chạy hàng ngày.
Người bán hàng mới vừa tấp xe vào và buông người thư giãn thì một người chạy bộ gõ cửa sổ xe, hỏi:”Xin lỗi, ông biết giờ không?”
Người đàn ông nhìn vào đồng hồ xe hơi và trả lời:”8:15.”
Người chạy bộ cảm ơn và rời đi.
Người đàn ông quay lại nằm và mới vừa chỉ ngủ lơ mơ thì có một tiếng gõ khác trên cửa sổ xe và một người chạy bộ khác.”Xin lỗi, thưa ông, ông biết giờ không?”
“8:25!”
Người chạy bộ lại cảm ơn và rời đi.
Lúc ấy, người đàn ông có thể thấy những người chạy bộ khác chạy ngang qua và ông ta biết vấn đề chỉ là thời gian trước khi một người khác sẽ quấy rầy ông. Hy vọng giải quyết vấn đề, ông lấy ra một cây bút và tờ giấy và viết một dòng trên cửa sổ:”Tôi không biết
giờ !”
Một lần nữa ông nằm xuống ngủ, và mới chỉ mơ màng thì có một tiếng gõ cửa khác trên cửa sổ.
“Thưa ông, thưa ông. Bây giờ là 8:45!”
Một buổi tối trong lúc chơi xì phé, một người đàn ông đang khoác lác với bạn bè em gái anh ta đã cải trang thành đàn ông và gia nhập quân đội như thế nào.
“Nhưng, đợi tí đã,” một trong những người nghe nói. “Em gái của anh sẽ phải thay đồ với lính nam và tắm với họ nữa, phải không?”
“Đúng,” người đàn ông đáp.
“À, họ không phát hiện ra à?” một tay bài khác hỏi.
Người đàn ông thứ nhất nhún vai và trả lời: “Có. Nhưng ai sẽ nói?”
MỘT MÙA ĐÔNG RẤT LẠNH
Trời đang thu, và người da đỏ ở vùng đất xa xôi hỏi thủ lĩnh mới của họ mùa đông này sẽ lạnh hay ôn hòa.
Vì là thủ lĩnh dân da đỏ trong xã hội hiện đại, ông ta chưa bao giờ được dạy những bí quyết xưa, và khi ông ta nhìn lên bầu trời, ông ta không thể nói thời tiết sẽ ra sao.
Tuy nhiên, một cách cẩn thận, ông ta trả lời với bộ lạc là mùa đông sẽ lạnh thực sự và các thành viên trong làng nên thu lượm gỗ để chuẩn bị. Nhưng cũng là một lãnh đạo thực tế, sau vài ngày ông ta nảy ra một sáng kiến. Ông ta đi đến phòng điện thoại, gọi vụ thời tiết quốc gia và hỏi:”Thời tiết sẽ trở nên lạnh không?”
“Có vẻ như mùa đông này sẽ lạnh thực sự,” nhà khí tượng học ở vụ thời tiết trả lời.
Nghe vậy vị thủ lĩnh quay lại bộ lạc và nói họ thu nhặt thậm chí nhiều củi hơn để chuẩn bị.
Một tuần sau ông ta lại gọi vụ thời tiết quốc gia.”Trời sẽ rất lạnh vào mùa đông này chứ?” ông ta hỏi.
“Đúng,” người của cục thời tiết quốc gia trả lời lại. “Mùa đông này sẽ rất lạnh.”
Vị thủ lĩnh quay về bộ lạc một lần nữa và ra lệnh thu lượm đến từng mảnh nhỏ củi họ có thể tìm thấy.
Hai tuần sau ông ta lại gọi cục thời tiết quốc gia.”Ông có đoan chắc rằng mùa đông này sẽ rất lạnh không”
“Chắc chắn,” người đàn ông trả lời. “Có vẻ như đây sẽ là mùa đông lạnh hơn bao giờ hết.”
“Làm thế nào mà ông có thể quả quyết như vậy?” vị thủ lĩnh hỏi.
Nhà khí tượng học trả lời:”Người da đỏ đang thu lượm gỗ như điên.”
NHỮNG BIỂN HIỆU ĐƯỢC NHÌN THẤY VÒNG QUANH THẾ GIỚI
Phòng cocktail, Na uy:
Quý bà được yêu cầu không được sinh con trong quầy bar.
Phòng mạch bác sĩ ở Rome:
Chuyên gia phụ nữ và những bệnh khác.
Trong một nhà hàng Nairobi:
Khách hàng thấy nữ tiếp viên chúng tôi thô lỗ phải gặp giám đốc chúng tôi.
Trên một quốc lộ Athi River:
Chú ý: Khi biển báo này chìm trong nước thì con đường này không thể đi qua.
Trên một poster ở Kencom:
Bạn là một người trưởng thành không biết đọc? Nếu vậy, chúng tôi có thể giúp bạn.
Một tấm biển được nhìn thấy trên một phòng vệ sinh tự động có máy thổi khô tay:
Đừng kích hoạt với đôi tay ướt.
Ở phòng sản khoa ở Pumwani:
Trẻ em không được chấp nhận.
Trong một nghĩa trang:
Cấm hái hoa mọi nơi trừ phần mộ riêng của mình.
Luật lệ và quy định trong một khách sạn ở Tokyo:
Khách được thỉnh cầu không được hút thuốc hoặc làm những việc kinh tởm trên
giư ờng
Thang máy khách sạn, Paris:
Xin vui lòng để nguyên lý của bạn ở bàn trước.
Khách sạn, Yugoslavia:
Việc làm phẳng đồ lót một cách vui thích là công việc của nữ phục vụ phòng
Khách sạn, Nhật bản:
Bạn được mời để tận dụng cô hầu phòng.
Một quảng cáo của một nha sĩ Hồng Công:
Nhổ răng bởi những thành viên hội Giám lý mới nhất.
Một tiệm giặt ở Rome:
Quý bà, hãy để quần áo của quý bà lại và trải qua một buổi chiều vui sướng.
Quảng cáo cho việc cưỡi lừa, Thái lan:
Bạn có muốn cưỡi trên con lừa của chính bạn không?
Phòng bán vé máy bay, Copenhagen:
Chúng tôi lấy giỏ xách của bạn và gửi đi mọi hướng.
MẤY GIỜ RỒI?
Mệt mỏi vì lái xe, một người bán hàng dạo dừng lại ở một thị trấn, và tấp xe vào lề để ngủ một hai giờ. Nhưng nơi yên tĩnh ông ta chọn lại ngẫu nhiên là một trong những con đường mà phần lớn người thị trấn dùng để chạy hàng ngày.
Người bán hàng mới vừa tấp xe vào và buông người thư giãn thì một người chạy bộ gõ cửa sổ xe, hỏi:”Xin lỗi, ông biết giờ không?”
Người đàn ông nhìn vào đồng hồ xe hơi và trả lời:”8:15.”
Người chạy bộ cảm ơn và rời đi.
Người đàn ông quay lại nằm và mới vừa chỉ ngủ lơ mơ thì có một tiếng gõ khác trên cửa sổ xe và một người chạy bộ khác.”Xin lỗi, thưa ông, ông biết giờ không?”
“8:25!”
Người chạy bộ lại cảm ơn và rời đi.
Lúc ấy, người đàn ông có thể thấy những người chạy bộ khác chạy ngang qua và ông ta biết vấn đề chỉ là thời gian trước khi một người khác sẽ quấy rầy ông. Hy vọng giải quyết vấn đề, ông lấy ra một cây bút và tờ giấy và viết một dòng trên cửa sổ:”Tôi không biết
giờ !”
Một lần nữa ông nằm xuống ngủ, và mới chỉ mơ màng thì có một tiếng gõ cửa khác trên cửa sổ.
“Thưa ông, thưa ông. Bây giờ là 8:45!”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
TRANG HOÀNG LẠI PHÒNG NGỦ...
Một phụ nữ trẻ quyết định trang hoàng lại phòng ngủ. Chị không biết mình cần bao nhiêu cuộn giấy dán tường, nhưng chị biết là bạn chị nhà kế bên đã làm việc như vậy và hai căn phòng có cỡ giống hệt nhau.
“Buffy,” chị nói, “bạn đã mua bao nhiêu cuộn giấy dán tường cho phòng ngủ?”
“Mười,” Buffy nói.
Vì thế chị ta mua mười cuộn giấy và trang hoàng căn phòng, nhưng chị dư ra 2 cuộn.
“Buffy,” chị nói.”Tôi mua mười cuộn giấy dán tường phòng ngủ, nhưng tôi dư 2
cuộn !”
“Ừ !” Buffy nói. “Tôi cũng vậy.”
VỊ TỔNG THỐNG RẤT KIỆM LỜI
Tổng thống Mỹ thứ 30 Calvin Coolidge (1923-1929) là một người nói rất ngắn gọn. Một chủ nhật, ông đi nhà thờ, nhưng phu nhân Grace ở nhà. Khi ông quay về, bà hỏi:”Bài giảng có hay không”
“Có,” ông trả lời ngắn gọn.
“Chủ đề gì vậy?” Grace hỏi.
“Tội lỗi.”
“Và mục sư nói gì?”
“Cha chống lại nó.”
BÁN KINH THÁNH ...
Một người bán hàng đến tận nhà cảm thấy có phần mệt mỏi với công việc bán Kinh Thánh của mình nên ông ta quyết định trở thành một ông chủ, thuê ba người bán Kinh Thánh cho ông ta. Ông ta đã phỏng vấn ba người.
Người đầu tiên đến và nói:” Em muốn bán Kinh Thánh cho anh.”
“Được. Tôi nhận anh. Đây là những thứ cần thiết – đi bán đi!”
Người thứ hai đến và nói:”Em muốn bán Kinh Thánh cho anh.”
“Được, tôi nhận anh! Đây là những thứ cần thiết – đi bán đi!”
Người thứ ba đến và nói:” Em...em...em muốn ...uốn...uốn b...b...b...án...bán... bán...Ki-Ki-Ki-Kinh Thánh, bán Kinh...Kinh Thánh ch-ch-ch-cho anh Kinh Thánh cho anh!”
“Không,” người bán hàng la lên, “như thế này thì sẽ không bao giờ làm việc được! Anh không thể bán Kinh Thánh cho tôi!”
Người xin việc trả lời:”Nh-nh-nh-nh-nhưng em th-th-th-thật sự, nhưng em thật sự, thật sự, c-c-c-c-cần, thực sự cần công việc n-n-này!”
Vì không còn người xin việc nào nữa nên người đàn ông nói:”Được rồi, tôi sẽ cho anh thử việc, nhưng tôi hy vọng anh sẽ làm việc có kết quả!”
Vào cuối ngày, người xin việc đầu tiên quay lại và nói:”Hôm nay em bán được 8 cuốn Kinh Thánh.”
Người thứ hai nói:” Em bán được 11 cuốn Kinh Thánh.”
Người làm thuê thứ ba nói:”Hô-hô-hô-hô h-h-hôm nay, em-em-em bán-bán, em bán, em bán, em bán, em bán 28 cuốn Kinh-Kinh-K-Kinh Thánh!”
“Hay quá,” ông chủ nói. “Tuy vậy, tôi muốn anh bán một số nhiều hơn vậy nữa, vậy hãy đi bán ngoài ngày mai và kiếm cho tôi một số tiền!”
Cuối ngày thứ hai, người làm thuê thứ nhất bước vào và cho biết:”Hôm nay, em bán được 32 cuốn Kinh Thánh.”
Người làm thuê thứ hai cho biết:”Hôm nay em bán được 44 cuốn Kinh Thánh.”
Người thứ ba báo cáo:”Hô-hô-hô-h-hôm nay, em-em-em bán, em bán , em bán 79 cuốn Ki-Ki-Ki- bán 79, bán 79 cuốn Kinh Thánh.”
“Rất tuyệt,” ông chủ nói, “vì anh làm quá tốt, quá tốt hơn nhiều hai người kia, sao anh không nói cho họ biết về cách anh bán hàng?”
Người làm thuê trả lời:”Em –em-em ch-ch-ch-ch-chi-chi-chi-chỉ đi, đi, đi, chỉ đi-đi-đi-đi, chỉ đi tới tới tới chỉ đi tới họ và và hỏi, họ và hỏi,họ và hỏi h-h-h-h có có hỏi họ có muốn hỏi họ có muốn m-m-m-m hỏi họ có muốn mua Ki-k-muốn mua Kinh-Kinh-Kinh Thánh, hay h-h-h-h-h-họ m-m-m-muốn em đọc kinh cho h-h-họ...”
BỮA ĂN THỜI NGUYÊN THỦY
Một nhà thám hiểm nổi tiếng người Anh được mời đến Dartmouth để kể về những cuộc phiêu lưu đầu tiên của ông trong rừng Châu Phi.
“Các bạn có thể tưởng tượng,” ông ta yêu cầu, “người ta ở trình độ nguyên thủy đến độ người ta rất thích ăn cái còn phôi thai của một một số loài chim nào đó, và những lát cắt từ bụng của một số loài thú vật nào đó.Và họ xay nhỏ hạt một loại cỏ, làm thành thứ nhão nhão, đốt trên một ngọn lửa, sau đó bôi bẩn bằng một thứ bẩn nhờn mà họ trích ra từ chất lỏng từ vú của những loài thú vật khác.”
Khi sinh viên giật mình bởi cảnh man rợ, nhà thám hiểm nhẹ nhàng thêm vào:”Cái mà tôi vừa mô tả, dĩ nhiên, là một bữa ăn sáng gồm thịt heo muối xông khói và trứng và bánh mỳ nướng có bơ.”
CÔNG NGHỆ CAO
Ba người đàn ông ngồi khỏa thân trong phòng tắm hơi.
Đột nhiên có một tiếng bíp. Người đàn ông đầu tiên nhấn cẳng tay và tiếng bíp ngưng.
Hai người kia nhìn ông ta dò hỏi.
“Đó là máy nhắn tin của tôi,” ông ta nói. “Tôi có một vi mạch dưới da cẳng tay.”
Một vài phút sau có những tiếng reo điện thoại. Người đàn ông thứ hai nâng lòng bàn tay lên tai. Khi ông ta xong việc, ông ta giải thích:
“Đó là điện thoại di động của tôi. Tôi có vi mạch trong tay tôi.”
Người đàn ông thứ ba rõ ràng cảm thấy mình không có công nghệ cao, bước ra khỏi phòng tắm. Một vài phút sau ông ta quay lại với với tờ giấy vệ sinh lòi ra từ phía sau.
Hai người kia nhướn lông mày.
“Tôi đang nhận một cuộc fax,” ông ta giải thích.
KỸ NĂNG
“Vậy thì hãy nói cho tôi biết, ông Smith,” người phỏng vấn hỏi, “ông có những kỹ năng khác mà ông nghĩ đáng được nói đến?”
“Thực sự thì có,” người xin việc khiêm tốn đáp. “Năm ngoái tôi có hai truyện ngắn được in trên các tạp chí quốc gia, và tôi đã hoàn thành tiểu thuyết của tôi.”
“Rất ấn tượng,” người phỏng vấn nhận xét, “ nhưng tôi đã nghĩ những kỹ năng mà ông có thể dùng trong những giờ trong văn phòng.”
Ông Smith giải thích mặt sáng rỡ:”Ồ, chúng được viết trong những giờ trong văn phòng.”
Một phụ nữ trẻ quyết định trang hoàng lại phòng ngủ. Chị không biết mình cần bao nhiêu cuộn giấy dán tường, nhưng chị biết là bạn chị nhà kế bên đã làm việc như vậy và hai căn phòng có cỡ giống hệt nhau.
“Buffy,” chị nói, “bạn đã mua bao nhiêu cuộn giấy dán tường cho phòng ngủ?”
“Mười,” Buffy nói.
Vì thế chị ta mua mười cuộn giấy và trang hoàng căn phòng, nhưng chị dư ra 2 cuộn.
“Buffy,” chị nói.”Tôi mua mười cuộn giấy dán tường phòng ngủ, nhưng tôi dư 2
cuộn !”
“Ừ !” Buffy nói. “Tôi cũng vậy.”
VỊ TỔNG THỐNG RẤT KIỆM LỜI
Tổng thống Mỹ thứ 30 Calvin Coolidge (1923-1929) là một người nói rất ngắn gọn. Một chủ nhật, ông đi nhà thờ, nhưng phu nhân Grace ở nhà. Khi ông quay về, bà hỏi:”Bài giảng có hay không”
“Có,” ông trả lời ngắn gọn.
“Chủ đề gì vậy?” Grace hỏi.
“Tội lỗi.”
“Và mục sư nói gì?”
“Cha chống lại nó.”
BÁN KINH THÁNH ...
Một người bán hàng đến tận nhà cảm thấy có phần mệt mỏi với công việc bán Kinh Thánh của mình nên ông ta quyết định trở thành một ông chủ, thuê ba người bán Kinh Thánh cho ông ta. Ông ta đã phỏng vấn ba người.
Người đầu tiên đến và nói:” Em muốn bán Kinh Thánh cho anh.”
“Được. Tôi nhận anh. Đây là những thứ cần thiết – đi bán đi!”
Người thứ hai đến và nói:”Em muốn bán Kinh Thánh cho anh.”
“Được, tôi nhận anh! Đây là những thứ cần thiết – đi bán đi!”
Người thứ ba đến và nói:” Em...em...em muốn ...uốn...uốn b...b...b...án...bán... bán...Ki-Ki-Ki-Kinh Thánh, bán Kinh...Kinh Thánh ch-ch-ch-cho anh Kinh Thánh cho anh!”
“Không,” người bán hàng la lên, “như thế này thì sẽ không bao giờ làm việc được! Anh không thể bán Kinh Thánh cho tôi!”
Người xin việc trả lời:”Nh-nh-nh-nh-nhưng em th-th-th-thật sự, nhưng em thật sự, thật sự, c-c-c-c-cần, thực sự cần công việc n-n-này!”
Vì không còn người xin việc nào nữa nên người đàn ông nói:”Được rồi, tôi sẽ cho anh thử việc, nhưng tôi hy vọng anh sẽ làm việc có kết quả!”
Vào cuối ngày, người xin việc đầu tiên quay lại và nói:”Hôm nay em bán được 8 cuốn Kinh Thánh.”
Người thứ hai nói:” Em bán được 11 cuốn Kinh Thánh.”
Người làm thuê thứ ba nói:”Hô-hô-hô-hô h-h-hôm nay, em-em-em bán-bán, em bán, em bán, em bán, em bán 28 cuốn Kinh-Kinh-K-Kinh Thánh!”
“Hay quá,” ông chủ nói. “Tuy vậy, tôi muốn anh bán một số nhiều hơn vậy nữa, vậy hãy đi bán ngoài ngày mai và kiếm cho tôi một số tiền!”
Cuối ngày thứ hai, người làm thuê thứ nhất bước vào và cho biết:”Hôm nay, em bán được 32 cuốn Kinh Thánh.”
Người làm thuê thứ hai cho biết:”Hôm nay em bán được 44 cuốn Kinh Thánh.”
Người thứ ba báo cáo:”Hô-hô-hô-h-hôm nay, em-em-em bán, em bán , em bán 79 cuốn Ki-Ki-Ki- bán 79, bán 79 cuốn Kinh Thánh.”
“Rất tuyệt,” ông chủ nói, “vì anh làm quá tốt, quá tốt hơn nhiều hai người kia, sao anh không nói cho họ biết về cách anh bán hàng?”
Người làm thuê trả lời:”Em –em-em ch-ch-ch-ch-chi-chi-chi-chỉ đi, đi, đi, chỉ đi-đi-đi-đi, chỉ đi tới tới tới chỉ đi tới họ và và hỏi, họ và hỏi,họ và hỏi h-h-h-h có có hỏi họ có muốn hỏi họ có muốn m-m-m-m hỏi họ có muốn mua Ki-k-muốn mua Kinh-Kinh-Kinh Thánh, hay h-h-h-h-h-họ m-m-m-muốn em đọc kinh cho h-h-họ...”
BỮA ĂN THỜI NGUYÊN THỦY
Một nhà thám hiểm nổi tiếng người Anh được mời đến Dartmouth để kể về những cuộc phiêu lưu đầu tiên của ông trong rừng Châu Phi.
“Các bạn có thể tưởng tượng,” ông ta yêu cầu, “người ta ở trình độ nguyên thủy đến độ người ta rất thích ăn cái còn phôi thai của một một số loài chim nào đó, và những lát cắt từ bụng của một số loài thú vật nào đó.Và họ xay nhỏ hạt một loại cỏ, làm thành thứ nhão nhão, đốt trên một ngọn lửa, sau đó bôi bẩn bằng một thứ bẩn nhờn mà họ trích ra từ chất lỏng từ vú của những loài thú vật khác.”
Khi sinh viên giật mình bởi cảnh man rợ, nhà thám hiểm nhẹ nhàng thêm vào:”Cái mà tôi vừa mô tả, dĩ nhiên, là một bữa ăn sáng gồm thịt heo muối xông khói và trứng và bánh mỳ nướng có bơ.”
CÔNG NGHỆ CAO
Ba người đàn ông ngồi khỏa thân trong phòng tắm hơi.
Đột nhiên có một tiếng bíp. Người đàn ông đầu tiên nhấn cẳng tay và tiếng bíp ngưng.
Hai người kia nhìn ông ta dò hỏi.
“Đó là máy nhắn tin của tôi,” ông ta nói. “Tôi có một vi mạch dưới da cẳng tay.”
Một vài phút sau có những tiếng reo điện thoại. Người đàn ông thứ hai nâng lòng bàn tay lên tai. Khi ông ta xong việc, ông ta giải thích:
“Đó là điện thoại di động của tôi. Tôi có vi mạch trong tay tôi.”
Người đàn ông thứ ba rõ ràng cảm thấy mình không có công nghệ cao, bước ra khỏi phòng tắm. Một vài phút sau ông ta quay lại với với tờ giấy vệ sinh lòi ra từ phía sau.
Hai người kia nhướn lông mày.
“Tôi đang nhận một cuộc fax,” ông ta giải thích.
KỸ NĂNG
“Vậy thì hãy nói cho tôi biết, ông Smith,” người phỏng vấn hỏi, “ông có những kỹ năng khác mà ông nghĩ đáng được nói đến?”
“Thực sự thì có,” người xin việc khiêm tốn đáp. “Năm ngoái tôi có hai truyện ngắn được in trên các tạp chí quốc gia, và tôi đã hoàn thành tiểu thuyết của tôi.”
“Rất ấn tượng,” người phỏng vấn nhận xét, “ nhưng tôi đã nghĩ những kỹ năng mà ông có thể dùng trong những giờ trong văn phòng.”
Ông Smith giải thích mặt sáng rỡ:”Ồ, chúng được viết trong những giờ trong văn phòng.”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
CHỖ NGỒI BỊ DÀNH TRƯỚC
Một người soát vé trong một nhà hát rất sang trọng chú ý thấy một người đàn ông nằm ườn qua ba chiếc ghế. “Xin lỗi, thưa ông, “ người soát ghế nói, “ông chỉ được phép ngồi trên một ghế.”
Người đàn ông rên rỉ nhưng không nhúc nhích.
Người soát ghế trở nên mất kiên nhẫn và nói:”Thưa ông, nếu ông không đứng dậy từ chỗ đó thì tôi sẽ đi gọi ông quản lý.” Một lần nữa, người đàn ông chỉ rên rỉ, làm người sóat vé tức điên; ông ta quay đi và bước nhanh ngược lên lối đi giữa dãy ghế tìm người quản lý.
Trong giây lát, cả người soát vé và người quản lý đều quay lại và đứng trước người đàn ông. Cả hai cùng cố gắng nhiều lần để người đàn ông đứng dậy, “Được rồi, ông bạn,” người quản lý nói, “Tên ông là gì?”
“Sam,” người đàn ông rên rỉ.
“Ông từ đâu tới, ông Sam?”
Với giọng đau đớn, Sam trả lời:” Từ ban công.”
NÓI CHUYỆN VỀ VIỆC SỬ DỤNG Ô TÔ
Một thanh niên trẻ mới nhận bằng lái xe. Anh ta hỏi cha là một mục sư là có thể nói chuyện sử dụng ô tô không. Cha anh ta bảo anh ta học và nói:”Cha sẽ nói chuyện với con. Con nâng cấp lên, học một ít Kinh Thánh và đi hớt tóc và chúng ta sẽ nói về chuyện đó.”
Sau khoảng một tháng chàng thanh niên quay lại và lại hỏi cha liệu họ có thể nói chuyện sử dụng xe hơi không. “Con ta, cha thực sự tự hào về con. Con đã nâng cấp, con đã cần mẫn học Kinh Thánh, nhưng con chưa đi hớt tóc!”
Chàng thanh niên trả lời:”Cha biết không, con đã nghĩ về điều đó. Cha xem, Samson có tóc dài, Moses có tóc dài, Noah có tóc dài, và ngay cả Chúa Jesus có tóc dài ...”
Với câu nói đó người cha trả lời ...” Đúng , và các ngài đi bộ mọi nơi các ngài đến!”
ỦNG HỘ VIÊN CRIKÊ NGƯỜI ÚC
Ủng hộ viên crikê người Úc này đang ở trong vòng chung kết cúp thế giới thì ông ta lên cơn đau tim. Khi lên đến Cửa Ngọc, ông ta gặp Thánh Peter , người hỏi ông ta tại sao ông ta nghĩ ông ta xứng đáng vào Thiên Đàng.
“Ồ,” người Úc nói, “ba tuần trước đây con cho hội từ thiện của những người tàn tật 10 đô la.
Thánh Peter nhíu mày và nói:”Gì nữa?”
“Hai tuần trước đây con cho những người vô gia cư 10 đô la!” người Úc tiếp tục.
“Gì nữa?”
“Một tuần trước đây con cho trại mồ côi 10 đô la!”
Nghe vậy Thánh Peter nói người Úc đợi trong vòng chỉ một phút và ngài sẽ quay lại ngay. Khoảng 5 phút sau Thánh Peter quay lại và nói:”À, ta đã bàn việc của con với chủ Thiên Đàng, và ngài đồng ý với ta. Đây là tiền trả lại ba mươi đô la, bây giờ đi xuống địa ngục đi!”
CHUYẾN THAM QUAN CỦA CÁC VIP
Có dạo chồng tôi làm việc trong một chi nhánh in của một công ty sản xuất lớn. Một buổi sáng, có lời từ trên xuống rằng một số yếu nhân khách mời sẽ tham quan nhà máy chỉ trong một vài phút. Tất cả các sản phẩm ngay lập tức được ngưng chế tạo trong khi công nhân nhanh chóng bò ra để dọn sạch nơi làm việc. Khi người canh gác la lên:”Họ đang đến!” thì năm mươi ngón tay trong tư thế sẵn sàng trên năm mươi nút bấm máy nhấn xuống cùng lúc và làm nổ tung mọi cầu chì trong tòa nhà.
CHUYẾN THAM QUAN CỦA CÁC VIP
Có dạo chồng tôi làm việc trong một chi nhánh in của một công ty sản xuất lớn. Một buổi sáng, có lời từ trên xuống rằng một số yếu nhân khách mời sẽ tham quan nhà máy chỉ trong một vài phút. Tất cả các sản phẩm ngay lập tức được ngưng chế tạo trong khi công nhân nhanh chóng bò ra để dọn sạch nơi làm việc. Khi người canh gác la lên:”Họ đang đến!” thì năm mươi ngón tay trong tư thế sẵn sàng trên năm mươi nút bấm máy nhấn xuống cùng lúc và làm nổ tung mọi cầu chì trong tòa nhà.
TẠM BIỆT MÁ
Một thanh niên đang đi qua một siêu thị để mua một vài món hàng thì anh ta chú ý thấy một bà lão đi vẩn vơ theo anh ta. Nghĩ rằng chẳng có gì, anh ta lờ bà già và tiếp tục đi. Cuối cùng anh ta đi tới hàng người tính tiền, nhưng bà ta đi vào trước anh.
“Xin lỗi,” bà ta nói, “ Tôi xin lỗi nếu tôi nhìn chằm chằm vào anh làm anh khó chịu. Đó chỉ vì anh có vẻ giống con trai tôi, người mới chết gần đây.”
“Cháu rất lấy làm tiếc,” anh thanh niên đáp, “cháu có thể làm gì giúp bác không?”
“Có,” bà già đáp, “khi tôi rời đi, cháu có thể nói “tạm biệt má” ? Như thế sẽ làm bác cảm thấy tốt hơn rất nhiều.”
“Được,” anh thanh niên đáp.
Khi bà lão rời đi, anh ta gọi to: “Tạm biệt má!”
Khi anh ta bước đến quầy tính tiền, anh ta thấy tổng số tiền là 127,50 đô la.
“Sao lại vậy được?” Anh ta hỏi, “tôi chỉ mua một vài món!”
“Má anh nói rằng anh sẽ trả cho bà,” người thu tiền nói.
SINH VIÊN TƯƠNG LAI KHOA NÔNG NGHIỆP
Trưởng phòng thu nhận sinh viên của trường đang phỏng vấn một sinh viên tương lai:”Tại sao em chọn nghề này?” ông ta hỏi.
“Em mơ ước làm ra một triệu đô la trong việc trồng trọt như ba em,” chàng sinh viên trả lời.
“Ba em đã làm ra một triệu đô la trong việc trồng trọt?” trưởng khoa lặp lại với nhiều ấn tượng.
“Không,” người nộp đơn trả lời. “Nhưng ông luôn mơ ước về điều đó.”
MÓN QUÀ
Một quý ông, đột nhiên có ý tưởng mua quà, đã mua cho má vợ một mảnh đất lớn trong một nghĩa trang đắt tiền. Vào ngày sinh nhật tiếp theo, ông ta không mua cho bà cái gì hết.
Má vợ nhanh chóng chê bai lớn tiếng và lâu về tính không chín chắn của ông.
Quý ông chỉ nói một điều:”A, má chưa dùng món quà con tặng năm ngoái.”
Một người soát vé trong một nhà hát rất sang trọng chú ý thấy một người đàn ông nằm ườn qua ba chiếc ghế. “Xin lỗi, thưa ông, “ người soát ghế nói, “ông chỉ được phép ngồi trên một ghế.”
Người đàn ông rên rỉ nhưng không nhúc nhích.
Người soát ghế trở nên mất kiên nhẫn và nói:”Thưa ông, nếu ông không đứng dậy từ chỗ đó thì tôi sẽ đi gọi ông quản lý.” Một lần nữa, người đàn ông chỉ rên rỉ, làm người sóat vé tức điên; ông ta quay đi và bước nhanh ngược lên lối đi giữa dãy ghế tìm người quản lý.
Trong giây lát, cả người soát vé và người quản lý đều quay lại và đứng trước người đàn ông. Cả hai cùng cố gắng nhiều lần để người đàn ông đứng dậy, “Được rồi, ông bạn,” người quản lý nói, “Tên ông là gì?”
“Sam,” người đàn ông rên rỉ.
“Ông từ đâu tới, ông Sam?”
Với giọng đau đớn, Sam trả lời:” Từ ban công.”
NÓI CHUYỆN VỀ VIỆC SỬ DỤNG Ô TÔ
Một thanh niên trẻ mới nhận bằng lái xe. Anh ta hỏi cha là một mục sư là có thể nói chuyện sử dụng ô tô không. Cha anh ta bảo anh ta học và nói:”Cha sẽ nói chuyện với con. Con nâng cấp lên, học một ít Kinh Thánh và đi hớt tóc và chúng ta sẽ nói về chuyện đó.”
Sau khoảng một tháng chàng thanh niên quay lại và lại hỏi cha liệu họ có thể nói chuyện sử dụng xe hơi không. “Con ta, cha thực sự tự hào về con. Con đã nâng cấp, con đã cần mẫn học Kinh Thánh, nhưng con chưa đi hớt tóc!”
Chàng thanh niên trả lời:”Cha biết không, con đã nghĩ về điều đó. Cha xem, Samson có tóc dài, Moses có tóc dài, Noah có tóc dài, và ngay cả Chúa Jesus có tóc dài ...”
Với câu nói đó người cha trả lời ...” Đúng , và các ngài đi bộ mọi nơi các ngài đến!”
ỦNG HỘ VIÊN CRIKÊ NGƯỜI ÚC
Ủng hộ viên crikê người Úc này đang ở trong vòng chung kết cúp thế giới thì ông ta lên cơn đau tim. Khi lên đến Cửa Ngọc, ông ta gặp Thánh Peter , người hỏi ông ta tại sao ông ta nghĩ ông ta xứng đáng vào Thiên Đàng.
“Ồ,” người Úc nói, “ba tuần trước đây con cho hội từ thiện của những người tàn tật 10 đô la.
Thánh Peter nhíu mày và nói:”Gì nữa?”
“Hai tuần trước đây con cho những người vô gia cư 10 đô la!” người Úc tiếp tục.
“Gì nữa?”
“Một tuần trước đây con cho trại mồ côi 10 đô la!”
Nghe vậy Thánh Peter nói người Úc đợi trong vòng chỉ một phút và ngài sẽ quay lại ngay. Khoảng 5 phút sau Thánh Peter quay lại và nói:”À, ta đã bàn việc của con với chủ Thiên Đàng, và ngài đồng ý với ta. Đây là tiền trả lại ba mươi đô la, bây giờ đi xuống địa ngục đi!”
CHUYẾN THAM QUAN CỦA CÁC VIP
Có dạo chồng tôi làm việc trong một chi nhánh in của một công ty sản xuất lớn. Một buổi sáng, có lời từ trên xuống rằng một số yếu nhân khách mời sẽ tham quan nhà máy chỉ trong một vài phút. Tất cả các sản phẩm ngay lập tức được ngưng chế tạo trong khi công nhân nhanh chóng bò ra để dọn sạch nơi làm việc. Khi người canh gác la lên:”Họ đang đến!” thì năm mươi ngón tay trong tư thế sẵn sàng trên năm mươi nút bấm máy nhấn xuống cùng lúc và làm nổ tung mọi cầu chì trong tòa nhà.
CHUYẾN THAM QUAN CỦA CÁC VIP
Có dạo chồng tôi làm việc trong một chi nhánh in của một công ty sản xuất lớn. Một buổi sáng, có lời từ trên xuống rằng một số yếu nhân khách mời sẽ tham quan nhà máy chỉ trong một vài phút. Tất cả các sản phẩm ngay lập tức được ngưng chế tạo trong khi công nhân nhanh chóng bò ra để dọn sạch nơi làm việc. Khi người canh gác la lên:”Họ đang đến!” thì năm mươi ngón tay trong tư thế sẵn sàng trên năm mươi nút bấm máy nhấn xuống cùng lúc và làm nổ tung mọi cầu chì trong tòa nhà.
TẠM BIỆT MÁ
Một thanh niên đang đi qua một siêu thị để mua một vài món hàng thì anh ta chú ý thấy một bà lão đi vẩn vơ theo anh ta. Nghĩ rằng chẳng có gì, anh ta lờ bà già và tiếp tục đi. Cuối cùng anh ta đi tới hàng người tính tiền, nhưng bà ta đi vào trước anh.
“Xin lỗi,” bà ta nói, “ Tôi xin lỗi nếu tôi nhìn chằm chằm vào anh làm anh khó chịu. Đó chỉ vì anh có vẻ giống con trai tôi, người mới chết gần đây.”
“Cháu rất lấy làm tiếc,” anh thanh niên đáp, “cháu có thể làm gì giúp bác không?”
“Có,” bà già đáp, “khi tôi rời đi, cháu có thể nói “tạm biệt má” ? Như thế sẽ làm bác cảm thấy tốt hơn rất nhiều.”
“Được,” anh thanh niên đáp.
Khi bà lão rời đi, anh ta gọi to: “Tạm biệt má!”
Khi anh ta bước đến quầy tính tiền, anh ta thấy tổng số tiền là 127,50 đô la.
“Sao lại vậy được?” Anh ta hỏi, “tôi chỉ mua một vài món!”
“Má anh nói rằng anh sẽ trả cho bà,” người thu tiền nói.
SINH VIÊN TƯƠNG LAI KHOA NÔNG NGHIỆP
Trưởng phòng thu nhận sinh viên của trường đang phỏng vấn một sinh viên tương lai:”Tại sao em chọn nghề này?” ông ta hỏi.
“Em mơ ước làm ra một triệu đô la trong việc trồng trọt như ba em,” chàng sinh viên trả lời.
“Ba em đã làm ra một triệu đô la trong việc trồng trọt?” trưởng khoa lặp lại với nhiều ấn tượng.
“Không,” người nộp đơn trả lời. “Nhưng ông luôn mơ ước về điều đó.”
MÓN QUÀ
Một quý ông, đột nhiên có ý tưởng mua quà, đã mua cho má vợ một mảnh đất lớn trong một nghĩa trang đắt tiền. Vào ngày sinh nhật tiếp theo, ông ta không mua cho bà cái gì hết.
Má vợ nhanh chóng chê bai lớn tiếng và lâu về tính không chín chắn của ông.
Quý ông chỉ nói một điều:”A, má chưa dùng món quà con tặng năm ngoái.”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
RAO HÀNG
Một ngày kia, bà lão nhỏ bé ra trả lời một tiếng gõ cửa chỉ để gặp một thanh niên ăn mặt chỉnh tề cầm một cái máy hút bụi.
“Xin chào,” người thanh niên nói. “Nếu cháu có thể làm mất thì giờ của bà vài phút, cháu sẽ cho bà thấy chiếc máy hút bụi công suất mạnh mới nhất.”
“Đi đi!” bà lão nói. “Tôi không có tiền” và tiếp theo, bàđóng cửa.
Nhanh như chớp, người thanh niên lèn chân vào cửa và đẩy nó mở rộng ra.
“Đừng quá vội!” anh ta nói. “Hãy đợi cho tới khi ít nhất bác thấy được cháu biểu diễn máy.”
Và với lời đó, anh ta đổ hết xô phân ngựa lên trên chiếc thảm phòng trước.
“Nếu cái máy hút bụi này không lấy đi hết tất cả các dấu vết của phân ngựa từ chiếc thảm của bác thì, thưa bác, cháu sẽ đích thân ăn cái còn lại.”
“Ồ,” bà lão đáp, “Tôi hy vọng ông có sự thèm ăn chết tiệt vì điện bị cúp sáng nay.”
TÀI XẾ XE TẢI VÀ 3 NGƯỜI ĐI MÔ TÔ
Tại trạm dừng xe tải I-40 ở Arkansas khoảng 2 giờ sáng, một tài xế xe tải đang uống một tách cà phê và một ăn một mẩu bánh patê và đang tán tỉnh cô phục vụ độc thân ở đó.
Bỗng nhiên, 3 người đàn ông trông có vẻ là người đi mô tô đi vào. Họ xem việc nói chuyện giữa cô phục vụ và anh tài xế và bắt đầu đưa ra những nhận xét ác ý và khiêu khích cố làm cho tài xế phải bắt đầu làm cái gì đó. Nhưng tài xế không nói gì cả, chỉ trả tiền và bước đi.
Một trong 3 người đi mô tô nói với cô phục vụ:”Có vẻ như bạn trai cô không có vẻ đàn ông nhiều lắm.”
Cô phục vụ chỉ nghiêng người trên quầy thu tiền và nhìn qua cửa sổ và nói:”Đúng, và anh ta cũng không có vẻ là một tài xế xe tải nữa. Anh ta đã cán ba chiếc mô tô rồi.”
ĐỒNG HỒ KỸ THUẬT CAO
Một người đàn ông đang ở tại Ga Lớn Trung Tâm đợi chuyến tàu đi lúc 6 giờ chiều, nhưng ông đã quên đồng hồ. Vì vậy ông ta tìm kiếm người để hỏi giờ. Ông ta nhận ra một thanh niên mang hai va ly và diện một cái đồng hồ đeo tay công nghệ cao không thể tin được, vì vậy ông hỏi giờ anh ta.
Chàng trai trả lời:”Được, quốc gia nào?”
Người đàn ông hỏi:”Chú mày có bao nhiêu quốc gia?” và chàng thanh niên đáp:”Tất cả các quốc gia trên thế giới!”
“Chà! Một cái đồng hồ khá là chiến mà chú mày có.”
“Cái đó chưa là gì,” chàng thanh niên nói. “Đồng hồ này còn có fax, email và còn thậm chí thu sóng những kênh truyền hình NTSC và hiện hình trên màn hình pixel tinh thể lỏng màu hoạt động thu nhỏ của nó!”
“Chú em, thật không thể tin được. Tôi ước gì tôi có một đồng hồ như vậy. Chú mày không nghĩ tới việc bán nó bất cứ dịp nào chứ?”
“Ồ, thực sự món mới lạ này làm mỏng cháu đi, vậy cho 900 đô la, nếu chú thích, nó là của chú.”
Người đi đường không có đồng hồ nhanh chóng rút sổ séc ra để đưa một tấm séc 900 đô la.
Người bàn cởi đồng hồ và đưa cho ông ta. Xin chúc mừng, đây là đồng hồ công nghệ cao mới của ông.” Sau đó, cũng đưa hai va ly, anh ta nói:”Còn đây là bộ pin.”
NGƯỜI ĐỌC Ý NGHĨ NGƯỜI KHÁC
Một ngày kia, một người đàn ông đi chơi hội chợ. Ở một bên là một cái rạp nhỏ có một tấm biển đề: “Với 50 đô la tôi sẽ dạy bạn trở thành một người đọc ý nghĩ! – Liên hệ bên trong.”
Thấy vậy, người thanh niên nghĩ anh nên đi và vào bên trong. Đằng sau một cái bàn nhỏ ở trong là một ông già, ông ta nhìn lên khi anh thanh niên bước vào và nói:”A, cháu phải tới đây để học những bài học đọc ý nghĩ.”
“Ơ, dạ,” chàng thanh niên đáp.
“A, theo bác, và bác sẽ cho cháu bài học đầu tiên.”
Sau đó ông già đi ra sau rạp và quay lại với một cái ống nước.”Đây, giữ cái ống nước này,” ông già nói.
“Tại sao?” chàng thanh niên nói.
“Đó là một phần của bài học,” ông già trả lời. “Bây giờ nhìn vào cuối ống và nói cho bác cháu thấy gì.”
Nghe vậy chàng thanh niên nhìn vào cuối ống. “Cháu không thấy gì hết,” anh ta đáp.
Ngay sau đó ông già mở vòi nước, và cái vòi bắn nước vào mặt anh thanh niên.
“Cháu biết ngay bác sẽ làm cái gì giống vậy,” chàng thanh niên hét lớn với ông già.
“Đó. Cháu là một người đọc ý nghĩ!” ông già đáp, “như vậy sẽ là 50 đô la.”
MUA MỘT CÁI TIVI
Một ngày kia, một cô gái tóc hoe đi vào một cửa hàng đồ second hand và hỏi người bán hàng:”Cái tivi trong cửa sổ kia giá bao nhiêu?” Người đàn ông nói:”Xin lỗi. Tôi không bán hàng cho những người tóc hoe.” Vì vậy cô ta bước ra ngoài.Hôm sau cô ta đi vào với một mái tóc đỏ. Cô ta hỏi cái ti vi trong cửa sổ giá bao nhiêu một lần nữa. Và một lần nữa anh ta nói anh ta không bán hàng cho người tóc hoe. Ngày hôm sau cô ta đến và lại hỏi lần thứ ba ti vi giá bao nhiêu. Người đàn ông nói”LẦN CUỐI CÙNG TÔI KHÔNG BÁN HÀNG CHO NGƯỜI TÓC HOE!!” Cô ta nói:”Tại sao ông biết tôi là người tóc hoe?”Anh ta nói:”Đó không phải là cái ti vi. Đó là một cái lò vi sóng!!!!!”
Một ngày kia, bà lão nhỏ bé ra trả lời một tiếng gõ cửa chỉ để gặp một thanh niên ăn mặt chỉnh tề cầm một cái máy hút bụi.
“Xin chào,” người thanh niên nói. “Nếu cháu có thể làm mất thì giờ của bà vài phút, cháu sẽ cho bà thấy chiếc máy hút bụi công suất mạnh mới nhất.”
“Đi đi!” bà lão nói. “Tôi không có tiền” và tiếp theo, bàđóng cửa.
Nhanh như chớp, người thanh niên lèn chân vào cửa và đẩy nó mở rộng ra.
“Đừng quá vội!” anh ta nói. “Hãy đợi cho tới khi ít nhất bác thấy được cháu biểu diễn máy.”
Và với lời đó, anh ta đổ hết xô phân ngựa lên trên chiếc thảm phòng trước.
“Nếu cái máy hút bụi này không lấy đi hết tất cả các dấu vết của phân ngựa từ chiếc thảm của bác thì, thưa bác, cháu sẽ đích thân ăn cái còn lại.”
“Ồ,” bà lão đáp, “Tôi hy vọng ông có sự thèm ăn chết tiệt vì điện bị cúp sáng nay.”
TÀI XẾ XE TẢI VÀ 3 NGƯỜI ĐI MÔ TÔ
Tại trạm dừng xe tải I-40 ở Arkansas khoảng 2 giờ sáng, một tài xế xe tải đang uống một tách cà phê và một ăn một mẩu bánh patê và đang tán tỉnh cô phục vụ độc thân ở đó.
Bỗng nhiên, 3 người đàn ông trông có vẻ là người đi mô tô đi vào. Họ xem việc nói chuyện giữa cô phục vụ và anh tài xế và bắt đầu đưa ra những nhận xét ác ý và khiêu khích cố làm cho tài xế phải bắt đầu làm cái gì đó. Nhưng tài xế không nói gì cả, chỉ trả tiền và bước đi.
Một trong 3 người đi mô tô nói với cô phục vụ:”Có vẻ như bạn trai cô không có vẻ đàn ông nhiều lắm.”
Cô phục vụ chỉ nghiêng người trên quầy thu tiền và nhìn qua cửa sổ và nói:”Đúng, và anh ta cũng không có vẻ là một tài xế xe tải nữa. Anh ta đã cán ba chiếc mô tô rồi.”
ĐỒNG HỒ KỸ THUẬT CAO
Một người đàn ông đang ở tại Ga Lớn Trung Tâm đợi chuyến tàu đi lúc 6 giờ chiều, nhưng ông đã quên đồng hồ. Vì vậy ông ta tìm kiếm người để hỏi giờ. Ông ta nhận ra một thanh niên mang hai va ly và diện một cái đồng hồ đeo tay công nghệ cao không thể tin được, vì vậy ông hỏi giờ anh ta.
Chàng trai trả lời:”Được, quốc gia nào?”
Người đàn ông hỏi:”Chú mày có bao nhiêu quốc gia?” và chàng thanh niên đáp:”Tất cả các quốc gia trên thế giới!”
“Chà! Một cái đồng hồ khá là chiến mà chú mày có.”
“Cái đó chưa là gì,” chàng thanh niên nói. “Đồng hồ này còn có fax, email và còn thậm chí thu sóng những kênh truyền hình NTSC và hiện hình trên màn hình pixel tinh thể lỏng màu hoạt động thu nhỏ của nó!”
“Chú em, thật không thể tin được. Tôi ước gì tôi có một đồng hồ như vậy. Chú mày không nghĩ tới việc bán nó bất cứ dịp nào chứ?”
“Ồ, thực sự món mới lạ này làm mỏng cháu đi, vậy cho 900 đô la, nếu chú thích, nó là của chú.”
Người đi đường không có đồng hồ nhanh chóng rút sổ séc ra để đưa một tấm séc 900 đô la.
Người bàn cởi đồng hồ và đưa cho ông ta. Xin chúc mừng, đây là đồng hồ công nghệ cao mới của ông.” Sau đó, cũng đưa hai va ly, anh ta nói:”Còn đây là bộ pin.”
NGƯỜI ĐỌC Ý NGHĨ NGƯỜI KHÁC
Một ngày kia, một người đàn ông đi chơi hội chợ. Ở một bên là một cái rạp nhỏ có một tấm biển đề: “Với 50 đô la tôi sẽ dạy bạn trở thành một người đọc ý nghĩ! – Liên hệ bên trong.”
Thấy vậy, người thanh niên nghĩ anh nên đi và vào bên trong. Đằng sau một cái bàn nhỏ ở trong là một ông già, ông ta nhìn lên khi anh thanh niên bước vào và nói:”A, cháu phải tới đây để học những bài học đọc ý nghĩ.”
“Ơ, dạ,” chàng thanh niên đáp.
“A, theo bác, và bác sẽ cho cháu bài học đầu tiên.”
Sau đó ông già đi ra sau rạp và quay lại với một cái ống nước.”Đây, giữ cái ống nước này,” ông già nói.
“Tại sao?” chàng thanh niên nói.
“Đó là một phần của bài học,” ông già trả lời. “Bây giờ nhìn vào cuối ống và nói cho bác cháu thấy gì.”
Nghe vậy chàng thanh niên nhìn vào cuối ống. “Cháu không thấy gì hết,” anh ta đáp.
Ngay sau đó ông già mở vòi nước, và cái vòi bắn nước vào mặt anh thanh niên.
“Cháu biết ngay bác sẽ làm cái gì giống vậy,” chàng thanh niên hét lớn với ông già.
“Đó. Cháu là một người đọc ý nghĩ!” ông già đáp, “như vậy sẽ là 50 đô la.”
MUA MỘT CÁI TIVI
Một ngày kia, một cô gái tóc hoe đi vào một cửa hàng đồ second hand và hỏi người bán hàng:”Cái tivi trong cửa sổ kia giá bao nhiêu?” Người đàn ông nói:”Xin lỗi. Tôi không bán hàng cho những người tóc hoe.” Vì vậy cô ta bước ra ngoài.Hôm sau cô ta đi vào với một mái tóc đỏ. Cô ta hỏi cái ti vi trong cửa sổ giá bao nhiêu một lần nữa. Và một lần nữa anh ta nói anh ta không bán hàng cho người tóc hoe. Ngày hôm sau cô ta đến và lại hỏi lần thứ ba ti vi giá bao nhiêu. Người đàn ông nói”LẦN CUỐI CÙNG TÔI KHÔNG BÁN HÀNG CHO NGƯỜI TÓC HOE!!” Cô ta nói:”Tại sao ông biết tôi là người tóc hoe?”Anh ta nói:”Đó không phải là cái ti vi. Đó là một cái lò vi sóng!!!!!”
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Re: truyện cười ( 1 phần thiết yếu của cuộc sống )
STEVIE WONDER VÀ TIGER WOODS
Stevie Wonder và Tiger Woods đang ở trong một bar. Woods quay qua Wonder và nói:”Sự nghiệp ca hát của anh như thế nào rồi?”
Stevie Wonder trả lời:”Không tồi lắm! Còn việc chơi golf của anh thế nào rồi?”
Woods trả lới:”Không tồi lắm, tôi có vài vấn đề trong quá trình hoạt động, nhưng tôi nghĩ tôi bây giờ tôi đã vượt qua được.”
Stevie Wonder nói:”Tôi luôn thấy rằng khi hoạt động của tôi tồi đi, tôi cần dừng chơi một quãng thời gian và không nghĩ về nó. Sau đó, lần tôi chơi kế tiếp, tình hình có vẻ ổn thỏa.”
Tiger Woods nói:”Bạn chơi gôn à?”
Stevie Wonder nói:” Ồ, đúng, tôi đã chơi trong nhiều năm.”
Và Woods nói:”Nhưng bạn mù. Làm thế nào bạn có thể chơi gôn nếu bạn mù?”
Wonder trả lời:”Tôi cho người lượm banh đứng giữa đường lăn banh và gọi tôi. Tôi nghe tiếng nó và đánh banh hướng về nó. Sau đó, khi tôi đi nơi trái banh hạ xuống, người lượm banh chuyển tới vùng cỏ xa hơn dưới đường lăn banh và một lần nữa tôi đánh trái banh hướng về tiếng anh ta.”
“Nhưng làm thế nào để bạn đánh nhẹ vào lỗ gôn?”, Wood hỏi.
“À,” Stevie nói, tôi cho người lượm banh cuối xuống trước lỗ và gọi tôi với cái đầu trên mặt đất và tôi chỉ việc đánh trái banh hướng về tiếng anh ta.”
Woods hỏi:”Có chấp không?”
Stevie nói:”Ô, tôi là người chơi không chấp.”
Woods, ngờ vực, nói với Stevie:”Chúng ta chơi một sét một lúc nào đó đi.”
Wonder trả lời:”A, người ta không cho tôi là quan trọng lắm, vì thế tôi chỉ chơi ăn tiền, và không bao giờ chơi ít hơn 10.000 đô la một lỗ.”
Woods nghĩ về điều đó và nói:”Được, tôi sẽ chơi, khi nào anh muốn chơi?”
Stevie nói:”Chọn một đêm đi!”
TÔI ĐANG Ở ĐÂU?
Một chiếc trực thăng đang bay vòng trên Seattle thì một sự cố điện tử làm hư tất cả thiết bị liên lạc và định hướng điện tử của chiếc máy bay. Vì mây và mù, viên phi công không thể định được vị trí của chiếc trực thăng. Viên phi công thấy một tòa nhà cao, bay về phía nó, đảo vòng quanh, và đưa ra một tấm biển viết tay đề “TÔI Ở ĐÂU?” cỡ chữ lớn.
Người trong tòa nhà cao nhanh chóng trả lời chiếc máy bay, đưa ra một tấm biển lớn và giữ nó trong một cửa sổ tòa nhà. Tấm biển của học ghi “ANH ĐANG Ở TRÊN MỘT CHIẾC TRỰC THĂNG.”
Viên phi công mỉm cười, vẫy tay, nhìn bản đồ, quyết định vòng bay lái tới sân bay SEATAC, và hạ cánh an toàn. Sau khi họ đã ở trên mặt đất, viên phi công phụ hỏi hỏi viên phi công chính anh ta đã làm như thế nào.
“Tôi biết đó phải là tòa nhà của hãng Microsoft, vì họ đưa tôi một câu trả lời đúng về kỹ thuật nhưng hoàn toàn vô dụng.”
NHỮNG TẤM BIỂN BUỒN CƯỜI
Tấm biển trên phòng mạch bác sĩ phụ khoa:”Bác sĩ Jones, tại cổ tử cung bạn.”
Tại cửa quân y viện đến phòng nội soi:”Để xúc tiến việc đi thăm của bạn, xin đi lùi vào.”
Trên một xe tải của một thợ ống nước:”Chúng tôi sửa những gì chồng bạn đã sửa.”
Trên những chiếc xe tải của một công ty hàn chì địa phương:”Đừng đi ngủ với nước chảy nhỏ giọt. Hãy gọi thợ ống nước của bạn.”
Tại một cửa hiệu pizza:”7 ngày không có pizza tạo thành một sự yếu ớt1”
Tại một cửa hiệu ở Milwaukee:”Hãy mời chúng tôi tới lần xẹp lốp sắp tới của bạn.”
Cửa một phòng mạch bác sĩ giải phẫu dùng chất dẻo:”Xin chào. Chúng tôi có thể nhặt mũi bạn không?”
Tại một công ty kéo hàng:”Chúng tôi không tính tiền một tay và một chân. Chúng tôi muốn kéo.”
Trên một xe tải thợ điện:”Hãy để chúng tôi cởi những cái quần soóc của bạn.”
Trong một khu không hút thuốc:”Nếu chúng tôi thấy khói, chúng tôi sẽ cho là bạn đang cháy và sẽ thi hành những hành vi thích hợp.”
Tại một phòng đo thị lực:”Nếu bạn không thấy cái bạn đang tìm kiếm thì bạn đã đến đúng nơi.”
Tại một phòng mạch bác sĩ chuyên khoa chân:”Thời gian làm tổn thương mọi gót chân.”
Trên một hàng rào:”Hoan nghênh những người bán hàng! Thức ăn cho chó thì đắt.”
Bên ngoài cửa hiệu ống pô:”Không cần thiết phải cuộc hẹn gặp. Chúng tôi nghe bạn đi đến.”
Ỡ phòng đợi bác sĩ thú y:”Sẽ quay lại trong 5 phút. Hây ngồi! Hãy ở lại!”
Tại một công ty điện:”Chúng tôi sẽ hài lòng nếu bạn nộp hóa đơn của bạn. Tuy nhiên, nếu bạn không nộp thì bạn sẽ phải nộp.”
Trên một cửa sổ nhà hàng:”Đừng đứng đó và bị đói. Hãy vào và trở nên ớn ăn.”
Trong sân trước của một nhà có đám tang:”Lái cẩn thận. Chúng tôi sẽ đợi.”
Tại một trạm đổ prôpan:”Thiên đàng thùng chứa cho những quán nướng nhỏ.”
GIẢI QUYẾT VẤN NẠN GIAO THÔNG
Một nông dân sống trên một quốc lộ nông thôn yên tĩnh. Nhưng thời gian trôi qua và giao thông dần dần lên đến một mức độ báo động. Giao thông quá đông đúc và quá nhanh đến độ gà của ông bị cán ở mức độ ba đến sáu con mỗi ngày.Vì vậy một ngày kia ông gọi văn phòng cảnh sát trưởng và nói:”Ông phải làm cái gì đó về tất cả những người lái xe quá nhanh và giết tất cả gà của tôi.” “Ông muốn tôi làm gì?” cảnh sát trưởng hỏi.
“Tôi không biết, hãy làm gì đó về những người lái xe đó.”
Vì vậy, ngày hôm sau cảnh sát trưởng cho cho nhân viên hạt đi dựng lên một tấm biển đề: ĐI CHẬM LẠI: ĐIỂM BĂNG NGANG TRƯỜNG.
Ba ngày sau, bác nông dân gọi cảnh sát trưởng và nói:”Ông phải làm cái gì đó về những người lái xe đó.Tấm biển “điểm băng ngang trường” có vẻ làm họ đi nhanh hơn.” Vì thế, một lần nữa, cảnh sát trưởng cho nhân viên hạt đi và dựng một tấm biển mới:ĐI CHẬM LẠI: TRẺ EM ĐANG CHƠI ĐÙA.
Và tấm biển đó thực sự làm người ta đi nhanh. Vì thế bác nông dân gọi và gọi và gọi mỗi ngày trong ba tuần. Cuối cùng bác hỏi cảnh sát trưởng:”Những tấm biển của ông không làm gì tốt cả. Tôi dựng lên tấm biển của tôi có được không?”
Cảnh sát trưởng nói với bác:”Việc đó được, hãy dựng lên tấm biển của riêng ông.” Cảnh sát trưởng dự định để bác nông dân làm bất cứ điều gì để làm cho bác ngưng gọi. À, viên cảnh sát trưởng không nhận điện từ bác nông dân nữa.
Ba tuần sau cú điện thoại cuối cùng của bác nông dân, cảnh sát trưởng quyết định gọi ông. “Vấn đề với những tài xế kia ra sao rồi? Ông có dựng lên tấm biển của ông không?”
“Ồ, tôi có dựng. Và không có con gà nào bị giết từ khi đó cả. Tôi phải đi. Tôi rất bận.” Và bác nông dân gác điện thoại. Viên cảnh sát trưởng tự nhủ:”Ta nên đi tới nhà ông nông dân nọ và nhìn tấm biển ... Có thể có cái gì đó ở đó mà chúng ta có thể dùng để làm những người lái xe đi chậm lại ...”
Vì vậy viên cảnh sát lái tới nhà bác nông dân, và ông ta thấy tấm biển. Nguyên một tấm gỗ dán. Và được viết chữ màu vàng cỡ lớn là những từ: ĐI CHẬM LẠI: KHU CỦA NHỮNG NGƯỜI KHỎA THÂN.
Stevie Wonder và Tiger Woods đang ở trong một bar. Woods quay qua Wonder và nói:”Sự nghiệp ca hát của anh như thế nào rồi?”
Stevie Wonder trả lời:”Không tồi lắm! Còn việc chơi golf của anh thế nào rồi?”
Woods trả lới:”Không tồi lắm, tôi có vài vấn đề trong quá trình hoạt động, nhưng tôi nghĩ tôi bây giờ tôi đã vượt qua được.”
Stevie Wonder nói:”Tôi luôn thấy rằng khi hoạt động của tôi tồi đi, tôi cần dừng chơi một quãng thời gian và không nghĩ về nó. Sau đó, lần tôi chơi kế tiếp, tình hình có vẻ ổn thỏa.”
Tiger Woods nói:”Bạn chơi gôn à?”
Stevie Wonder nói:” Ồ, đúng, tôi đã chơi trong nhiều năm.”
Và Woods nói:”Nhưng bạn mù. Làm thế nào bạn có thể chơi gôn nếu bạn mù?”
Wonder trả lời:”Tôi cho người lượm banh đứng giữa đường lăn banh và gọi tôi. Tôi nghe tiếng nó và đánh banh hướng về nó. Sau đó, khi tôi đi nơi trái banh hạ xuống, người lượm banh chuyển tới vùng cỏ xa hơn dưới đường lăn banh và một lần nữa tôi đánh trái banh hướng về tiếng anh ta.”
“Nhưng làm thế nào để bạn đánh nhẹ vào lỗ gôn?”, Wood hỏi.
“À,” Stevie nói, tôi cho người lượm banh cuối xuống trước lỗ và gọi tôi với cái đầu trên mặt đất và tôi chỉ việc đánh trái banh hướng về tiếng anh ta.”
Woods hỏi:”Có chấp không?”
Stevie nói:”Ô, tôi là người chơi không chấp.”
Woods, ngờ vực, nói với Stevie:”Chúng ta chơi một sét một lúc nào đó đi.”
Wonder trả lời:”A, người ta không cho tôi là quan trọng lắm, vì thế tôi chỉ chơi ăn tiền, và không bao giờ chơi ít hơn 10.000 đô la một lỗ.”
Woods nghĩ về điều đó và nói:”Được, tôi sẽ chơi, khi nào anh muốn chơi?”
Stevie nói:”Chọn một đêm đi!”
TÔI ĐANG Ở ĐÂU?
Một chiếc trực thăng đang bay vòng trên Seattle thì một sự cố điện tử làm hư tất cả thiết bị liên lạc và định hướng điện tử của chiếc máy bay. Vì mây và mù, viên phi công không thể định được vị trí của chiếc trực thăng. Viên phi công thấy một tòa nhà cao, bay về phía nó, đảo vòng quanh, và đưa ra một tấm biển viết tay đề “TÔI Ở ĐÂU?” cỡ chữ lớn.
Người trong tòa nhà cao nhanh chóng trả lời chiếc máy bay, đưa ra một tấm biển lớn và giữ nó trong một cửa sổ tòa nhà. Tấm biển của học ghi “ANH ĐANG Ở TRÊN MỘT CHIẾC TRỰC THĂNG.”
Viên phi công mỉm cười, vẫy tay, nhìn bản đồ, quyết định vòng bay lái tới sân bay SEATAC, và hạ cánh an toàn. Sau khi họ đã ở trên mặt đất, viên phi công phụ hỏi hỏi viên phi công chính anh ta đã làm như thế nào.
“Tôi biết đó phải là tòa nhà của hãng Microsoft, vì họ đưa tôi một câu trả lời đúng về kỹ thuật nhưng hoàn toàn vô dụng.”
NHỮNG TẤM BIỂN BUỒN CƯỜI
Tấm biển trên phòng mạch bác sĩ phụ khoa:”Bác sĩ Jones, tại cổ tử cung bạn.”
Tại cửa quân y viện đến phòng nội soi:”Để xúc tiến việc đi thăm của bạn, xin đi lùi vào.”
Trên một xe tải của một thợ ống nước:”Chúng tôi sửa những gì chồng bạn đã sửa.”
Trên những chiếc xe tải của một công ty hàn chì địa phương:”Đừng đi ngủ với nước chảy nhỏ giọt. Hãy gọi thợ ống nước của bạn.”
Tại một cửa hiệu pizza:”7 ngày không có pizza tạo thành một sự yếu ớt1”
Tại một cửa hiệu ở Milwaukee:”Hãy mời chúng tôi tới lần xẹp lốp sắp tới của bạn.”
Cửa một phòng mạch bác sĩ giải phẫu dùng chất dẻo:”Xin chào. Chúng tôi có thể nhặt mũi bạn không?”
Tại một công ty kéo hàng:”Chúng tôi không tính tiền một tay và một chân. Chúng tôi muốn kéo.”
Trên một xe tải thợ điện:”Hãy để chúng tôi cởi những cái quần soóc của bạn.”
Trong một khu không hút thuốc:”Nếu chúng tôi thấy khói, chúng tôi sẽ cho là bạn đang cháy và sẽ thi hành những hành vi thích hợp.”
Tại một phòng đo thị lực:”Nếu bạn không thấy cái bạn đang tìm kiếm thì bạn đã đến đúng nơi.”
Tại một phòng mạch bác sĩ chuyên khoa chân:”Thời gian làm tổn thương mọi gót chân.”
Trên một hàng rào:”Hoan nghênh những người bán hàng! Thức ăn cho chó thì đắt.”
Bên ngoài cửa hiệu ống pô:”Không cần thiết phải cuộc hẹn gặp. Chúng tôi nghe bạn đi đến.”
Ỡ phòng đợi bác sĩ thú y:”Sẽ quay lại trong 5 phút. Hây ngồi! Hãy ở lại!”
Tại một công ty điện:”Chúng tôi sẽ hài lòng nếu bạn nộp hóa đơn của bạn. Tuy nhiên, nếu bạn không nộp thì bạn sẽ phải nộp.”
Trên một cửa sổ nhà hàng:”Đừng đứng đó và bị đói. Hãy vào và trở nên ớn ăn.”
Trong sân trước của một nhà có đám tang:”Lái cẩn thận. Chúng tôi sẽ đợi.”
Tại một trạm đổ prôpan:”Thiên đàng thùng chứa cho những quán nướng nhỏ.”
GIẢI QUYẾT VẤN NẠN GIAO THÔNG
Một nông dân sống trên một quốc lộ nông thôn yên tĩnh. Nhưng thời gian trôi qua và giao thông dần dần lên đến một mức độ báo động. Giao thông quá đông đúc và quá nhanh đến độ gà của ông bị cán ở mức độ ba đến sáu con mỗi ngày.Vì vậy một ngày kia ông gọi văn phòng cảnh sát trưởng và nói:”Ông phải làm cái gì đó về tất cả những người lái xe quá nhanh và giết tất cả gà của tôi.” “Ông muốn tôi làm gì?” cảnh sát trưởng hỏi.
“Tôi không biết, hãy làm gì đó về những người lái xe đó.”
Vì vậy, ngày hôm sau cảnh sát trưởng cho cho nhân viên hạt đi dựng lên một tấm biển đề: ĐI CHẬM LẠI: ĐIỂM BĂNG NGANG TRƯỜNG.
Ba ngày sau, bác nông dân gọi cảnh sát trưởng và nói:”Ông phải làm cái gì đó về những người lái xe đó.Tấm biển “điểm băng ngang trường” có vẻ làm họ đi nhanh hơn.” Vì thế, một lần nữa, cảnh sát trưởng cho nhân viên hạt đi và dựng một tấm biển mới:ĐI CHẬM LẠI: TRẺ EM ĐANG CHƠI ĐÙA.
Và tấm biển đó thực sự làm người ta đi nhanh. Vì thế bác nông dân gọi và gọi và gọi mỗi ngày trong ba tuần. Cuối cùng bác hỏi cảnh sát trưởng:”Những tấm biển của ông không làm gì tốt cả. Tôi dựng lên tấm biển của tôi có được không?”
Cảnh sát trưởng nói với bác:”Việc đó được, hãy dựng lên tấm biển của riêng ông.” Cảnh sát trưởng dự định để bác nông dân làm bất cứ điều gì để làm cho bác ngưng gọi. À, viên cảnh sát trưởng không nhận điện từ bác nông dân nữa.
Ba tuần sau cú điện thoại cuối cùng của bác nông dân, cảnh sát trưởng quyết định gọi ông. “Vấn đề với những tài xế kia ra sao rồi? Ông có dựng lên tấm biển của ông không?”
“Ồ, tôi có dựng. Và không có con gà nào bị giết từ khi đó cả. Tôi phải đi. Tôi rất bận.” Và bác nông dân gác điện thoại. Viên cảnh sát trưởng tự nhủ:”Ta nên đi tới nhà ông nông dân nọ và nhìn tấm biển ... Có thể có cái gì đó ở đó mà chúng ta có thể dùng để làm những người lái xe đi chậm lại ...”
Vì vậy viên cảnh sát lái tới nhà bác nông dân, và ông ta thấy tấm biển. Nguyên một tấm gỗ dán. Và được viết chữ màu vàng cỡ lớn là những từ: ĐI CHẬM LẠI: KHU CỦA NHỮNG NGƯỜI KHỎA THÂN.
redx1412- Kẻ khủng bố
- Tổng số bài gửi : 542
Join date : 10/06/2009
Age : 30
Đến từ : Dark World
Trang 3 trong tổng số 5 trang • 1, 2, 3, 4, 5
Similar topics
» NGÀY GẶP MẶT CỦA 9a10 !!!
» Twilight - Chạng Vạng ( ai thích đọc truyện thì vào )
» Photos gallery - Hot!!!
» Twilight - Chạng Vạng ( ai thích đọc truyện thì vào )
» Photos gallery - Hot!!!
Trang 3 trong tổng số 5 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết